Mật Yêu 100%: Bảo Bối Thuộc Về Nam Thần

Chương 262: Chương 262: Với người đang yêu, ngày nào cũng là lễ tình nhân (3)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Xe đạp xuyên qua khu biệt thự có không khí thoáng đãng, từ từ rẽ vào phố xá sầm uất.

Từ một căn phòng trong một ngôi nhà cũ kĩ nào đó văng vẳng ra giai điệu của một bài hát xưa cũ nhưng cũng rất thú vị.

“Anh muốn cùng em bay lượn khắp nơi

Đi khắp thế giới thăm thú mọi nơi

Không có phiền não không có bi thương

Tự do tự tại, làm mình thoải mái

Quên đi nỗi đau quên hết những ưu tư

Chúng ta cùng lên đường phiêu du

Mặc dù không có những bộ đồ lộng lẫy

Nhưng trong lòng tràn đầy hi vọng.”

“…”

Tô Niên Niên khe khẽ ngân nga theo, Cố Tử Thần không nói gì, chỉ có lúc dừng xe chờ đèn đỏ, khẽ nắm thật chặt tay Tô Niên Niên.



Không thể không thừa nhận lý luận của Cố Tử Thần vô cùng chính xác, mấy con đường quan trọng của Dụ Thành đúng là tới nước chảy cũng không qua lọt.

Cố Tử Thần đi xe đạp linh hoạt xuyên qua đường phố, rất nhanh đã tới được địa điểm đầu tiên: công viên trò chơi.

Công viên trò chơi của Dụ Thành chiếm diện tích rất lớn, rất nhiều hạng mục trò chơi, rất nổi tiếng ở mấy thành phố gần đó. Lễ tình nhân hôm nay, các cặp tình nhân xếp hàng rất dài, Tô Niên Niên nhăn mặt nhíu mày nhìn: “Không phải sẽ xếp hàng tới trưa luôn chứ? Đến lúc đó chưa chơi gì mình đã đói bụng rồi…”

Nhưng Cố Tử Thần sẽ để chuyện như thế xảy ra hay sao? Vậy cho thấy rõ ràng kế hoạch hẹn hò của anh quá thất bại, hoàn toàn không hợp với tác phong của anh!

Cố Tử Thần bình tĩnh dắt tay cô: “Đi theo tớ.”

Tô Niên Niên mơ màng đi theo anh về phía trước, chỉ thấy Cố Tử Thần đưa cô tới cửa VIP, nói vài câu, nhân viên soát vé lập tức nhất mực cung kính đưa hai tấm vé ra.

Kinh ngạc trước hiệu suất làm việc của nhân viên, Tô Niên Niên nhìn thoáng qua tấm vé, trên đó có mấy chữ to đùng: Thành viên VIP Bạch Kim công viên trò chơi Ban Mai, ưu tiên đặt trước.

Quả nhiên là người có tiền… Tô Niên Niên lau mồ hôi lạnh trên trán: “Vì một lần tới đây hôm nay, cậu đi làm thẻ VIP vĩnh viễn luôn sao?”

Cố Tử Thần bị khuôn mặt nhỏ đang kinh sợ của cô chọc cười, sờ sờ đầu cô: “Sau này lúc nào muốn là có thể tới, không cần xếp hàng, có phải rất tuyệt không?”

Đúng là rất tuyệt, Tô Niên Niên âm thầm hoan hô, bề ngoài lại ra vẻ bình tĩnh lắm.

Trong ánh mắt hâm mộ của mấy đôi tình nhân nhỏ, hai người bước thẳng vào.

Lúc này trong lòng Tô Niên Niên chỉ có : Cuộc sống thật là cô đơn như tuyết!

Mặc dù luôn ầm ĩ nói muốn chơi nhưng trên thực tế Tô Niên Niên sợ độ cao, kiểu trò cảm giác mạnh như cáp treo cũng không chơi được. Bất đắc dĩ, Cố Tử Thần không thể làm gì khác hơn là chơi trò xe đụng trẻ con cùng cô.

Mỗi lần đụng, Tô Niên Niên sẽ cười rất vui vẻ.

Cố Tử Thần không quan tâm thắng thua, ánh mắt luôn dừng lại trên khuôn mặt nhỏ nhắn rạng rỡ của cô.

Chỉ cần cô vui là được.

Từ khi anh và Tô Niên Niên ở bên nhau tới giờ, khí thế lạnh lùng toát ra trên người anh đã giảm đi rất nhiều, anh dịu dàng hơn, ấm áp hơn, nụ cười giống như của một người con trai không tranh quyền thế.

Tô Niên Niên chơi một hồi mệt rồi, thở hổn hển bò lên vòng xoay ngựa gỗ, Cố Tử Thần nói hai câu, đi mua cho cô kẹo bông và đồ uống.

Tô Niên Niên nghỉ ngơi trong chốc lát, quyết định cùng Cố Tử Thần đi tìm trò chơi khác.

Cô cầm cây kẹo bông còn to hơn cả khuôn mặt, sóng vai đi bên Cố Tử Thần.

Phía đối diện là một người mặc đồ thú bông hình gấu Pooh, trong tay cầm một chùm bóng bay màu hồng rất đẹp, lúc thấy Tô Niên Niên liền đi chậm hẳn lại.

Tô Niên Niên đi tới bên cạnh người đó, nhảy lên sờ sờ lỗ tai gấu.

Gấu Pooh trở nên kích động, bắt đầu khoa chân múa tay làm kí hiệu về phía Tô Niên Niên.

Tô Niên Niên khó hiểu nhìn lại, Cố Tử Thần ở bên cạnh thì nheo mắt.

Đó là thủ ngữ - Anh yêu em.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.