Mẹ Chồng , Bye Bye !

Chương 22: Chương 22




“Đúng là hai phụ nữ ngốc, rõ ràng phòng này tốt như vậy, thiên nhiên thoáng đãng, dù không nhìn thấy toàn cảnh biển, nhưng có thể nhìn thấy cảnh đêm Châu Hải mà!” Chu Thiên Trì đi mở cửa phòng, cũng không phải cảm thấy phòng này tốt hơn lầu trên, mà có cảm giác hoàn toàn ngược lại. “Hai người đó, cố ý giày vò chúng ta.”

“Tùy bọn họ đi! Chúng ta thu dọn một chút rồi ra ngoài ăn cơm trưa nhé! Có cần gọi hai người họ đi cùng không?” Tiền Văn Quyên biết không quản được nhiều, mà cũng không thể quản được nhiều như vậy. Mẹ chồng và em chồng thích giày vò thì cứ giày vò đi?”

“Không gọi, không gọi, chúng ta muốn trải qua thế giới hai người của chúng ta, hai người đáng ghét đó, anh vứt đi còn không kịp, nhưng trước khi ra cửa, anh muốn hôn vợ anh một cái thật sâu đã!” Chu Thiên Trì ôm eo Tiền Văn Quyên, chuẩn bị tiếp tục nụ hôn.

Hai tay anh ôm eo nhỏ của cô, vẻ mặt thâm tình nhìn cô, cô khẽ nhắm hai mắt lại, đợi thời khắc nụ hôn tuyệt vời.

“Cộc cộc cộc cộc!” Tiếng gõ cửa lại vang lên!

“Mẹ nó, không để người ta sống à?” Chu Thiên Trì thô lỗ phát giận.

“Người nào đấy!” Sau đó hung dữ hỏi.

“Nhân viên phục vụ, đưa vật dụng hàng ngày đến!” Nữ phục vụ nói lí nhí.

Chu Thiên Trì đành chịu mà mở cửa phòng để nhân viên phục vụ đi vào. Tiền Văn Quyên nhìn thấy bộ dáng chồng như vậy, ngồi trên ghế sofa cười nghiêng ngả.

“Sau khi rời khỏi đây thì cô đừng quấy rầy chúng tôi nữa, tôi không cần các cô phục vụ cái gì cả! Nhanh lên, mời đi!~” Chu Thiên Trì cảnh cáo thúc giục nhân viên phục vụ vừa vào, trên mặt lộ vẻ hung ác.

Nữ phục vụ xinh đẹp dùng ánh mắt không hiểu xen lẫn chút hoảng sợ nhìn anh chòng chọc, cấp tốc rời khỏi.

Nhân viên phục vụ vừa đi, Chu Thiên Trì vội vã khóa trái cửa.

“Vợ, lại đây lại đây, anh không tin tà ma quỷ quái, anh hôn vợ của anh cũng khó như vậy sao?”

Chu Thiên Trì giống như ban nãy ôm lấy eo Tiền Văn Quyên, Tiền Văn Quyên cười nhắm mắt lại. Chu Thiên Trì cũng bị dọa cho sợ, vừa mới chuẩn bị hôn cô.

“Văn Quyên, có người gõ cửa à?”

“Hả, không có mà!” Tiền Văn Quyên mở to mắt, cười trả lời.

Chu Thiên Trì lúc này mới yên tâm cúi đầu tiếp tục động tác vừa rồi.

Nhẹ nhàng, chậm rãi, áp môi của anh lên đôi môi mềm mại của cô, cảm giác thật tuyệt vời …

“Cộc cộc cộc cộc!”

Tiếng gõ cửa đáng ghét lại vang lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.