Mẹ Chồng , Bye Bye !

Chương 48: Chương 48




Từ ngày đầu tiên bắt đầu đi làm lại sau khi kết hôn thì Tiền Văn Quyên cũng bắt đầu đời sống hôn nhân bận rộn của mình.

Cuộc sống như vậy, không phải do cô muốn, thậm chí cũng chưa từng nghĩ tới sẽ có cách sống như vậy. Cô không muốn sống một cuộc sống tỉ mỉ như thế, hoàn mỹ như thế, vất vả như thế, nhưng, cô có biện pháp gì để thay đổi đây. Vì lý do đó, đời sống hôn nhân chưa được bao lâu này đã khiến cô cảm thấy mỏi mệt, vả lại còn cảm thấy không biết phải làm sao, may là có ông chồng đối tốt với cô, cho dù không giúp gì được cho cô nhưng sự hiểu ý và săn sóc của anh làm cho cô cảm thây cuộc sống hôn nhân của cô cũng không phải không có hy vọng, chỉ là không được giống trong tưởng tượng của cô mà thôi. Cô tự nhắc bản thân, nhất định phải cố gắng, cố gắng, cố gắng hơn nữa, cũng hy vọng xa vời có một ngày mẹ chồng sẽ yêu thương cô giống như yêu thương em chồng vậy.

Mỗi ngày trời chưa sáng cô liền đi mua đồ ăn, rồi theo mẹ chồng học một tuần làm bữa sáng, đương nhiên, việc nội trợ Tiền Văn Quyên cũng không phải giỏi, nên không tránh được bị mẹ chồng quở trách, Tiền Văn Quyên chỉ chịu đựng. Buổi tối về đến nhà, còn phải giúp mẹ chồng làm bữa tối, sau bữa tối là rửa chén, giặt quần áo liền một mạch đã thành việc của một mình cô rồi. Buổi tối mẹ chồng chỉ phụ trách xào rau, em chồng vẫn làm theo ý mình chỉ ăn không làm như trước, chẳng qua từ sau vụ lần trước trong mắt cô ta cũng có vài phần sợ hãi cùng yên phận hơn. Lúc mẹ chồng quở trách cô, cô ta cũng không còn vào hùa nữa, chỉ dùng ánh mắt tràn đầy khinh bỉ và đắc ý nhìn cô vài lần. Còn Thiên Trì, vẫn là công việc sáng chín giờ đi chiều năm giờ về như cũ, nhàn rỗi mà ổn định, thu nhập cũng không thấp, thỉnh thoảng buổi tối còn giúp cô làm việc nhà, lại bị mẹ chồng luôn lấy đủ loại lý do kêu đi. Ngoài ra, tiền lương của hai vợ chồng cho tới giờ cũng không rơi vào được túi của minh, tiền mỗi ngày Tiền Văn Quyên mua đồ ăn đều do mẹ chồng đưa cho, mẹ chồng không chê phiền thì Tiền Văn Quyên cũng ngại phiền, không thể cho một tuần một lần được à? Ngay cả mua đồ ăn gì cũng là dựa theo “thực đơn” của mẹ chồng mà mua, sau khi mua xong trở lại công ty còn phải ghi chi tiết vào sổ ghi chép kia, không thì cô lại bị gán thêm tội danh “tham ô nhận hối lộ” rồi.

Mỗi lần Tiền Văn Quyên ghi chép tiền đồ ăn vào sổ là các đồng nghiệp đều cười cô, hơn nữa còn thay cô cảm thấy không đáng. Một cô gái sở hữu những điều kiện vô cùng tốt vốn dĩ có thể gả cho người chồng vừa hợp ý vừa hạnh phúc tự do thế mà lại chọn gả cho người bản xứ, trách cô tự chuốc lấy tội. Hầu hết những nữ đồng nghiệp trong văn phòng đều nói, ‘lấy ai thì lấy chứ đừng lấy đàn ông Quảng Đông, cũng may Tiền Văn Quyên cậu đã lấy được một người đàn ông Quảng Đông tính tình thật thà’. Mỗi lúc như vậy Tiền Văn Quyên chỉ cười cười đáp trả kiểu ‘một cây sào quét cả thuyền người’ cho các cô ấy, cũng biết các cô ấy vì cô bị đối xử bất công mà cảm thấy tức giận.

Về quá trình đi mua thức ăn, làm bữa sáng cùng với việc đảm nhận tất cả việc nhà sau khi đi làm về đối với Tiền Văn Quyên mà nói là một quá trình nguy hiểm, lúc nào cũng có thể bị mẹ chồng mắng gần chết, mà cô luôn cắn răng chịu đựng, trong lòng tràn ngập khủng hoảng và bất lực, với loại cuộc sống căng thẳng này Tiền Văn Quyên nghĩ sớm muộn cũng có ngày bị tâm thần mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.