“Cuộc chiến đêm đầu tiên diễn ra một cách nhanh chóng, tàn độc...
Ileiser được lãnh đạo bởi Akairi, chiếm đoạt liên tiếp được nhiều ngọc chỉ trong một đêm...
Katrina xuất hiện đúng lúc, cô cứu Yunumi và Rikuto khỏi cái chết cận kề...
Chiến lược của Horltias cho phép họ tấn công gia tộc mạnh, không cho phép họ tấn công liên tiếp trong đêm đầu tiên...”
----------------------------------------------
Nắng rọi vào cửa sổ phòng khách. Hôm nay là một ngày trời thu mát mẻ, và có nắng, tuy cái lạnh đã đến. Trời thu cao và xanh, còn mặt trời hiền hoà nấp sau những đám mây trắng lớn. Trong vườn, tú cầu đã nở hoa. Một màu tím xanh nổi bật ở góc vườn.
Ánh nắng rọi qua khung cửa sổ, chiếu vào Katrina. Cô nhíu mày rồi mở mắt tỉnh giấc, cảm thấy mình đang dựa vào ai đó. Katrina ngẩng mặt lên, mắt cô nhìn thẳng vào mắt Kerji. Katrina vội vàng đỏ mặt đứng dậy.
-”Tỉnh rồi à? Cậu có muốn đi học không?”-Kerji đứng dậy và hỏi.-”Cậu dựa vào người tớ hơi lâu đó!”
Katrina đỏ mặt bối rối, ấp úng nói không thành lời. Cô vội vàng chạy ra khỏi cửa rồi về phòng mình. Kerji nhìn theo, lắc đầu rồi ngồi trên ghế suy nghĩ.
-”Kerji, có thư này!”-Tanaka cầm bức thư và bước vào. Vẫn là bì thư quen thuộc liên quan tới cuộc chiến.
Kerji mở bức thư ra. Đó là một bản danh sách được viết bằng tay có ký tên người viết là Bernita ở dưới cùng. Nét chữ có hơi nguệch ngoạc, nhưng vẫn có thể đọc. Danh sách có đánh dấu những gia tộc đã bị đánh chiếm.
-”Vậy là có 9 gia tộc bị loại bỏ rồi... Trong đó có tới bốn gia tộc bị Ileiser chinh phạt.”-Kerji đọc danh sách rồi gấp gọn lại, cẩn thận đút nó vào trong bì thư.
-”Cậu định đi học à?”-Tanaka đưa tay nhận lấy chiếc bì thư trong tay Kerji. Cô ngạc nhiên hỏi.
Kerji gật đầu vươn vai đứng dậy. Trông cậu cũng không giấu được vẻ mệt mỏi. Cậu cầm ly trà nóng trên bàn, uống một ngụm rồi bỏ ra khỏi phòng, không quen nói lại một câu.
-”Kattha chắc chắn rất muốn đi học, và em không thể để cô ấy đi một mình được.”
Tanaka nhìn theo những bước đi của Kerji. Những bước đi không hề mệt mỏi, luôn ra dáng mình là một người lãnh đạo đầy tiềm năng.
Katrina vội vàng tắm gội rồi thay đồng phục. Cô ôm hai má soi gương và đỏ mặt lên. Cô đang suy nghĩ vẩn vơ, nghĩ đến cảnh cả tối qua tới tận sáng cô dựa vào người Kerji để ngủ, khi tỉnh dậy thì Kerji vẫn ở cạnh cô. Katrina cố vỗ hai má cho tỉnh, rồi hít một hơi thật sâu và vác cặp đi học. Cô nhanh nhẹn đi xuống dưới đại sảnh. Katrina ngó qua ngó lại mà chưa thấy Kerji xuống.
-”Mấy giờ rồi ạ, tài xế?”-Katrina ngó vào cửa sổ ghế trước và hỏi.
-”Còn mười lăm phút nữa vào học rồi thưa tiểu thư!”-Tài xế cầm chiếc đồng hồ lên và trả lời.
Katrina nóng lòng, cô có vẻ bực mình. Cô để chiếc cặp vào xe qua cửa sổ xe trước, rồi vội vàng chạy lên nhà tim Kerji. Cô bước từng bước hậm hực, mở cửa phòng Kerji thật nhanh. Cô thấy Kerji đang ung dung đứng chải tóc trước gương phòng mình.
