Mỗi ngày cứ trôi qua như vậy, thấm thoát đã hơn một tháng từ lúc Thẩm Lạc Ngưng vào ở Quân Khu cùng Vương Đình Hi.
Bụng cô hiện tại đã nhô cao rõ rệt, Vương Đình Hi không cho cô động vào bất cứ việc gì.
Thẩm Lạc Ngưng mỗi ngày ở nhà trừ vẽ tranh, đọc sách thì cũng chỉ ra ngoài chơi với Đồng Đồng và chị Lâm.
Về phần Lê Uyển Giai, gần đây nghe nói cô ta đang tìm hiểu một anh chàng Bác Sĩ nào đó. Có lẽ đã từ bỏ được tình cảm dành cho Vương Đình Hi.
“Vợ, em đang làm gì vậy?” Vương Đình Hi nghĩ trưa trở về thấy Thẩm Lạc Ngưng đang làm gì đó trong bếp thì tiến lại ôm eo cô hỏi.
“Em đang làm bữa trưa cho anh. Nào ra ngoài đó ngồi đi”
Thẩm Lạc Ngưng đang nhặt rau, cất giọng trả lời.
“Anh đã bảo là không được làm rồi mà, em ra ngoài ngồi nghĩ đi”
Vương Đình Hi cau mài.
Dây chun trên tóc Thẩm Lạc Ngưng bỗng 'bụp' một tiếng vì đứt, tóc dài nhanh chóng thả xuống.
“Nào, anh lấy dây chun trong ngăn tủ buộc tóc lại giúp em, nóng quá”
Đã gần vào tháng 6, mùa hè nên không khí có chút nóng.
Ở nhà Thẩm Lạc Ngưng luôn buộc tóc thật gọn gàng để tránh nóng nực.
Cô còn có ý định sẽ cắt tóc ngắn nhưng nghĩ lại rồi thôi. Tóc dài vẫn hợp hơn.
Vương Đình Hi nghe vậy liền đi tìm dây chun trong tủ sau đó quay lại buộc tóc cho cô.
“Cái này....buộc như nào em?”
Vương Đình Hi nhìn cộng dây chun trong tay có chút lúng túng.
“Anh cứ cuộn tóc lên sau đó buộc hai ba vòng lại là được”
Thẩm Lạc Ngưng cũng tận tình chỉ bảo.
Vương Đình Hi vô cùng không chuyên nghiệp làm theo. Đây là lần đầu tiên anh buộc tóc cho phụ nữ, không khỏi lúng túng.
Tay chân vụng về buộc buộc trên đầu Thẩm Lạc Ngưng khiến vài sợi tóc của cô bị đứt khiến Thẩm Lạc Ngưng đau đau liền nhíu mài.
“Để em làm thì hơn”
Thẩm Lạc Ngưng thở dài một hơi, định rửa tay rồi tự buộc tóc.
“Anh thử lần nữa”
Vương Đình Hi nhất quyết không buông tha. Một khi làm việc gì đều phải làm đến cùng, phải hoàn thành một cách xuất sắc nhất.
Múa may khoảng chừng mười phút, cuối cùng tóc Thẩm Lạc Ngưng cũng được buộc gọn gàng lên.
Vương Đình Hi mỉm cười nhìn thành quả của mình trong khi Thẩm Lạc Ngưng nóng đến đổ cả mồ hôi.
Thấy cô cả người nóng nực, Vương Đình Hi liền đẩy cô ra ngoài, mình thì ở lại làm tiếp đồ ăn còn dang dở.
Ăn cơm xong, chiều đó Thẩm Lạc Ngưng quyết định quay về Đại Viên một chuyến, cô vẫn nhớ rõ chuyện Thẩm Khiêm nói với mình rằng Sở Vân Dung đang giao du với một người bạn bên ngoài.
“Mẹ, dạo này mẹ thường ra ngoài sao?”
Thẩm Lạc Ngưng vừa uống canh chị Trần hầm vừa hỏi chuyện Sở Vân Dung.
“Đúng vậy, có chuyện gì sao con?”
