Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Hẹn hò lãng mạn hết một ngày, hai người về nhà trong không khí lãng mạn viên mãn.
Cố Tử Thần đưa Tô Niên Niên về đến tận cửa nhà, dặn dò hai câu mới để cho cô vào.
Tô Niên Niên thật vui vẻ vào nhà, đột nhiên nhìn thấy tất cả mọi người trong nhà đều đang đợi cô ở phòng khách.
Trong lòng Tô Niên Niên lộp bộp một tiếng, lập tức cười hì hì nói: “Mẹ, con đói bụng, buổi tối ăn cơm với gì vậy?”
Sở Tố Tâm bày ra tư thế nữ vương hừ một tiếng: “Tô Niên Niên, con còn biết trở về sao?”
Trên đầu Tô Niên Niên đầy mồ hôi lạnh, đưa mắt nhìn Trần Nguyên, không tiếng động hỏi: “Cuối cùng là có chuyện gì xảy ra vậy?”
Trần Nguyên mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, nghiêm trang nâng tờ báo trên tay lên xem, như không nhìn thấy ánh mắt cầu xin giúp đỡ của cô.
“Ôi, mẹ vĩ đại của con, lỗi của con, tất cả đều là lỗi của con, vậy mẹ có thể nói cho con biết con sai ở đâu được không?” Tô Niên Niên buồn rầu hỏi.
Sở Tố Tâm: “Đương nhiên là lỗi của con rồi! lần trước sau khi từ vùng núi trở về, mẹ đã cảm thấy có vấn đề rồi, hôm nay còn ngang nhiên hẹn nhau ra ngoài, nói, con và thằng nhóc họ Cố nhà bên cạnh có quan hệ gì?”
Trên trán Tô Niên Niên chảy xuống hai giọt mồ hôi lạnh, có loại cảm giác bị bắt quả tang yêu sớm.
“Thật sự… Bọn con cũng không có gì…” Tô Niên Niên trái lương tâm nói một câu, ai ngờ Sở Tố Tâm đẳng cấp cao hơn, căn bản không thể dễ dàng bị lừa gạt: “Không cần nói với mẹ hai đứa là quan hệ bạn bè thuần khiết, bạn bè sẽ cùng con đi ra ngoài cả một ngày lễ tình nhân sao? Trần Nguyên và Cố Tử Thần cũng là bạn bè, mẹ cũng không thấy hai đứa bọn nó cùng nhau ra ngoài! Thật sự là không để mẹ bớt lo.”
Trần Doãn Hoa với tư cách là trụ cột trong nhà lên tiếng: “Khụ Khụ, Bạn học Tô Niên Niên đã thành thật thú nhận tội trạng, đối với chuyện yêu đương của bạn học Tô chúng ta đã bàn bạc ra mấy loại đáp án, bây giờ mời Sở thái hậu lên tiếng, mọi người phải chăm chú lắng nghe”
Sở Tố Tâm bị lời nói của ông chọc cười, không thể làm bộ ngoài mạnh trong yếu nổi nữa.
Tô Niên Niên thấy thế liền hiểu mọi chuyện đã bị phát hiện, không cần giả vờ thêm làm gì.
“Được rồi, nói một cách đơn giản. con muốn yêu đương như thế nào, mẹ sẽ không phản đối, nhưng con dù sao cũng còn nhỏ, cho nên phải nhớ kỹ tự trọng, không thể làm quá, phải có điểm dừng. Không được ảnh hưởng đến việc học tập, càng không thể ảnh hưởng đến cuộc sống hằng ngày.” Sở Tố Tâm ân cần dạy bảo một phen.
Tô Niên Niên cuống quýt gật đầu đồng ý, ai ngờ Sở Tố Tâm sau khi nói xong, đột nhiên cười tủm tỉm hỏi: “tình cảm của hai đứa các con phát triển đến bước nào rồi hả? Tương lai có thể kết hôn không? Xem ra sau này mẹ không cần thay con tìm đối tượng.”
Đúng là mẹ ruột! thì ra bà còn chưa có quên tìm đối tượng cho mình.
Bất quá, nghĩ lại nếu không đi xem mắt, cô cũng sẽ không gặp được Cố Tử Thần.
Tuy nhiên lần đầu tiên bọn họ gặp nhau thật sự đen đủi như con quạ.
Sở Tố Tâm càng nói càng hăng say, Trần Doãn Hoa bất đắc dĩ cùng đi xuống phòng bếp vừa nấu cơm vừa nói chuyện phiếm với bà, còn Tô Niên Niên thì ngồi xuống bên cạnh Trần Nguyên, trừng mắt hỏi: “Nói, có phải anh tiết lộ chuyện của em không?”
Trần Nguyên ôn hòa cười nói: “Anh không có, có điều hai người biểu hiện quá mức rõ ràng rồi, ngày lễ tình nhân sáng sớm đã cùng nhau đi ra ngoài cả một ngày mới trở về, người bình thường nào cũng có thể đoán được.”
Tô Niên Niên nghi ngờ nhìn anh một cái, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng anh trai của mình.
Trần Nguyên nói chuyện với cô một lát, đột nhiên ném ra một câu chấn động như bom nổ: “Khai giảng học kỳ mới năm nay có thể anh không có ở Thánh Âm Niệm.”