Nàng Vương Phi Đến Từ Hiện Đại!

Chương 60: Chương 60: Đôi phu thê buổi sáng!




Gần tối.

Nam Cung Ngô Vân, Nam Cung Hàn Vũ cùng Nam Cung Dạ Thần định xuất cung thì tình cờ gặp Tưởng Mộng Vân.

“Mộng Vân thỉnh an 3 vị Vương Gia!” Tưởng Mộng Vân thỉnh an.

“Quận Chúa không cần đa lễ.” Nam Cung Ngô Vân nói.

“Nghe nói Hoàng Tổ Mẫu có khẩu vị lại rồi, vẫn chưa kịp đến thăm người. Quận Chúa chăm sóc Hoàng Tổ Mẫu vất vả rồi.” Nam Cung Nhà Vũ nói.

“Đây đều là bổn phận Mộng Vân nên làm, Vương Gia không cần nói như vậy.” Tưởng Mộng Vân trả lời Nam Cung Hàn Vũ xong dừng 1 chút rồi nhìn Nam Cung Dạ Thần nói:“Hoàng Thái Hậu có lại khẩu vị đều là nhờ những món ăn do Thập Tứ Vương Phi nấu, tâm trạng của Hoàng Thái Hậu bây giờ đang rất tốt, đã dặn dò Mộng Vân nên gọi Thập Tứ Vương Phi vào cung diện kiến Hoàng Thái Hậu.”

“Ngày mai Bổn Vương cùng Vương Phi và thỉnh an Hoàng Tổ Mẫu.” Nam Cung Dạ Thần nói.

“Vậy phiền Thập Tứ Vương Gia rồi, Mộng Vân không cần phải dặn dò xuống.” Tưởng Mộng Vân nói.

“Quận Chúa quay về đi, bây giờ bọn ta xuất cung.” Nam Cung Hàn Vũ nói rộ cả 3 người cùng nhau xuất cung.

- ------*---------*--------*----------

Thập Tứ Vương Phủ-Nam Lân Viện.

Nam Cung Dạ Thần trở về phòng thì thấy Âu Dương Nguyệt Anh nằm ngủ trên ghế dựa cùng với Bạch Tuyết, hắn đi lại gần lấy chăn đắp lên cho nàng nhưng nàng lại giật mình thức giấc.

“Anh về rồi à?” Âu Dương Nguyệt Anh mơ màng hỏi.

“Làm nàng tỉnh giấc rồi sao?” Nam Cung Dạ Thần dịu dàng hỏi

“Ừmk!” Âu Dương Nguyệt Anh dụi mắt.

“Dậy rồi thì tắm đi rồi cùng nhạ dùng bữa tối.” Nam Cung Dạ Thần xoa đầu Âu Dương Nguyệt Anh nói.

Âu Dương Nguyệt Anh gật đầu rồi Nam Cung Dạ Thần sai người chuẩn bị nước tắm xong rồi dùng bữa tối. Sau khi dùng bữa tối xong cả 2 đi dạo 1 vòng quanh Phủ rồi trở về ngủ.

Sáng hôm sau.

Trong phòng, trên giường Âu Dương Nguyệt Anh còn đang ngủ gương mặt như thiên thần, Nam Cung Dạ Thần đã thức giấc nửa nằm nửa ngồi nhìn ngắm gương mặt thiên thần của nàng 1 chút.

“Nguyệt Nhi.” Nam Cung Dạ Thần khẽ gọi nhưng Âu Dương Nguyệt Anh vẫn ngủ.”Nương tử, dậy thôi.”

“1 chút nữa thôi, 1 chút nữa thôi mà.” Âu Dương Nguyệt Anh nhựa.

“Dậy thôi! Không phải nàng dặn ta gọi nàng dậy sớm sao? Chúng ta phải vài cung thỉnh an Hoàng Tổ Mẫu.” Nam Cung Dạ Thần nói.

“Chút nữa thôi...” Âu Dương Nguyệt Anh nói nhưng Nam Cung Dạ Thần không chịu liền ôm nàng ngồi dậy.

“Dậy thôi.” Nam Cung Dạ Thần nói.

Âu Dương Nguyệt Anh liếc xéo Nam Cung Dạ Thần 1 cái rồi dùng dằn bước xuống giường đi lại rửa mặt.

“Tiểu thư, người thức dậy rồi à. Lúc nãy Vương Gia không cho nô tỳ gọi người dậy, nói để người ngủ thêm chút nữa.” Thanh Tâm bên ngoài đi vào nói nhỏ với Âu Dương Nguyệt Anh.

“Không cho người gọi để hắn tự gọi thôi.” Âu Dương Nguyệt Anh bất mãn.

“Vương Gia đã thức trước người hơn 1 canh giờ rồi đó, nếu muốn cố tình gọi người thù đã gọi lâu rồi.” Thanh Tâm trả lời..

“Ta biết rồi, ngươi bây giờ đứng về phái của anh ta luôn rồi.” Âu Dương Nguyệt Anh bĩu môi nói, nghỉ một chút rồi liền hỏi Thanh Tâm:“Đậu đỏ ta dặn đã chuân rbij xong chưa?”

“Đã chuẩn bị xong hết, chỉ chờ mỗi người thôi.” Thanh Tâm nói rồi cùng Âu Dương Nguyệt Anh xuống bếp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.