-”Giờ này rồi cậu còn chải tóc, cậu có phải hội trưởng hội học sinh không thế?! Sắp muộn rồi đó!!”-Katrina nói lớn chỉ lên chiếc đồng hồ treo tường.
-”Đâu phải mình con gái các cậu là có tóc đâu.”-Kerji nói.-”Chỗ này dài quá...đem cái kéo lại đây giúp tớ đi!”
Katrina nhăn nhó nhìn Kerji. Nhưng rồi cô bắt gặp ánh mắt thúc giục của cậu, cô đành ngoan ngoãn làm theo. Katrina cầm kéo lên, định cắt nó đi cho Kerji.
-”Sao thế?”-Kerji ngạc nhiên khi thấy Katrina qua gương. Cô dừng lại và để chiếc kéo lên bàn.
-”Cột nó lại, sẽ ngầu hơn đó!”-Katrina nói, cô chạy về phòng mình thật nhanh.
Kerji ngơ ngác nhìn theo Katrina. Cậu xem lại tóc cậu, có một đoạn thừa khá dài. Cậu thử túm nó lại, đúng là trông ngầu hơn thật. Mái tóc đen đi cùng với đôi mắt màu đỏ ấy, làm cậu thực sự càng đẹp một cách bí hiểm.
Katrina nhanh chóng quay lại với một chiếc ruy băng đen mảnh ở trong tay. Cô khéo léo buộc lại cho Kerji.
-”Được rồi, đi học thôi!”-Katrina vội vàng kéo tay Kerji.
Kerji vừa chạy theo Katrina, vừa nhìn lại chỗ tóc dài vừa được cột lại. Trông cậu vừa ngầu, vừa đáng yêu.
Như mọi ngày, Kerji lại bước vào trường trong ánh mắt ngây ngất và những lời xuýt xoa, bàn tán không ngớt từ những nữ sinh của trường này. Lần nào cũng vậy, Katrina luôn đi học cùng cậu và phải theo sau chân cậu vào trường, cô như là người vô hình trong mắt những nữ sinh kia.
Katrina vội vã đặt cặp lên bàn học của mình rồi chạy ra khỏi lớp. Cô chạy nhanh đến cửa sổ lớp học của Akairi. Tim cô đập thổn thức với ánh mắt kiếm tìm, cô thấy Akairi đang ngồi đó...Và cô thở phào nhẹ nhõm. Cô cố nhìn Akairi một lần nữa, và Akairi đã nhìn thấy cô. Katrina giật mình nép vào tường.
-”Katrina, tớ cũng đang muốn tìm cậu...”-Akairi đi nhanh ra cửa lớp và tới chỗ Katrina.
-”Tìm...tìm tớ sao?!”-Katrina chỉ tay vào mình, đỏ mặt nói.
-”Ừ!”-Akairi mỉm cười gật đầu.
Katrina đan hai tay lại với nhau, ngượng ngùng cúi đầu mỉm cười. Trông cô có vẻ hạnh phúc. Akairi cố gắng nhìn cô, quan sát cô, cậu muốn đưa hai tay lên để áp vào má Katrina, nâng khuôn mặt xinh đẹp của cô để cô nhìn thẳng vào mắt cậu. Nhưng cậu đã dừng lại.
-”Cậu có bị thương không... Không thì tốt rồi...”-Akairi nhẹ nhàng nói.-”Muốn đi ăn sáng cùng tớ không?”
Katrina lúng túng nhìn Akairi. Cô chần chừ vì lý do nào đó, nhưng Akairi đã kéo tay cô đi. Lần này, tay Akairi nắm chặt lấy tay của Katrina, mỉm cười. Từ đằng xa, Kerji đứng dựa lưng vào tường, cậu đã thấy hết, và cảm thấy bất lực trước cái nắm tay của hai người. Cậu thấy nụ cười hạnh phúc của Katrina khi cô ở cạnh Akairi, nụ cười mà cậu chưa từng được thấy khi cậu ở bên cô.
Akairi mua đồ cho hai người ở phòng ăn tập tể sang trọng của trường học. Nhưng cậu muốn dẫn Katrina lên tầng thượng của trường. Tầng thượng của trường cũng có ghế và có cả cây cối.
-”A...Akairi...”-Katrina lúng túng nhìn xung quanh và nói.
