Lúc này đây đã là ngày thứ 3 sau khi Nguyễn cảnh dị tấn công
Vận Thành, tin tức đã truyền khắp Bắc Minh, và kể cả Nam Minh. Sau khi tập trung toàn bộ vũ khí của quân đội Vận thành Cảnh
Dị cho thiêu hủy hòa toàn, ngoài ra đây là bắc phương nên ngựa
tốt rất nhiều hắn thu được hơn 300 chiến mã và 5000 ngựa thồ
chất đủ lương thực 10 ngày lên ngựa thồ hắn cho đốt luôn kho
lương. Mỗi kỵ binh được phân 1 ngựa thồ chở lương thực, ba lô
túi ngủ, võng, lương thực và quan trọng nhất là một số lượng
nhất định vàng bạc cướp được. Cái này là thưởng cho quân sĩ,
nhiệm vụ thu hút chủ lực như thế này rất nguy hiểm, đã không
được gian dâm giải tỏa lại không cho vàng bạc khích lệ thì với cường độ vận động và chiến đấu như vậy chả mấy chốc mà suy
kiệt hết. À mà nói không được giải tỏa là sai vì đêm 3 hôm
trước tại Vận Thành hơn 10 nhà thanh lâu bị vần vò cho đến
sáng, nói chung là song việc cũng có trả tiền cho có lệ. Nói
chung tinh thần và sĩ khí của đội quân này rất cao, họ đang
hướng về thành trì thứ 2 là Lâm Phân Thành.
Lúc này
tại hai bờ Hán thủy đang dằng co bởi Dương Lăng và Nguyên Hãn
nhái, cuộc chiến kiểu sấm to mưa nhỏ này chả có gì đáng nói. Hai bên đứng cách bờ nã pháo vào nhau thôi, các địa đạo được
đào chằng chịt chống pháo kich, trận địa giả mọc khắp nơi để
đánh lừa quân đich. Nói chung đây là một trận chiến hiện đại
danh phùng kì thực, giờ đây hai bên chiến hào đã đào tơi gần
cả mép sông thành thử đoạn eo sông rộng có 800m này đã thành
chiến thiên đường của súng bắn tỉa. Và ưu thế đang tạm nghiêng
về Nam Việt khi đội 400 lính bắn tỉa của đạo quân 2 vạn người
này hoạt động hết công xuất.
Với lá cây gắn đầy người
nắm im bất động cả tiếng đồng hồ bên cạnh các lùm cây rồi
bỗng nhiên bòm một tiếng vậy là có 1 nhân mạng đã ra đi, lính
bắn tỉa đã là ác mộng cho cả hai bên. Dương Lăng cũng phát
triển lính đặc nhiệm như vậy, lính bắn tỉa của hắn cũng trang bị súng đúc riêng, nòng cực dài và chất lượng thép tốt
nhất, tầm xa trên 1200m tinh chuẩn trong 700m nhưng loại súng này
nặng đến 13kg và hắn cũng chỉ có 500 thanh mà thôi. Trong mấy
ngày này đã bị hạ gần 50 danh rồi. Đào tạo những người lính
đặc nhiệm này rất mất thời gian. Súng của Nam Việt nhẹ hơn cơ
động hơn, và là vì nòng khoan nên độ chính xác rất cao. Cá
biệt có các thiện xạ ngoài 1200m vẫn có thể hạ địch. Những
ngày qua đúng là cứ lởn vởn ló đầu khỏi công sự y như rằng
sẽ có tiếng súng nổ. Có tên Nam Việt bị bắn bay cả mũ sắt
may mà không chết, đêm nằm mơ ác mộng mà tè dầm. Nhưng số
lượng thương vong của bên Nam Minh cao hơn nhiều, họ được bảo hộ
kém, không mũ sắt, áo giáp, và quan trọng nhất súng nòng khoan của Nam Việt lợi hại hơn. Giờ đây Dương Lăng đang xoa xoa cái
trán, hắn nhận được tin phải rút về bảo vệ Sơn Tây vì nếu
theo đà này chỉ cần hai tuần thi đạo quân không biết số lượng
này sẽ đánh tới Bắc Kinh, mà giờ đây Thát Đát sắp đến mùa
xuôi Nam, theo như lệ thì thường tháng 11 họ sẽ xuôi Nam đánh
cướp. Đây là ý tứ chung của mấy tên quan văn trong triều. Dương
Lăng rất bất đắc dĩ, cứ để mấy tên không hiểu việc binh tham
gia nghị chính quân sự đúng là hắn không thể chịu nổi nữa
rồi, làm gì cũng vướng chân tay. Nếu hắn mà xuyên thành Hoàng
đế thì..... thống nhất châu Á lâu rồi, Nguyên Hãn là cái đinh.
Dương Lăng đoán là Nguyên Hãn chơi trò vây Ngụy cứu Triệu nhưng
đội quân đó là cô quân, số lượng không thể quá 1 vạn. Không có
tiếp tế đạn dược họ tiến được đến Bắc Kinh thì cũng chỉ còn súng mà chả còn viên đạn nào. Dương Lăng hắn giờ đây rất bất
đắc dĩ, vẫn biết tướng bên ngoài không nghe quân lệnh, thế nhưng hắn biết nếu kháng lệnh này thì tử kì của hắn cũng không
xa. Đây là yêu cầu cần vương chứ không phải chuyện đùa, không
cứu giá tức là có lòng riêng rồi... tâm khả tru.
Nhưng
nếu điều quân cứu giá thì điều bao nhiêu. Hắn chỉ còn 2 vạn
hỏa thương binh trong tay vì một vạn theo Mộc Thạch xuôi Nam theo
Hán thủy tấn lẻn vào Giang Tô rồi. Điều 5000 binh đi thì thành
bánh bao thịt ném chó, để quân Nguyên Hãn nuốt trôi, điều 1 vạn thì hắn không thể áp chế quân Nam Việt bên kia bờ. Tiên sư cha
mấy tên Ngôn quan ngu dốt trong triều, đã đếch biết gì nhưng rất hay tham gia.