Chương 563: Chờ một chút, lại từ bỏ (3)
Trong đại sảnh hội sở Tô Uyển, đứng đấy bảo an, nhìn thấy tràng cảnh này, lập tức liền vây quanh, liền tách Cố Khuynh Thành và người đàn ông trung niên này ra. ∷. . . .
Người đàn ông trung niên chịu một cái tát, còn bị Cố Khuynh Thành nện vào đầu, có chút tức không nhịn nổi, lớn tiếng la hét để cho người ta kêu giám đốc trong hội sở Tô Uyển đến.
Giọng người đàn ông trung niên có chút lớn, ngược lại làm cho mấy người ở tỏng phòng bao thò đầu ra, xem náo nhiệt.
Càng nhiều người, ngược lại ông ta càng phách lối, chỉ Cố Khuynh Thành, không chút che lấp mở miệng mắng: “Cô đừng cho là tôi không biết, cô chẳng qua chỉ là giày rách của lão tổng Thịnh Đường không muốn, ở chỗ này giả trang thanh thuần cái gì!”
Lúc đầu người đàn ông trung niên nói những lời đó, nhiều nhất để Cố Khuynh Thành cảm thấy phẫn nộ, nhưng bây giờ, ông ta lại lấy Đường Thời tới nói cô, nói cô là giày rách Đường Thời không muốn, sắc mặt cô trong nháy mắt, trở nên tái nhợt, tức giận nắm chặt tay.
Giám đốc rất nhanh chạy đến, ông ta biết được người đàn ông trung niên này, là một lão tổng Xí Nghiệp cấp trung, cũng là khách quen hội sở bọn họ, không đắc tội nổi, cho nên một bên ăn nói khép nép, xin lỗi người đàn ông trung niên, một bên khiển trách Cố Khuynh Thành, để Cố Khuynh Thành cũng xin lỗi.
Cố Khuynh Thành không nhúc nhích, đứng tại chỗ, gắt gao nhếch môi, không có chút muốn mở miệng nói xin lỗi.
Người đàn ông trung niên giống như vô lại, càng thêm không yên: “Hội sở chỗ này của mấy người là sao, tố chất nhân viên kém cỏi như vậy, mau trả hội phí lại cho tôi. . .”
“Xin ngài bớt giận, bây giờ tôi sẽ kêu cô ấy nói xin lỗi ngài.” Giám đốc vội vàng trấn an người đàn ông trung niên, nghiêng đầu sang, nhìn Cố Khuynh Thành, ngữ khí có chút nghiêm khắc lên tiếng: “Nhanh xin lỗi đi, nếu không cô liền lập tức từ chức ở đây!”
Cố Khuynh Thành vẫn không rên một tiếng. .
Người đàn ông trung niên kêu gào càng ngông cuồng hơn, giám đốc hung hăng trừng Cố Khuynh Thành một chút, trực tiếp nghiêng đầu, phân phó nhân viên đứng đây, qua kêu tài vụ kết toán tiền lương cho Cố Khuynh Thành, sa thải, kết quả lời giám đốc còn chưa nói hết, một phục vụ viên đi tới, tiến đến bên tai giám đốc, thấp giọng nói hai câu, giám đốc áy náy nói một tiếng với người đàn ông trung niên”Thật có lỗi”, sau đó liền quay người, theo người nhân viên kia, tiến vào phòng “Thược Dược“.
Giám đốc đi vào năm phút đồng hồ, lúc đi ra, ông ta nói với tài vụ mình vừa gọi tới: “Mau đem hội ohis của Nghiêm Tổng kết toán một chút, trả lại toàn bộ cho ông ta, từ nay về sau hội sở Tô Uyển chúng ta, cấm ông ta tiến vào.”
Người đàn ông trung niên biểu lộ không thể tin được, sau đó lại bắt đầu chửi ầm lên, giám đốc trực tiếp phất phất tay, ra hiệu bảo an kéo người đàn ông trung niên ra ngoài.
Bên trong hội sở lại yên tĩnh lại một lần nữa, lúc này giám đốc mới nghiêng đầu nhìn về phía Cố Khuynh Thành, thái độ với Cố Khuynh Thành, hoàn toàn không có bộ dạng lãnh đạo, cười tủm tỉm nói: “Khuynh Thành, chuyện mới vừa rồi chỉ là ngoài ý muốn, cô đừng để trong lòng, về sau có tình huống tương tự, cô trực tiếp hô bảo an, đem người quấy rối cô ra ngoài là được.”
Sau đó giám đốc liền nghiêng đầu, nói với một hàng nhân viên đang xem náo nhiệt: “Được rồi, đều đi làm việc đi.”
Sau đó lại quay đầu, một mặt ôn hòa với Cố Khuynh Thành nói: “Bây giờ cách cô tan giờ còn có nửa giờ, nếu như cảm thấy mệt mỏi, có thể tan ca sớm.”
Cố Khuynh Thành bị giám đốc chuyển biến khác thường, làm cho hoàn toàn lọt vào trong sương mù, cô lắc đầu với giám đốc, ngồi trở lại trước dương cầm một lần nữa.