Mùa Hè Của Bọt Biển

Chương 5: Chương 5: Trò trốn tìm của nàng bọt biển




Ngồi xuống hàng ghế đá ven đường. Nhìn chiếc xe đạp ghé ngang, một chàng,một cô gái cười cười nói nói, cô bé ngẩn ngơ... Tuổi trẻ vẫn luôn thật đẹp,đẹp đến mức khiến cho ai dù 1 lần duy nhất trong đời cũng muốn đc khờ dại,đc ngu ngơ,đc chìm đắm trong nó... dù nó có đau khổ đến đâu đi chăng nữa ,nói ra thì thật ngu ngốc đúng không?, nhưng có biết bao nhiêu con người tự nguyện vì sự ngu ngốc đó mà huyễn hoặc, tin tưởng để rồi nhận lấy những vết thương không đáng có . Và cô bé cũng vậy ...từng si mê ,mơ mộng về cái sự dịu dàng của chàng trai, vẻ bối rối trên mặt cô gái .Nhìn lại thật thấy nhớ cô bé mỉm cười, chiếc bút chì vẽ lòng cô bé ,trang giấy trắng kể thêm 1 câu truyện mang cả nụ cười và nước mắt. Khung cảnh lớp học quen thuộc phẳng phất qua các nét thanh đậm mượt mà sự chân thực 1 cách kì lạ ,kết nối 2 tâm hồn đã lạc mất nhau qua cửa số mùi hương ấm áp của nắng bao bọc lên mặt bàn thứ màu sơn rực rỡ dần dị điểm nhấn rõ ràng nhất gần cửa sổ có 1 chàng trai đang dựa lưng vào tường, dáng người cao gầy ẩn hiện muôn vẻ dưới nhịp điệu của màu nắng lung linh mái tóc bồng bềnh nhuộm màu ngả vàng tựa ánh mai.Phép màu lay chuyển chuyển toàn bộ rừng kí ức sâu tận đáy tim.Trong hồi ức mỏng manh ngày ấy:chàng trai có nụ cười xao xuyến ,tắm mát nhưng con gió mùa hè khuấy động cuộc sống đang yên bình của cô ấp ủ gieo mầm trên mảnh đất rụt rẽ còn trống trải, cô đơn. Nghĩ đến đây ánh mắt cô bé Bao quanh 1 nỗi buồn không tên .

Chiếc bút chì dừng lại đột ngột đôi tay ngả nghiêng thẫn thờ làm bức tranh bay đi mất bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ, cô bé hoảng hốt chạy theo bức tranh Đang bay đi mãi. Ngay khi cô bé vừa chạm vào 1 góc giấy ,không để ý đến 1 chiếc xe xông nhanh, lao thẳng Đến mình. Chưa kịp phản ứng với sự việc, chiếc ô tô chạm sát tới gần người kéo theo tiếng la hét,cùng âm thanh còi ING ỏi

Ầm

Rầm

Một chuỗi âm thanh náo loạn. Cô nhất thời mất ý thức. Sững sờ tại chỗ, tay chân bủn rủn ,đôi mắt mở to nhìn chiếc xe kinh hãi. Chợt 1 luồng ấm áp kéo cô lại. Cả người Cô bé bị che phủ bởi 1 bờ vai xa lạ .Đôi mắt ngây ngô ngước nhìn chàng trai lạ mặt thảng thốt chạm phải cái ánh mắt sâu thẳm thẳm. Dưới ánh nắng mùa hè, cặp đồng tử trong suất ngập nước.chàng trai như Mất hồn ,say nắng bất động vài giây, sau cùng khi thức tỉnh chang trai rủa ầm lên:

-Con nhóc này! Bộ thích chết hả? Đi oách quá không thèm nhìn đường hả cưng!



-mẹ kiếp, hồi bé cưng đã đần lắm rồi sao lớn lên mày lại còn đơ đơ như khúc gỗ thế?

Chàng trai thả cô bé khỏi vòng tay mình. Thấy con bé bên cạch cứ ngơ ngác tại trận. Bực bội mắng ầm một hồi:

-nhìn cái j mà nhìn anh mày đến đón thì đi nhanh lên!! Hừ !đồ nhóc tì phiền phức

Nói rồi, chàng trai quay ngoắt đi, hậm hực tiến về phía trước, cô bé bối rối một lúc, nhanh chóng bình ổn chạy lon ton sau lưng. Thầm than vãn:

-”chắc ảnh là con của dì! Hic!sao đáng sợ thế! (╥_╥)”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.