***tua ngược thời gian***
---10p trước ---
Căn nhà rộng lớn, giản dị và tiện nghi. Trên ghế so fa phòng khách, 1nam 1 nữ điên cuồng trong nụ hôn say đắm, nhìn rất nóng bỏng. Đang đạt đến cao trào của sự hoang dại...
Reng
Reng
Chàng trai nhíu mày, uất ức buông môi cô gái. Mặt mày trợn trừng nhìn chiếc điện thoại đang cố tình phá hoại chuyện tốt,điên máu gầm lên:
-mẹ kiếp! Mặc xác nó!!
Cô gái bên dưới khó chịu liếc mắt, lúng túng nhắc nhở :
-hay anh nghe đi, nhỡ có chuyện quan trọng
Chàng trai nhìn cô gái trong lòng, tự dưng hết hứng thú. Mặt mày dần u ám, dậm chân, dậm tay đến nghe điện thoại. Vừa nhấc máy đã gào thét như thể muốn lấy mạng người khác :
-Alo! Đứa chó nào thế!!??
-thằng nghịch tử! Bà cho ăn dép bây giờ
-yêu nữ! Ra là bà! Bộ ăn no dửng mỡ hử! Gọi tui làm gì??!!
-Con bà nó, tao sẽ xử mày sau, bây giờ cụp đuôi, bò lẹ đến đường 25 đón Huyền Huyền cho tao
-đệt! Yêu nữ! Tâm thần à! Rảnh tự đi đi!!
-á à con chó nhà mày, ko đi thì tao cắt thẻ, khỏi tán gái nghe con!!
Tút tút
Chàng trai nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn xuống cái Điện thoại. Sủa ầm lên:
-yêu nữ khốn nạn! Dám ra lệnh cho ông hử!! Thk thì đi mẹ đi! Mắc mệt!!
Chàng trai quay phắt lên tầng 2.bùng cháy quát lên:
-Này! Nguyệt Minh! Hay mày đi đón đi!!
Nguyệt Minh trên tầng ló đầu xuống,mặt lạnh hơn tiền:
-rỗi! Tự đi!
-á! Thằng khốn!!Anh hai mày nói mà dám coi thường hử??
-Điên
Bình luận xong việc, cậu quay đi, khinh khỉnh đóng sầm cửa phòng.
Thấy chàng trai chuẩn bị nổi trận nôi đình, cô gái tiến đến chấn an, tiếng nói ngọt ngào rót bên tai:
-kệ đi anh, em ấy lúc nào chẳng thế
-hừ!
-hay anh cứ đi đón đi, em về trước, sáng mai em vào
Khuôn mặt tức giận dãn ra đôi chút
-đc rồi, tôi ra ngoài một chút
Chàng trai dậm chân, ì ạch chạy khỏi cửa.