Cô và anh ngồi dưới gốc cây ôliu râm mát.Hai người im lặng.Im lặng.Cô cất giọng nói trong trẻo của mình,nay khản đặc vì những giọt nước mắt chan chứa khi nãy:
_Chuyện vừa rồi chỉ là cơn ác mộng phải không anh?Ác mộng thôi,phải không anh?
Cô nhìn anh.Đôi mắt tuyệt đẹp của cô giờ sao buồn quá,buồn quá.Anh thở dài.Cái thở dài sao cũng chất chứa nỗi buồn.Anh nói:
_Ước gì nó là ác mộng,em nhỉ.Ôi....
Cô không khóc nữa.Trái tim cô vỡ nát rồi.Cô quá yêu anh,quá yêu.Làm sao cô có thể tin anh là quỷ được?Sự thật quá phũ phàng...
Lòng anh giờ đây khô cằn như dòng suối cạn khô.Mọi chuyện diễn ra quá nhanh.Lần đầu anh biết yêu một người.Lần đầu anh có cảm xúc thật sự,lần đầu anh cảm thấy hạnh phúc.Ôi,thế mà người anh yêu lại thuộc dòng dõi thần linh ư?Cô quá cao quý.Cô ở ngay đây,tựa vào vai anh,mà sao anh thấy cô ở xa quá,anh không thể nào với tới...
Trong lúc ấy,chị của cô cảm thấy em mình hơi lạ,liền báo cho cha mình - thần Arex.Ông ko nói gì cả,nhưng cũng đến gặp người bạn già thân thiết của mình là thần tiên tri Gary.Vị thần này không hổ danh với chức vụ của mình - thần tiên đoán cực kỳ chính xác,cứ như chẳng có gì lọt qua khỏi đôi mắt tinh tường của ngài vậy.Ông hỏi thần Gary về chuyện của con gái mình,đứa con gái xinh đẹp nhất cũng như thông minh nhất.Thần Gary nhắm đôi mắt đầy dấu vết thời gian của mình lại.Thần đột ngột mở mắt ra,trông thần khá sửng sốt.Ông hỏi gấp:“Chuyện gì vậy Gary?Con gái tôi gặp chuyện à?” Thần Gary nói:“Không,nhưng khi tôi nói thì ông phải bình tĩnh nhé.” Ông hỏi với giọng bực tức:“Tôi biết!Nói nhanh lên!” Thần Gary ấn ông xuống ghế rồi cất giọng nói bình tĩnh,hay phải nói là dửng dưng:“Con gái ông đã yêu một người,ko phải một người mà là một con quỷ” nói tới đây,ông bị giọng nói đầy tức giận của thần Arex cắt ngang:“Cái gì cơ?!?” “Tôi bảo ông bình tĩnh!Đừng ngăn cản nó,vì nếu ông ngăn cản chúng thì ông sẽ gây ra một tấm bi kịch,ko phải cho một mà là cho tất cả!” Thần Arex ko kìm nổi cơn tức giận,thét lên:“Tôi ko quan tâm!” rồi ngài lao đi tìm con gái mình,bất chấp lời ngăn cản của thần Gary.
Ở vườn hồng của Andre,thật thanh bình,vẻ thanh bình trước khi bão tố kéo đến.Alex đã ngủ trên bờ vai của người cô yêu,ngủ trong dòng suy nghĩ miên man...Andre ngắm nhìn người con gái đang dựa vào bờ vai mình,và cũng là người anh yêu.Cô thật xinh đẹp,thật thánh thiện,thật đáng yêu.Cũng phải,nàng là nữ thần mà!Ôi chao....
(to be continued..)