Ngự Sử Đại Nhân Xông Pha Trên Con Đường Phản Đối Đoạn Tụ

Chương 3: Chương 3




CHƯƠNG 8-10

【8】

Ngự sử đại nhân bị khiếp sợ rồi.

Cả người như thành luồng du hồn, bay về phủ.

Tối nằm trên giường, bên tai vẫn vang vọng câu nói ôn nhu ẩn tình “tâm ý của trẫm ” kia.

Tấm chăn hai giường, cũng nhịn không được phát run.

Chỉ vừa nghĩ tới hình ảnh hai thằng đàn ông trần truồng trần trụi quấn nhau, Ngự Sử đại nhân liền nhoài người ói lên ói xuống bên giường.

Trong lòng lại trăm mối tơ vò.

Vì thế.

Trong ổ chăn run run vang lên tiếng rầu rĩ suốt một đêm:

“… Sao có thể”

“… Làm thế nào lại”

“… Không thể nào đâu”

“… Hắn mắt mù sao “



Ngự Sử đại nhân bị bệnh.

Hôm sau lên triều, Hoàng đế nhìn sang vị trí trống không.

Trong lòng yên lặng thở dài, bản thân hình như quá không nhân đạo rồi.

Cũng không ngại vô nhân đạo thêm.



Phủ Ngự Sử.

Hoàng đế vỗ vỗ ổ chăn của Ngự Sử: “Ai, ái khanh, ngươi trốn trẫm làm chi.”

Ngự Sử giả chết: “…”

Hoàng đế lời nói thành khẩn: “Trẫm biết ngươi nhất thời khó có thể chấp nhận, nhưng ngươi trốn tránh thì được gì chứ?”

Ngự Sử giả chết: “… …”

Hoàng đế tình ý sâu xa: “Trẫm coi như là nhìn ngươi từng bước từng bước đi tới, Ngự Sử hăm hở trước kia, ai ngờ vừa gặp chút chuyện liền sợ thành thế này?”

Ngự Sử giả chết: “… …”

Hoàng đế thán một hơi: “Tóm lại, Thừa tướng sắp thú nam thê là chuyện không thể thay đổi, nếu ngươi cứ rối rắm như thế, vậy thỉ phải đứng dậy xướng phản điều với trẫm.”

Ngự Sử giả chết: “… …”

Hoàng đế: “Ngươi nghe rõ chưa?”

Ngự Sử giả chết: “… …”

Hoàng đế vỗ ổ chăn: “Trả lời!”

Ngự Sử giọng rầu rĩ, cắn răng: “Thần… Nghe rõ.”

Hoàng đế hài lòng cười: “Ừ, thế mới ngoan. Ngươi tuy gặp chuyện liền tùy hứng quá trớn, nhưng chỉ cần sửa đổi, trẫm vẫn sẽ sủng ngươi.”

【9】

Hoàng đế tới thăm khiến Ngự Sử đại nhân cảm thấy nguy cơ dày đặc.

Đêm đó.

Phủ Hình bộ thượng thư.

Ngự Sử đại nhân khập khiễng chạy vào: “Lục huynh cứu mạng!”

Hình bộ thượng thư buông bút, mặt than: “Ngươi lại có chuyện gì?”

Ngự Sử đại nhân: “Bệ hạ nói hắn thích ta! Làm sao giờ! Ta… Ta không phải đoạn tụ!”

Lông mày Hình bộ thượng thư rốt cuộc cũng nhích lên tí ti: “Bệ hạ, thích ngươi?”

Ngự Sử đại nhân nói năng lộn xộn: “Ngươi nghĩ ta đang nói giỡn đấy à?! Làm sao giờ! Ta cũng không phải đoạn tụ! Làm sao mới cự tuyệt được?! Ta, ta không muốn… Bị một nam nhân… Dù là bệ hạ cũng không được!”

Lông mày đang nhướng của Hình bộ thượng thư vì thế lại sụp xuống: “Vậy thật làm khó ngươi đi nhận thánh ân.”

Ngự Sử đại nhân uất giận: “Ngươi bây giờ còn tâm tình nói mát! Ta tìm ngươi là muốn ngươi đưa ra ý kiến, không phải là tới nghe ngươi bóng gió vớ vẩn!”

Hình bộ thượng thư nêu ý kiến: “Bệ hạ thích ngươi cái gì, ngươi sửa là được.”

Ngự Sử đại nhân ức chế: “Ta làm sao biết hắn thích ta cái gì?!”

Hình bộ thượng thư: “Nói bệ hạ, ngươi đã có người thương.”

Ngự Sử đại nhân nhíu mày: “Nhưng ta lại không có.”

Hình bộ thượng thư đảo mắt, giấu vẻ chế nhạo: “Vậy cũng chỉ có thể chấp nhận bệ hạ, người ta chán rồi tự nhiên cũng không muốn ngươi nữa.”

Ngự Sử đại nhân ngộ đạo, giơ chân mắng to: “Chủ ý đần thối!”

【10】

Ngự Sử đại nhân thấp thỏm sống qua nửa tháng.

Nháy mắt đã tới ngày Thừa tướng thành thân.

Nhìn hỉ thiếp mạ vàng phủ Thừa tướng đưa tới, Ngự Sử đại nhân hừ lạnh một tiếng, tức giận khó phai.

Hôm đó.

Ngự Sử đại nhân vốn là tính vứt mặt không đi, nhưng gần tới giờ, vẫn bị ma xui quỷ khiến thế nào ấy ghé thăm.

Hắn chỉ là muốn nhìn một chút, có đến bao nhiêu minh hữu (?) phản bội mình!

Yến hội.

Các vị quan lớn ngồi ở một bàn.

Lễ bộ Thượng thư cười: “Không ngờ hôm nay náo nhiệt đến thế.”

Tướng quân sang khoái uống một chén rượu: “Mới nãy xem bọn hắn bái đường mới thú vị! Lần đầu tiên ta nhìn một tân nương thử không hề đội khăn voan!”

Hộ bộ thượng thư cười: “Tân nương tử là nam, đương nhiên không thể ấn theo cách thú cô nương.”

Tướng quân cười to: “Kỳ thật ta quan tâm nhất chính là, có thể ở lại nháo động phòng không!”

“Ha ha ha ha…”

“Ha ha ha…”

Ngự Sử đại nhân mặt thối uống rượu giải sầu, chúng đại thần tự động coi nhẹ tràng trí tối tăm quanh người hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.