Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Tô Niên Niên buồn rầu không vui đi vào nhà, trong lúc mơ hồ, cô cảm thấy như có một ánh mắt lạnh lẽo đang chăm chú nhìn mình.
Cô ngước mắt nhìn sang, Cố Tử Thần đứng ở trước bậc thang nhà mình, Đại Viên đang thân mật cọ cọ vào ống quần của anh, Bao Bao thì đứng ở hàng rào tre bên này cách bọn họ tương đối xa, miệng không ngừng kêu gào miao miao.
Chẳng biết tại sao, nàng trong lòng đột ngột lộp bộp một tiếng, bản năng đối với Cố Tử Thần đích ánh mắt sinh ra sợ hãi.
Cô đi tới, ôm lấy Bao Bao, chuẩn bị lặng lẽ chạy mất.
“Tô Niên Niên, cảm giác có bạn trai không tệ đấy chứ, đánh nhau vì em, đưa em về nhà, có phải em đang vui đến chết đi được không?” Giọng nói của Cố Tử Thần lạnh như băng, lộ ra sự châm chọc lãnh đạm.
Tô Niên Niên không hiểu tại sao, thái độ của anh hôm qua còn rất tốt, tại sao thái độ hôm nay đã biến thành thế này rồi. Cô khẽ cắn răng: “Cậu ấy không phải là bạn trai của em, anh đừng có mà nói bậy nói bạ!”
“À, vậy thì là lốp xe dự bị.” Cố Tử Thần tiếp tục độc mồm độc miệng.
Tô Niên Niên tức giận nói: “Em và Đường Dư là bạn tốt, là anh em tốt, anh không biết gì thì đừng có mà nói lung tung, còn nữa, Cố Tử Thần, em qua lại với ai cũng đều là chuyện của em, anh âm dương quái khí nói chuyện như vậy làm gì, anh đừng quan tâm đến chuyện của em!”
Cố Tử Thần nhẹ giọng giễu cợt: “Trên thế giới này làm gì có tình bạn trong sáng giữa con trai và con gái, Tô Niên Niên, em bị ngốc hay là vốn đã ngu sẵn rồi?”
Gió đêm hơi lạnh, nhưng Tô Niên Niên cảm thấy những lời nói đó của anh giống như lưỡi dao sắc lạnh đâm vào cơ thể cô.
Trước kia, mặc kệ là lời đồn đãi phỉ bang gì, hoặc là ánh mắt không thiện ý của người khác, cô đều cảm thấy không có vấn đề gì cả, bởi vì cô không quan tâm.
Nhưng bây giờ, rốt cuộc cô cũng trải nghiệm được cảm giác khó chịu rồi.
Bởi vì thích, nên mới quan tâm.
Vì vậy… mới đau đớn.
Cô hít một hơi thật sâu, cảm thấy nếu cứ tiếp tục thế này cô và Cố Tử Thần nhất định sẽ cãi nhau, vì vậy cô liền nói: “Em về ngủ trước đây, hẹn gặp lại.”
“Em không tới học thêm?” Cố Tử Thần cau mày.
Đại Viên như cảm thấy tâm tình của chủ nhân không tốt, gân giọng lên kêu “Ẳng ẳng”, trong đêm yên tĩnh, nghe đặc biệt vang.
“Em không thoải mái, xin nghỉ một ngày, bái bai.” Tô Niên Niên đi luôn cũng không quay đầu lại, Cố Tử Thần giật giật hầu kết ở cổ họng, vốn muốn giữ cô lại, thế nhưng cuối cùng vẫn không nói gì cả.
Anh vốn là người không biết thể hiện tình cảm, có lẽ ở phương diện khác anh rất xuất sắc, thế nhưng lúc ở trước mặt cô gái mình thích, anh cũng có lúc không biết phải làm sao.
Về đến nhà, Trần Nguyên nhìn dáng vẻ tức giận của cô, tò mò hỏi: “Niên Niên, em không sao chứ? Sao sắc khó coi như vậy?”
Tô Niên Niên nghiến răng nghiến lợi nói: “Đều là do Cố Tử Thần bị bệnh thần kinh, dám nói bậy bạ Đường Dư là bạn trai của em! Nói chuyện như kiểu đam thọt nhau vậy, em đâu có chọc gì đến anh ta đâu, vậy mà anh ta còn nói em ngu xuẩn...” Nhớ tới những lời Cố Tử Thần vừa mới nói đó, trong lòng cô cảm thấy chua xót.
Trần Nguyên chớp mắt, đưa một hộp sữa chua cho Tô Niên Niên, đồng thời lặng lẽ hỏi: “Anh phát hiện ra hai đứa em và a Thần chắc chắn là oan gia ngõ hẹp, Niên Niên, em để ý đến lời của cậu ấy như vậy, có phải là em thích cậu ấy hay không?”
“Em dĩ nhiên là thích anh ấy!” Tô Niên Niên nhanh mồm nhanh miệng, trực tiếp nói lời trong lòng ra, nhưng cô lập tức ý thức được không đúng, vội vàng đưa tay che miệng.
Thế nhưng Trần Nguyên đã nghe thấy rõ ràng.
Tô Niên Niên tìm một cái cớ vội vả trở về phòng của mình, Trần Nguyên ở lại tại chỗ, thở dài.
Thật ra thì anh ấy đã sớm đoán được, có lẽ Tô Niên Niên cũng không tự ý thức được, nhưng ánh mắt cô nhìn về phía Cố Tử Thần, đã sớm biểu lộ ra tất cả.
Nhưng anh cũng không biết, Tô Niên Niên thích Cố Tử Thần, không phải là chuyện tốt.