-”Sao thế?”-Akairi lấy bánh trong túi cho Katrina, cậu ngạc nhiên hỏi.
-”Có...có người ở đây, tớ ngồi cạnh cậh thế này thật không phải, ngộ nhỡ Nora biết...”-Katrina lúng túng nói, cô hơi buồn khi nhắc tới Nora.
Akairi tỏ vẻ không quan tâm. Cậu vẫn cư xử một cách thoải mái, đường hoàng. Cậu áp lon nước ngọt vào má Katrina, làm cô sực tỉnh.
-”Này, tiểu thư có muốn uống một chút không?”-Akairi mỉm cười hỏi.
Katrina đỏ mặt nhận lấy lon nước từ tay Akairi. Cô cầm chặt nó bằng hai tay của mình.
-”Có cupcake dâu đó, cậu thích đồ ngọt mà đúng không?”-Akairi hỏi Katrina một cách ân cần, cậu cầm chiếc bánh cupcake đưa cho Katrina.
Katrina ngạc nhiên, đây là món mà cô rất thích từ trước đến giờ. Cô đưa tay nhận lấy nó nhưng Akairi giật lại. Cậu cười một cách nham hiểm, Katrina khẽ nhíu mày ngơ ngác.
-”Để tớ đút cho cậu nhé!”-Akairi cười nói.
-”Ơ, nhưng mà-....”
Katrina chưa kịp nói hết, Akairi đã đút miếng bánh vào miệng cô. Katrina vội vàng lấy tay che miệng lại, còn Akairi thì bật cười thành tiếng. Mọi người xung quanh bắt đầu nhìn hai người.
-”A...không sao chứ Katrina?”-Akairi tỏ vẻ quan tâm, nhưng vẫn cười cô.
-”Đừng có cười!”-Katrina nuốt vội miếng bánh và nói, cô cắn môi dưới vẻ hờn dỗi nhìn Akairi.
-”Rồi rồi, cho cậu chọc lại tớ đấy!”-Akairi dỗ Katrina.
Katrina lấy kem trên bánh trét vào mặt Akari. Akairi nhắm mắt lặng yên cho cô muốn làm gì thì làm.
-”Mở mắt ra, nè!”-Katrina đưa cho Akairi chiếc gương cầm tay của mình.
Akairi nhìn vào gương. Cậu soi hai bên khuôn mặt mình. Hai má cậu vẽ mấy cái râu mèo bằng kem bánh ngọt.
-”Ahahaha...”-Katrina xoè hai bàn tay dính đầy kem nhìn Akairi và cười. Cô vô tình giơ tay chạm vào mặt mình.
-”Ngốc! Đại ngốc! Haahaa!”-Akairi cười lại Katrina. Cô ngơ ngác nhận ra tay cô dính kem, và cô vừa chạm tay lên má.
-”Đưa gương cho tớ với!”-Katrina vội vàng giật lấy chiếc gương, nhưng Akairi không cho cô lấy.
Akairi dùng chiếc gương chơi trò như với Katrina. Akairi cao hơn cô hẳn một cái đầu, lên cô cứ chới với kiếng chân nhảy lên nhảy xuống, bá vai Akairi mà vẫn chưa lấy được chiếc gương. Những học sinh xung quanh bắt đần bàn tán. Thấy Katrina có vẻ mệt, Akairi cuia xuống nhìn thẳng vào mắt cô cười nói.
-”Để tớ giúp cho!”
Akairi ghé vào má cô, hôn lên vết kem dính trên mặt cô. Katrina mặt đỏ tới tận chân tóc. Cô như không còn cảm thấy gì nữa, chỉ còn thấy nụ hôn Akairi dành cho cô thật tuyệt, giữa khung cảnh hữu tình trên tầng vườn thượng của trường học.
-”Cậu ấy là hotboy Akairi mà phải không, tớ nghe nói cậu ấy có bạn gái rồi mà...”-Nữ sinh đứng gần đó bàn tán với nhau.
-”Hatice Katrina, cô ấy xinh đẹp dịu dàng như vậy mà. Đến hội trưởng Kerji còn thân với cô ấy...”-Nữ sinh khác nói tiếp với vẻ dè chừng.
Katrina như không còn biết trời đất là gì. Cô đứng yên không động đậy nổi, tim đập mạnh, hai tay đan chặt nhau vẻ hạnh phúc.
