Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“A?” Tô Niên Niên không kịp phản ứng, liền bị kéo vào trong đại sảnh.
“Ăn uống no đủ, cũng đến lúc nên trả nợ rồi chứ?” Cố Tử Thần cúi người xuống, nhẹ nhàng nhàn nhạt nói một câu.
Cảm nhận được hơi thở của anh ở bên tai, cộng thêm tiếng nói quyến rũ đến cực điểm của anh, Tô Niên Niên lần nữa không có tiền đồ...đỏ mặt.
Tiếng âm nhạc dần có nhịp điệu, người xung quanh bắt đầu nhẹ nhàng nhảy múa, Tô Niên Niên cuối cùng cũng lĩnh ngộ được, Cố Tử Thần muốn khiêu vũ cùng cô.
“Chờ một chút...Không phải anh muốn khiêu vũ cùng tôi đấy chứ...” Câu nói còn chưa dứt lời, Cố Tử Thần một tay ôm eo cô, một tay khác nắm bàn tay nhỏ của cô.
“Cũng không phải là quá béo.” Cố Tử Thần chững chạc đàng hoàng nói, tay lại ác liệt nhéo nhéo bên hông cô.
Tô Niên Niên vừa thẹn vừa giận, nhưng phát hiện xung quanh không ít người đang chăm chú nhìn hai bọn họ, cố nén không bộc phát.
“Cô gái bên cạnh Cố thiếu gia là ai? Chẳng lẽ là bạn gái nhỏ của anh ta?”
“Hình như là thiên kim Tô gia, không nghĩ tới trổ mã lại xinh đẹp như vậy.”
“Đúng vậy, hai người rất xứng đôi.”
“Thôi đi, các người biết cái gì, Tô Dĩ An lúc đó có vẻ như không hợp với Cố gia đâu...”
Mà hai người ở trung tâm bàn luận, đã nhảy theo tiếng nhạc điệu Waltz ưu nhã.
Doãn Sơ Hạ nhìn hai người đang ôm nhau khiêu vũ, sắc mặt trắng bệch, trong mắt càng tăng thêm hận ý, đem khuôn mặt vốn nhỏ nhắn xinh đẹp bóp méo.
Cô ta tỉ mỉ ăn mặc cả ngày, chỉ vì muốn cùng Cố Tử Thần nhảy một điệu, làm cho tất cả mọi người kinh diễm.
Từ khi cô ta biết được Cố gia có ý thông gia với Doãn gia từ mẹ mình, có trời mới biết cô ta vui vẻ như thế nào!
Từ khi đó cô ta giống như cô gái hạnh phúc nhất.
Buổi dạ vũ này cũng là mẹ Doãn đặc biệt tổ chức cho cô ta, thậm chí còn để Diệp Tư Vân mời Cố Tử Thần.
Không nghĩ tới đổi lấy kết quả như vậy!
Doãn Sơ Hạ cảm thấy trong lòng có một luồng khí lạnh, Lưu Doãn Nhi và Trương Hiểu Tiệp ở xa xa nhìn cô ta, không dám tiến lên.
“Sơ Hạ không phải nói có bất ngờ muốn cho chúng ta biết sao?” Lưu Doãn Nhi sợ hãi nói.
Trương Hiểu Tiệp lôi kéo tay áo của cô ta: “Được rồi, nhìn nét mặt của cậu ấy, tâm tình hiện tại hẳn là không tốt lắm, chúng ta trước tiên đừng quấy rầy cậu ấy...”
---
“Thật xin lỗi!”
“A...Tôi không cố ý...”
“Ha ha, nếu không anh dẫm vào chân tôi một lần đi?”
Cố Tử Thần đen mặt, lúc Tô Niên Niên lần thứ n dẫm lên chân anh, giọng nói anh lạnh lẽo:“ Tô Niên Niên, đây chính là biết khiêu vũ mà cô nói với tôi sao?”
“A...Tôi thật sự biết nhảy, chỉ là nhảy không tốt lắm.” Tô Niên Niên ngượng ngùng cười, sơ ý một chút, lại dẫm lên chân Cố Tử Thần.
“...” Cố Tử Thần không biểu lộ gì, bởi vì Tô Niên Niên đi giày đế bằng, khí lực không lớn, bị cô dẫm hai lần cũng không sao.
Nhưng đối với người khác, hai người vô cùng thân mật.
Không chỉ có khiêu vũ xiêu vẹo, mà còn thấp giọng mềm mại, cộng thêm nụ cười của Tô Niên Niên, rất dễ dàng khiến cho người ta lầm tưởng hai người tình cảm rất tốt.
---
Cố Ngôn Chuẩn nhìn qua trong đám người thiếu niên vô cùng nổi bật kia, trong lòng không nhịn được thở dài.
Vừa giơ ly sâm panh trong tay lên, Diệp Tư Vân nổi giận đùng đùng đi tới, cố gắng duy trì phong độ: “Nhìn xem con của anh đang làm gì kìa! Tùy tiện tìm một cô gái kéo đi khiêu vũ, khiến người Doãn gia làm sao chịu nổi?” Dứt lời ánh mắt như phóng điện nhìn Tô Niên Niên, ngữ khí càng thêm cay nghiệt: “Con bé kia cũng thật sự không biết tốt xấu, ỷ vào mình có mấy phần tư sắc liền muốn trèo vào Cố gia chúng ta, không biết xấu hổ!”