Nam Thần Đột Kích: Pháo Hôi Mau Chạy

Chương 12: Chương 12: Thanh mai trúc mã (11)




Cố Hạo sửng sốt, trong mắt hiện lên một tia áy náy,

Mạc Kiều Lam tựa hồ nói đúng, chính là tựa hồ như vậy thì nếu nàng ta không hại Kiều Nguyệt thì bọn họ cũng có thể hòa bình chia, mỗi người một con đường đi. Cố Hạo mơ hồ nghĩ.

Haizz, thôi ta cũng mệt mỏi rồi, ngươi ái ai thì ai, ta không quan tâm nữa

Mặc Lam lắc đầu, tỏ vẻ tùy Cố Hạo.

Nàng không ngốc đến nỗi phải có nhiệm vụ phải làm vật hy sinh cho cuộc tình của nam nữ chủ đâu.

Các ngươi thích thì chạy nhanh mà yêu đương đi, chỉ cần đừng kéo ta vào là được.

Nói rồi nàng liền xoay người đi bộ về ký túc xá nữ,

Anh anh anh, đấu với tra nam khiến nàng mệt chết đi được, quay về phòng ngủ thôi~

Cố Hạo nhìn thoáng qua Mặc Lam, thấy nàng không có vẻ mặt tức giận hay đau khổ, trong lòng không cấm có chút hụt hẫng.

Nếu như là nàng hồi trước có lẽ sẽ khóc lóc, đau khỏ cầu xin hắn quay lại hoặc nhào vào hắn trong lòng mà làm nũng, khi đó nàng đều sẽ bị hắn ghét bỏ mà đẩy ra xa.

Giờ nghĩ lại thật cảm thấy thật buồn cười, nàng đã không còn như hồi trước. Sẽ không có người nhân lúc hắn ngủ mà đắp chăn hộ hắn, sẽ không lẽo đẽo theo hắn dù hắn đã bảo nàng tránh xa hắn...

Đau sao? Câu trả lời có lẽ là có đi? Cố Hạo cười khổ, hắn chắc là bị Mạc Kiều Lam bức điên rồi mới lại tưởng nhớ đến những ký ức hồi bọn hắn còn trẻ.

Hạo Kiều Nguyệt không cam lòng lên tiếng

Ân, ngươi muốn nói gì sao, Nguyệt nhi? Cố Hạo thất thần hỏi.

Hạo đang nghĩ về Mạc Kiều Lam sao? Không, nàng không thể để Hạo có tình cảm với nàng ta được.

Che đi trong mắt cất chứa oán độc, Kiều Nguyệt làm nũng, Hạo, ngươi đã hứa hôm nay sẽ cho ta đi chơi? Ngươi quên rồi sao?

Xin lỗi, ta quên mất Cố Hạo giật mình

Vậy bây giờ chúng ta đi chứ Kiều Nguyệt vui vẻ nói, nhưng trong lòng đã mắng Mặc Lam trăm ngàn biến.

Lại nói đến Mặc Lam, nàng hiện tại đang trên đường về ký túc xá để ngủ nướng.

Hắt xì

Hắt xì

Lạ thật, xem ra có người đang nhắc đến ta nha, nhưng là ai mới được Mặc Lam lầm bầm nói.

Hệ thống, ngươi nói xem a, là ai to gan dám nhắc đên ta vậy

Đương nhiên là vị nữ chủ bạch liên hoa mà ngươi vừa gặp qua rồi, hệ thống nghĩ thầm.

[ Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh ]

Hệ thống ngươi đi đâu từ nãy giờ nha Mặc Lam ngạc nhiên.

[ Đinh! Nhiệm vụ vả mặt tra nam Cố Hạo hoàn thành - đạt 50 tích phân ]

[ Tặng một món quả nhỏ, mở hay không ]

Mở đi, ta muốn xem hệ thống các ngươi định cho ta món quá gì nào Mặc Lam tò mò nói.

[ Đinh! Ký chủ được tặng một viên hoàn xuân dược ]

Đình, đình, hoàn xuân dược là cái quý gì Mặc Lam đỡ trán.

Chẳng lẽ là loại thuốc được dùng nhiều nhất trong mấy câu truyện tiểu thuyết ngôn tình...

[ Bingo, chúc mừng ký chủ đã đoán đúng ]

Hệ thống vui vẻ nói.

Hệ thống ngươi mau lăn ra đây, ta đảm bảo sẽ đánh cho đến khi nào mông ngươi nở hoa thì thôi Mặc Lam trên trán nổi mấy cái gân xanh, gằn từng chữ nói.

[ Ngươi không làm gì được ta nha, ký chủ ] Hệ thống cười khúc khích.

Ngươi chắc chứ, hệ thống Mặc Lam cười tươi.

Hệ thống: Nó cảm thấy có mùi sát khí...

[ Ta rất đáng yêu nha, ngươi lẽ nào nỡ làm hại màm non của đất nước, anh anh anh ]

Mặc Lam: Ha hả, lăn ngươi con bê...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.