-”Sao cậu không làm dính kem lên môi nhỉ, thế có phải hơn không?”-Akairi quay ra nhìn Katrina, đặt tay lên môi cô và nói.
Katrina giật mình. Cô cảm giác cảnh tượng này có vẻ quen thuộc. Cô nhớ lại trước kia, lúc cô ngất xỉu vì bị bóp cổ, Kerji đã đặt tay lên môi cô lúc cô tỉnh lại, và cảnh tượng này có vẻ giống.
-”Sao mình lại nghĩ đến tên đó nhỉ...”-Katrina nói nhỏ.
-”Gì thế?!”-Akairi ngạc nhiên hỏi.
Katrina lắc đầu. Đúng lúc chuông báo vào lớp. Akairi thu đồ lại rồi gói gọn, để vào thùng rác. Cậu không quên chào tạm biệt Katrina. Katrina đứng ngơ ngác nhìn theo Akairi, cô có vẻ mãn nguyện. Nhỏ quay trở lại lớp với những bước đi đầy hạnh phúc. Nhỏ kéo ghế và ngồi xuống bàn, nằm gục luôn trên bàn vẻ sung sướng.
-”Cậu đến lớp để ngủ thì có thể về trước đó!”-Kerji nói. Cậu nhìn Katrina một cách không hài lòng chút nào.
-”Kerji....”-Katrina vẫn nói đầy mơ mộng.
-”Chuyện gì?!”-Kerji mở sách ra và hỏi, cậu mở luôn sách cho Katrina.
-”Không có gì....”
Tiết học đầu tiên bắt đầu. Katrina thơ thẩn gối đầu lên quyển sách. Nhỏ vẫn đang mơ mộng với chiếc hôn vào má mà Akairi đã tặng cô hồi sáng.
----------------------------------------------
Nghỉ giữa giờ.
Katrina ngồi trong lớp học rồi nhìn ra cửa sổ. Cô ngắm từ đằng xa có những cánh chim đang chao lượn, đưa mắt nhìn theo chúng rồi che miệng ngáp ngủ. Cô kéo ghế đứng dậy, ra khỏi lớp. Kerji đang nói chuyện với con trai trong lớp, nhưng cậu vẫn để ý Katrina đang làm gì.
Katrina đi men theo con đường đi ra đằng sau trường học. Cô vươn vai hít thở không khí trong lành của khu vườn. Cô nhắm mắt lại, đưa tâm hồn mình theo cơn gió.
-”Đồ hồ ly đê tiện, cô đã làm gì với bạn trai tôi vậy?!”-Nora đột nhiên xuất hiện trước mặt Katrina, tay cô để đằng sau lưng. Đằng sau Nora là bốn nữ sinh khác, giống như đoàn tháp tùng đi theo cô nàng.
Katrina giật mình quay mặt nhìn Nora. Nhỏ đang gườm cô với ánh mắt đầy câm phẫn, y hệt như cử trỉ của Akairi lúc cậu bóp cổ Katrina.
-”Làm gì bạn trai cô ư? Tại sao tôi phải làm thế ?!”Katrina đáp lại một cách bình tĩnh.
Nora nghe những lời của Katrina, nhỏ nghiến răng, đưa đôi mắt nảy lửa nhìn Katrina, lúc này Katrina hơi lùi lại, nhưng cô vẫn không tở vẻ sợ sệt.
-”Cô nói lại xem?”-Nora bực tức hỏi.
-”Tôi chẳng làm gì bạn trai cô cả!”-Katrina nói.
-”Tại sao người của tôi lại thấy cô cố tình làm cậu ấy hôn vào má cô?!”-Nora gằn giọng tức giận hỏi.
-”Nói láo-...!”
Katrina sợ hãi nhìn xuống dưới cổ mình. Nora đang cầm dao dí vào cổ cô, ánh mắt đầy đe doạ. Katrina không hề trong thế chuẩn bị, hơn nữa trong tay cô không hề có vũ khí. Katrina đưa mắt nhìn bốn nữ sinh tháp tùng Nora, trong tay bốn cô gái ấy cũng có những con dai sắc bén. Có lẽ đòn ghen của Nora chuẩn bị giáng xuống Katrina...
-----/////Hết Chap-24/////-----
Next: Chap-25