Nghịch Ngợm Cổ Phi

Chương 413: Chương 413: Trong lòng đau xót, trong nháy mắt bỗng nhiên thật loạn




Dương Côn Vũ nhíu mày, nói: “Sát Thần bỗng nhiên tới nơi này, chỉ sợ Khai Dương quốc cũng sắp gặp tai ương rồi!”

Dương Cẩn Hiên nói: “Thằng nhãi này diệt nhiều quốc gia, Diêu Quang, Thiên Cơ, Ngọc Hành. . . . . . Hiện tại lại đây đến Khai Dương quốc của chúng ta, hắn không phải là muốn đem tất cả quốc đô này tiêu diệt chứ?”

Long Phù Nguyệt cũng rùng mình một cái: “Thằng nhãi này không phải là Tần Thủy Hoàng chuyển thế chứ? Muốn thống nhất sáu nước? Vậy phải chết bao nhiêu người?”

Dương Côn Vũ nói: “Việc này tuyệt không đơn giản, nhất định phải mau chóng báo hoàng huynh.”

Dương Cẩn Hiên cũng liền gật đầu liên tục: “Đúng, đúng, phải mau chóng báo cùng hoàng huynh biết. Nhưng . . . . . . Nhưng . . . . . . Hoàng huynh biết thì có tác dụng gì? Khai Dương quốc chúng ta cũng không phải một nước lớn, ngay cả Ngọc Hành quốc không phải đối thủ, Khai Dương. . . . . . Khai Dương chỉ sợ cũng khó trốn. . . . . .”

Nhớ tới kết cục những quốc gia kia sau khi diệt vong, nhất là kết cục tất cả các người con của quốc vương nước Thiên Cơ bị bắn chết, thân thể hắn không khỏi phát run lên.

Long Phù Nguyệt cũng đã được nghe nói kết cục khi nước Thiên Cơ mất nước, các hoàng tử cùng các công chúa tránh không khỏi cũng rùng mình một cái, không được! Tuyệt đối không thể để cho bi kịch ở nước Thiên Cơ tái diễn ở Khai Dương quốc, nàng nhất định phải làm gì mới được.

Nhưng —— Nhưng bằng công phu mèo quào của nàng, phải làm sao mới có thể ngăn hắn lại? Ai, đáng tiếc đại sư huynh không ở đây, bằng không còn có thể tìm hắn nghĩ biện pháp.

Trong đầu nàng đột nhiên lại nghĩ đến đôi mắt đầy khiếp sợ đau đớn kia, trong lòng hơi đau xót, trong nháy mắt bỗng nhiên hỗn loạn.

Dương Cẩn Hiên nhảy dựng lên: “Không được, ta đi thông báo cho hoàng huynh trước! Tốt xấu gì cũng nên chuẩn bị.”

Hắn vẫn còn chưa nói xong, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một thanh âm ‘Phốc’ vang lên, tựa hồ có cái gì bị người xuyên phá.

Long Phù Nguyệt biến sắc, nhảy dựng lên: “Có người xông vào Vấn Thiên quán! Đạo kết giới thứ nhất đã bị phá!”

Dương Cẩn Hiên run giọng nói: “Nhất định là. . . . . . Nhất định là tên ma quỷ kia đến đây! Hắn, hắn không chịu buông tha chúng ta.”

Gương mặt ôn nhuận như ngọc của Dương Côn Vũ giờ phút này cũng đầy kinh hoảng: “Phù Nguyệt, ngươi không phải nói cơ quan này rất lợi hại sao? Tại sao. . . . . . Tại sao đã bị phá dễ dàng như vậy?”

Long Phù Nguyệt cũng gần như muốn khóc. Người kia chẳng lẽ thật sự là ma quỷ hóa thân? Kết giới của Đại sư huynh lợi hại như vậy đều bị hắn dễ dàng phá giải?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.