Nam Thần Cao Lãnh Ở Sát Vách: Hôn Sai 55 Lần

Chương 567: Chương 567: Chờ một chút, lại từ bỏ (4)




Chương 564: Chờ một chút, lại từ bỏ (4)

Cố Khuynh Thành mở quyển nhạc ra, trước liếc mắt nhìn giám đốc qua phong khách “Thược Dược”, sau đó mới đầy bụng hồ nghi, tiếp tục đàn tiếp.

Chín giờ, đến giờ Cố Khuynh Thành tan ca, giám đốc lại xuất hiện một lần nữa, một mặt thân thiết hỏi thăm cô làm việc ở chỗ này có được hay không, có cảm giác không tốt chỗ nào.

Người quản lý cũng không xấu, nhưng thích bày ra bộ dạng lãnh đạo, nhân viên thường xuyên nói xấu ông ta vài câu, hiện tại ông ta lại ôn tồn nói chuyện với mình như vậy, để Cố Khuynh Thành càng thấy, tất cả chuyển biến, khẳng định là có quan hệ với phòng “Thược Dược“.

Chín giờ Cố Khuynh Thành tan ca, sau khi đi ra hội sở, cô lại không có giống như trước đây, trực tiếp ngăn cản Taxi về nhà, ngược lại xuống lầu tìm một chỗ trốn, nhìn chằm chằm lối ra và bãi đậu xe hội sở, đều không nhìn thấy người quen và chiếc xe quen thuộc đi ra.

Cố Khuynh Thành một mực chờ đến mười một giờ, lòng mới xuất hiện một chút do dự, chẳng lẽ là mình suy nghĩ nhiều? Thực ra người tỏng phòng “Thược Dược”, căn bản không phải Đường Thời? Có lẽ là một người bênh vực kẻ yếu?

Trời càng muộn, khí càng lạnh, Cố Khuynh Thành sợ đứng lâu sinh bệnh, cho nên liền chậm rãi cất bước, đi đến khu chờ Taxi.

Ngày trước chín giờ, cô coi như là xếp hàng rất dài, cũng rất nhanh có thể đợi được Taxi, thế nhưng hôm nay, không biết là trời qua muộn, hay là gần tới mùa xuân, rất nhiều người sẽ ra ngoài, cô đợi ở khu bắt xe đúng hai mươi phút, đều không có chờ đượcmột chiếc xe taxi.

Lúc này không có xe buýt, mà cô từ khi mang thai, vì lý do an toàn, cũng không thế nào lái xe.

Khu chờ Taxi, lại vừa lúc là đầu gió, thổi khiến toàn thân của Cố Khuynh Thành run rẩy, cô đứng tại chỗ không ngừng mà dậm chân, do dự chính mình có nên gọi Trần Mặc Thâm hay không, để anh đến đón mình.

Đường Thời vẫn ở lại trong phòng bao “Thược Dược” như cũ, không hề rời đi, anh đứng ở phía trước cửa sổ, rất dễ dàng nhìn thấy Cố Khuynh Thành ở khu đợi xe dưới lầu.

Gió lớn, lạnh, thỉnh thoảng cô giơ tay lên, hà hơi sưởi ấm, chân không ngừng dẫm mạnh, có chút lo lắng nhìn qua phương xa xe đến, lúc ngẫu nhiên xuất hiện một chiếc xe taxi, biểu cảm trên mặt cô, sẽ trở nên vô cùng mừng rỡ, thế nhưng lại nhìn thấy trên xe taxi có người ngồi, cô liền uể oải rũ tay xuống, tiếp tục trông mong nhìn xem xe đến.

Đại khái ước chừng qua mười phút đồng hồ, Đường Thời lấy điện thoại ra, gọi một cuộc ra ngoài: “Lão tam, cậu giúp tôi liên hệ một chiếc xe taxi, đến gần chỗ hội sở Tô Uyển.”

“Anh, anh đang ở hội sở Tô Uyển sao? Hiện tại em đang ở gần, nếu không em đi đón anh.”

“Không cần, tôi muốn Taxi, nhanh lên.” Đường Thời nói xong, không đợi Lâm Cảnh Thần có phản ứng, liền trực tiếp cúp điện thoại, qua không tới hai phút đồng hồ, điện thoại di động của anh vang lên một tiếng, là Lâm Cảnh Thần gửi tin tới, một dãy số điện thoại, đằng sau bổ sung ba chữ, lái xe Trương, Đường Thời nhấn gọi số điện thoại.

Điện thoại rất nhanh được nghe: “Là ngài muốn Taxi sao? Tôi lập tức lên đường tới hội sở Tô Uyển, xin hỏi ngài ở chỗ nào?”

“Dưới khu đợi xe hội sở Tô Uyển, ở đó có cô gái cắt tóc ngắn, ăn áo khoác màu vàng, ông hãy đón cô ấy.”

Đường Thời vừa phân phó, vùa nhìn chằm chằm dưới lầu, chờ một lúc, anh liền thấy một chiếc xe taxi đứng ở trước mặt Cố Khuynh Thành.

. . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.