Mối Tình Đầu - Linda_Park

Chương 3: Chương 3: Đồng cảm




Từ sau khi 2 người kí kết hợp đồng, anh thường xuyên ra vào công ty với lí do bàn chuyện làm ăn. Cô cũng không có ý kiến gì. Dần dần 2 người trở nên thân thiết hơn. Như mọi ngày, sao khi tan làm, anh sẽ đến chỗ cô để đưa cô đi ăn. Hôm nay cũng vậy, nhưng hôm nay khi đến chỗ cô, nghe bảo vệ nói rằng cô đã về từ sớm, anh gọi được thì không ai bắt mắt. Anh hỏi bảo vệ cô đi đâu thì bảo vệ nói rằng cô đến cánh đồng hoa tuylip ở ngoại thành. Sau khi hỏi xong, anh trực tiếp phóng xe đến đó. Chiếc Ferrari phóng như bay trên đường khiến những người xung quanh một phen hoảng hốt.

Đến nơi, anh thấy cô đang quỳ trước 2 ngôi mộ và khóc. Từ lúc quen biết cô đến nay, anh chưa từng thấy cô rơi một giọt nước mắt nào. Nhưng ngày hôm nay khi nhìn thấy cô gục khóc, anh cảm thấy trái tim bỗng đau nhói như có hàng ngàn mũi kim đâm vào. Anh nhanh chóng đi đến bên cô, vỗ về, an ủi cô:

- Lin, đừng khóc nữa, có chuyện gì, sao hôm nay em lại khóc?

- Hức...hức, Mark là anh à...- Cô ngẩng mặt lên đáp.

- Ừ là anh, em hãy bình tĩnh lại.- Nhìn thấy khuôn mặt đáng thương đau khổ của cô, trái tim anh càng đau hơn. Anh cố gắng được cho đến khi cô có thể bình tĩnh rồi nói chuyện.

- Em đã bình tĩnh lại được chưa, kể cho anh nghe xem có chuyện gì nào?- Sau khi thấy cô đã bình lại, anh hỏi.

- Mark à, hôm nay chính là ngày giỗ ba mẹ em. Họ đã mất khi em còn 5 tuổi.

- Sao họ lại mất vậy?- Anh thắc mắc hỏi.

- Họ đã bị sát hại.- Cô nói

- Xin lỗi đã khiến em nhớ lại chuyện không vui.

- Không có gì nhưng em nhớ họ lắm.- Cô nói xong lại bắt đầu khóc cho đến khi ngủ luôn trong vòng tay anh.

Sau khi cô ngủ, anh âu yếm nhìn khuôn mặt cô. Không ngờ đằng sau sự mạnh mẽ, lạnh lùng lại chính là những nỗi đau khổ tột cùng. Anh đưa cô về nhà nhưng khi đến nhà, anh không đánh thức cô dậy mà trực tiếp bế cô vào trong.

Quản gia Lee thấy vậy liền vội vàng chạy ra, lo lắng hỏi:

- Cô chủ cô chủ làm sao vậy?

- Không có gì, chỉ là cô ấy mệt quá nên ngủ thiếp đi thôi. Phòng cô ấy ở đâu để tôi đưa cô ấy lên.

- Không cần phiền ngài, ám vệ của cô chủ sẽ đưa cô ấy lên.

Sau khi ám vệ đưa cô lên phòng ngủ, quản gia Lee định đi rót nước mời anh thì anh gọi lại:

- Quản gia Lee, tôi có một vấn đề muốn hỏi ông có được không ?

- Có chuyện gì vậy, ngài cứ nói.- Quản gia Lee điềm tĩnh đáp

- Ông có thể kể cho tôi về quá trình lớn lên của Lin được không?

- Sao ngài lại muốn tôi kể về quá trình lớn lên của cô chủ vậy?

- Tôi cảm thấy Lin với tôi có một sự đồng cảm và giống nhau rất lớn.

- Ừm, được rồi tôi sẽ kể cho ngài nghe.- Quản gia Lee lưỡng lự nhưng vẫn kể cho anh nghe vì ông tin tưởng anh.

- Cảm ơn ông.

- Năm cô chủ 5 tuổi, gia đình cô chủ bị sát hại, cô chủ và 2 cậu chủ may mắn thoát được nhưng ông bà chủ và cô hai thì không thoát được. Cô hai thì không tìm thấy xác. Sau đó, cô chủ rơi vào tình trạng trầm cảm trong 1 năm khiến cậu hai và cậu ba rất lo lắng, luôn tìm mọi cách để chữa cho cô chủ nhưng không được. Nhưng bỗng một hôm, cô chủ bỗng nói rằng muốn trả thù cho cha mẹ, nên đã cố gắng học tất cả mọi loại võ thuật, học sử dụng tất cả các vũ khí, đồng thời cũng sáng lập nên bang Devil và tập đoàn VD, làm tất cả mọi thứ từ 2 bàn tay trắng. Cậu hai muốn giúp cô chủ nhưng cô chủ không cho. Rồi từ đó không ai thấy được cô chủ khóc nữa, chỉ có duy nhất ngày giỗ của ông bà chủ, cô chủ mới khóc.

- Vậy còn hai anh của cô ấy đâu ?

- Cậu hai và cậu ba hiện tại đang ở gia tộc Daring, cô chủ vì không muốn nhớ đến đau thương đó nên đã ra ngoài ở, nhưng thỉnh thoảng cũng về.

- Được rồi, cảm ơn ông, tôi có việc phải đi trước.

Anh sau khi nghe xong thì cáo từ rồi đi.Nghe qua câu chuyện của cô, anh thấy giữa anh và cô có một sự đồng cảm rất lớn. Anh cũng từng trải qua chuyện như vậy nhưng đối với một nam nhân như anh thì đó không là gì chỉ có sự hận thù nhưng đối với một nữ nhi như cô thì đó là một chuyện khiến cô không bao giờ quên được.

Ngày hôm sau, anh không đi làm mà đưa cô đi chơi để giải tỏa căng thẳng

- Mình đi đâu vậy?.- Cô rạng rỡ hỏi

- Hôm nay, anh sẽ đưa em đi chơi, em muốn đi đâu cũng được!- Anh ôn nhu nói

- Vậy hôm nay mình đi biển đi.- Cô suy nghĩ hồi lâu rồi nói

- OK.- Anh gật đầu đồng ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.