Trên đường về thanh lâu, Chu Linh và Lạc Hà im lặng, mỗi người một suy nghĩ.
Thanh lâu ồn ào kẻ ra người vào chuẩn bị cho buổi tối. Nghe đâu tối nay có khách quý.
Phong Các và Phong Tư phải múa đôi, sau đó múa đơn rồi người đàn người ca...nói chung là lằng nhằng, rắc rối, chuẩn bị một lô trang phục, mỗi tiết mục một bộ. Mệt mỏi lắm đây!
Tiết mục mở màn là đàn đôi. Phong Các ôm đàn tỳ bà, máu tóc buông dài, nửa trên cài hoa lấp lánh. Bộ y phục màu cam óng ánh làm nổi bậy dáng vẻ xinh đẹp. Phong Tư ngồi bên cây đàn cổ cầm. Phong thái thanh cao, không nhiễm bụi trần. Bộ y phục màu xanh lục nhạ, suối tóc đen nhánh vấn cụp cài hoa vàng, vài sợi tua rủ trên trán, yêu kiều biết bao. Tiếng đàn trầm bổng ngân nga, mĩ nhân e lệ, tà mị như vậy, ai muốn rời mắt?
Tiếp theo là múa đôi. Phong Tư, Phong Các ăn mặc y như nhau bước ra. Bộ váy hồng tay lửng xòe to, thắt đai trắng diễm lệ. Hai người không phân biệt nổi ai với ai, chỉ ngây ngẩn nhìn theo đầy tiếc nuối - không ôm được mĩ nhân!
Buổi tối cứ thế trôi đi, 2 vị quan khách quý kia không ai ngoài Mã Thúc và Bách Hân, 2 vị anh em cùng nhà phong lưu chốn kinh thần. Vậy mà hôm nay tới kĩ viện xem ca múa lại tổ chức rình rang, không cần mĩ nữ hầu rượu. Ai cũng làm lạ! Không lẽ “ăn chay”? Hay gặp người trong lòng rồi cũng nên?!
Quế Mama lên bục, thao thao bất tuyệt cái gì đó. Chốt lại là Phong Tư và Phong Các thoát kiếp cầm ca, theo lang quân về nhà. Đôi bên tâm đầu ý hợp nên vui vẻ tác thành. Phong Các theo Mã công tử về dinh, Phong Tư thì theo Bách công tử về phủ. Hay rồi, hay rồi! Mới...mà đã theo người ta rồi. Tú bà dù tiếc dứt ruột nhưng nhìn thấy 2 hòm vàng sáng rực rỡ, không lấy thì có lỗi với lòng, thế là gả phắt đi. Đây là đêm diễn cuối cùng của 2 vị cô nương. Về sau người ta đã là Bách phu nhân, Mã phu nhân rồi, vinh dự như thế!