Sở Vân Dung vừa xoa xoa cái bụng của Thẩm Lạc Ngưng vừa cười nói.
“Hôm nào mẹ dẫn con cùng đi với nhé, ở Quân Khu dạo này rất chán” Thẩm Lạc Ngưng đưa ra lý do vô cùng thuyết phục.
Hiện tại, ở Đại Viên chỉ có Sở Vân Dung và chị Trần. Thẩm Lão Gia cùng Vương Lão Gia đang đi du lịch nước ngoài.
Hôm nay Sở Vân Dung liền giữ Thẩm Lạc Ngưng lại qua đêm.
Cô cũng không ngại liền đồng ý.
Sáng hôm sau, Sở Vân Dung dẫn Thẩm Lạc Ngưng ra ngoài mua sắm.
Sở Vân Dung lựa thật nhiều đồ bầu cho Thẩm Lạc Ngưng. Bụng cũng đã lớn, đồ cũ cũng mặc chẳng vừa nữa.
Thẩm Lạc Ngưng nhận ra có người theo dõi mình nên liền lấy cớ đi vệ sinh để tránh mặt. Sở Vân Dung thì đứng bên ngoài đợi.
“Chị Thẩm”
Quả nhiên, cô vừa đi thì một người phụ nữ tiến lên bắt chuyện với Sở Vân Dung.
“Ồ, là chị Trần sao?” Sở Vân Dung thấy người tới là người quen thì hai mắt liền sáng lên, vui vẻ nói.
Bà làm phu nhân quyền quý đã lâu, trước giờ có bạn bè thì cũng đều là đến nịnh nọt, bằng mặt nhưng không bằng lòng. Hiện tại có một người sẵn sàng làm bạn khiến Sở Vân Dung vô cùng trân trọng.
“Chị đến đây mua đồ sao?” Người được gọi là chị Trần cất giọng hỏi.
“Ừm, tôi đến đây cùng con gái”
“Là Ý Thi sao?”
Chị Trần gì đó cố tình nhấn mạnh hai chữ Ý Thi cho Sở Vân Dung nghe.
“Không....không phải”
Nghe được hai chữ này, sắc mặt Sở Vân Dung liền thay đổi, bà cắn thật mạnh môi mình.
“Vậy chắc là tôi nhầm rồi, chị cứ tiếp tục mua sắm nhé, tôi đi trước đây”
Dường như đã thực hiện được mục tiêu, chị Trần liền bỏ đi trước khi Thẩm Lạc Ngưng quay lại.
Khi Thẩm Lạc Ngưng quay lại, cô liền biết đã xảy ra chuyện.
Một mình Sở Vân Dung vẫn đứng đó nhưng hiện tại sắc mặt và thái độ của bà đã thay đổi hoàn toàn.
“Sao vậy mẹ?”
“Không sao, mình về thôi con”
Sở Vân Dung quay sang nắm chặt tay Thẩm Lạc Ngưng đi về.
Thẩm Lạc Ngưng đưa mắt nhìn theo hướng người phụ nữ lúc nảy vừa đi.
Là người đàn bà đã gặp ở căn biệt thực của Justin....
Chắc chắn bà ta đến để tiếp cận Sở Vân Dung với mục đích nào đó.
Về đến nhà, Thẩm Lạc Ngưng nhận được điện thoại của Vương Đình Hi.
“Vợ, khi nào thì em trở về”
Giọng nói Vương Đình Hi có chút buồn chán.
“Chắc em phải ở lại đây vài ngày, mẹ bên đây có chút không ổn”
Thẩm Lạc Ngưng trầm giọng.
“Xảy ra chuyện gì à?” Giọng nói Vương Đình Hi rất nhanh liền trở nên nghiêm túc.
“Có chuyện gì em cũng phải báo với anh một tiếng, không được tự hành động. Nếu em ngại anh thì nói với đám Lục Tiểu Hy và Ady. Tuyệt đối không được tự quyết định”
Vương Đình Hi cố ý nhấn mạnh mấy chữ cuối.
“Vâng, em sẽ trở về nhanh thôi”
Thẩm Lạc Ngưng vô thức cong môi cười....