Sau khi Âu Dương Nguyệt Anh làm thức ăn xong thì Nam Cung Minh Triệt ngồi xe ngựa mang thức ăn vào Hoàng Cung.
Hoàng Cung-Ninh Phượng Cung!
“Con xin thỉnh an Hoàng Tổ Mẫu, Hoàng Tổ Mẫu Thiên Tuế!” Nam Cung Minh Triệt hướng Hoàng Thái Hậu thỉnh an.
“Miễn lễ!” Hoàng Thái Hậu ngồi trên ghế nói, bà là 1 lão bà hiền hậu và nhân từ.
“Thỉnh an Thập Ngũ Vương Gia!” Nữ tử đứng bên cạnh Hoàng Thái Hậu thỉnh an. Cô pà Tưởng Mộng Vân 17 tuổi là con gái của Tướng quân đã mất nên được Hoàng Thái Hậu thương tình lưu nhận bên người phong làm Quận Chúa.
“Quận Chúa không cần đa lễ!” Nam Cung Minh Triệt nói rồi cầm hộp thức ăn gỗ trên tay tùy tùng mang đến trước bàn Hoàng Thái Hậu ngồi.
“Ai gia không có khẩu vị,hiện vẫn không muốn ăn gì hết.” Hoàng Thái Hậu nhìn thức ăn rồi nhìn Nam Cung Minh Triệt nói.
“Hoàng Tổ Mẫu cứ như vậy là sức khỏe không chịu nổi đâu, Phụ Hoàng cũng vì sức khỏe của người mà lo lắng không thôi. Nhưng mà thức ăn này không phải là thức ăn bình thường đâu ạ, người thử một miếng đi, nếu không được thì con cũng không ép người đâu ạ.” Nam Cung Minh Triệt vừa bày thức ăn ra bàn miệng vừa luyên thuyên nói.
“Thái Hậu, Mộng Vân cũng thấy thức ăn này không giống với Ngự Thiện Phòng mang lên. Thập Ngũ Vương Gia nói rất đúng, người đã lâu rồi không có khẩu vị ăn không được tốt, người thử 1 chút đi, biết đâu sẽ ăn được.” Tưởng Mộng Vân ôn nhu bên cạnh Hoàng Thái Hậu nói.
“Nhưng mà ai gia...” Hoàng Thái Hậu còn chưa nói hết thì Nam Cung Minh Triệt chen vào.
“Hoàng Tổ Mẫu thử đi ạ, đảm bảo sẽ không để người thất vọng đâu ạ. Ngoài người này ra thì không có đại trù nào nấu được những món như thế này đâu ạ.” Nam Cung Minh Triệt nói.
“Là đại trù ở đâu mà Thập Ngũ khen không ngớt lời vậy?” Hoàng Thái Hậu hỏi.
“Người ăn xong nếu mà người nói ngon thì con mới dám giới thiệu đại trù này với người.” Nam Cung Minh Triệt nói.
“Thái Hậu, người thử xem ạ.” Tưởng Mộng Vân đưa đũa cho Hoàng Thái Hậu mỉm cười ôn nhu nói.
“Được, ai gia thử một ít.” Hoàng Thái Hậu cầm đũa ăn một miếng.
“Hoàng Tổ Mẫu, người thấy thế nào?” Nam Cung Minh Triệt thấy Hoàng Thái Hậu ăn được một miếng liền hỏi.
“Chỉ là một đĩa đậu hũ xào rau củ thôi, nhưng hương vị không đậm đà, ăn vào hương lại rất thơm, không cảm thấy ngấy.” Hoàng Thái Hậu gật đầu thưởng thức.
“Con đã nói mà! Nào, Hoàng Tổ Mẫu người thử món này đi, đây là canh nấm hạt sen uống rất mát.” Nam Cung Minh Triệt đẩy chén canh đến trước mặt Hoàng Thái Hậu.
“Không biết đây là đại trù ở đâu? Thập Ngũ Vương Gia có thể giới thiệu cho Mộng Vân biết hay không?” Tưởng Mộng Vân ôn nhu nhìn Nam Cung Minh Triệt nói.
“Quận Chúa có điều không biết, đây nào có phải là đại trù nào, đây đều là ta đến Thập Tứ Vương Phủ nhờ Thập Tứ Vương Phi nấu đó.” Nam Cung Minh Triệt cười.
“Thập Tứ Vương Phi? Nàng biết nấu ăn sao? Mộng Vân chưa từng nghe nói thiên kim Phủ Thừa Tướng có vị nào biết nấu ăn.” Tưởng Mộng Vân nói.
“Thập Tứ Tấu không phải là người bình thường, nàng chính là chân nhân bất lộ tướng.” Nam Cung Minh Triệt như tự hào nói.
“Nghe con nói như vậy, con là thường xuyên đến tìm Thập Tứ Vương Phi đó hay sao?” Hoàng Thái Hậu nhìn Nam Cung Minh Triệt hỏi.
“Vâng ạ, trò chuyện với Thập Tứ Tẩu rất vui ạ.” Nam Cung Minh Triệt thẳng thắn thừa nhận.
“Xằng bậy! Một Vương Giăng con sao lại có thể tùy tiện đi tìm Vương Phi của hoàng huynh con chứ!” Hoàng Thái Hậu nghiêm nghị nói.
“Không phải đâu Hoàng Tổ Mẫu, con đều là được Thập Tứ Ca cho phép mới dám đến tìm Thập Tứ Tẩu đó ạ.” Nam Cung Minh Triệt vội vàng giải thích, mặc dù y bình thường ít tuân theo quy củ nhưng vẫn biết cái gì là nam nữ khác biệt.
“Hoàng Thái Hậu, Thập Tứ Vương Gia và Thập Ngũ Vương Gia trước tới nay thân thiết nên chắc là Thập Ngũ Vương Gia thường xuyên đến Thập Tứ Vương Phủ, Thập Tứ Vương Phi lại là chủ mẫu của Vương Phủ nên họ thân thiết cũng là chuyện bình thường, như vậy không phải là Hoàng Thượng yên tâm, mà Hoàng Thái Hậu người cũng sẽ vui mừng hay sao!” Tưởng Mộng Vân ôn nhu giải thích với Hoàng Thái Hậu.
“Đúng là như vậy đó, Hoàng Tổ Mẫu người yên tâm đi. Lần này đến tìm Thập Tứ Tẩu nấu ăn cũng là Thập Tứ Ca cho phép nên con mới dám đến.” Nam Cung Minh Triệt nói.
“Được rồi, ai gia cũng ăn xong rồi. Lần sau sẽ triệu kiến cô ta để gặp.” Hoàng Thái Hậu nói.
“Vậy con cũng xin phép cáo lui.” Nam Cung Minh Triệt nói.
“Cung tiễn Thập Ngũ Vương Gia.” Tưởng Mộng Vân nói cùng với nhóm cung nữ hành lễ rồi Nam Cung Minh Triệt rời khỏi Ninh Phượng Cung.