Theo lời Ngụy Trung Đình, Hàn Đông hiểu ra một điều, tỉnh ủy tỉnh Tây xuyên đã bắt đầu có sự phản ứng với công tác giám sát lần này của hắn,
việc điều chỉnh nhân sự thành phố Vinh Châu đa phần là vì nghĩ đến cảm
nhận của Hàn Đông. Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên đề xuất đưa người đứng đầu
huyện trọng yếu vào ủy ban thường vụ thành ủy phần lớn là muốn dọn sẵn
đường cho Lâm Phương Tri. Do công việc của Lâm Phương Tri tại huyện Phú
Nghĩa đã được bản thân hắn thừa nhận, đồng thời hắn cũng tỏ rõ mong muốn đưa huyện Phú Nghĩa trở thành huyện điển hình, vì vậy tỉnh Tây Xuyên
cũng chỉ là thuận tay đẩy thuyền thôi. Nếu Lâm Phương Tri vì vậy mà vào
được ủy ban thường vụ thành ủy thành phố Vinh Châu thì Hàn Đông cũng
không thể phủ nhận những điều mình đã nói trước đó.
Nói cách
khác, tỉnh Tây Xuyên làm như vậy với mục đích khiến Hàn Đông đưa huyện
Phú Nghĩa trở thành huyện điển hình, tạo dựng nên một “huyện Phú Nghĩa
kiểu mẫu” mới. Chuyện này đối với tỉnh Tây Xuyên mà nói cũng mang một ý
nghĩa vô cùng thiết thực.
Hàn Đông trò chuyện với Ngụy Trung Đình khoảng nửa tiếng, sau đó liền đi đến văn phòng của Phạm Đồng Huy.
Phạm Đồng Huy khi nhìn thấy Hàn Đông, vẻ mặt tươi cười niềm nở mời Hàn
Đông vào ngồi ở phòng khách, còn căn dặn thư ký pha loại trà Long Tĩnh
Tây Hồ mà hắn thích uống nhất nữa.
Hàn Đông cầm ly trà lên,
một mùi hương thanh nhã xông vào mũi, tuy chưa uống, nhưng hắn cảm nhận
được đây là loại trà Long Tĩnh thượng hạng, không kìm lòng nổi thốt lên
- Trà ngon…
Phạm Đồng Huy mỉm cười nói:
- Trà này là của một người bạn mang tặng tôi hôm trước, đúng lúc mang
ra chiêu đãi cậu. Cậu cũng biết là tôi không có sở thích gì về trà cả,
trà ngon và trà thường uống vào cũng đều như nhau. Trà này để ở đây cũng không thể hiện hết giá trị của nó, lát nữa tôi sẽ bảo tiểu Vương gói
lại cho cậu. Trà ngon cũng phải để cho người hiểu về trà uống mới phải.
Hàn Đông cười lớn, nhấp một ngụm trà nói:
- Thực ra tôi cũng không hiểu biết gì về trà cả, chỉ là sở thích mà
thôi. Tấm lòng của bí thư Phạm tôi xin ghi nhận, mang trà này về nhà từ
từ thưởng thức.
Hàn Đông biết rõ những lời nói khi nãy của
Phạm Đồng Huy tưởng như vô tình, nhưng trên thực tế đã có sự chuẩn bị từ trước. Trà của y cũng không phải tự nhiên mà có, mà là do y cố tình
chuẩn bị cho mình.
Dù trà có ngon bao nhiêu đi chăng nữa, đối với Phạm Đồng Huy và Hàn Đông mà nói cũng chỉ là một món đồ bình
thường. Thế nhưng Phạm Đồng Huy lại làm dịu đi mối quan hệ giữa họ thông qua phương thức này. Còn về phía Hàn Đông, hắn cũng không muốn làm mối
quan hệ giữa hắn với Phạm Đồng Huy trở nên căng thẳng, vì vậy mới chấp
nhận hảo ý của y.
Nụ cười trên gương mặt Phạm Đồng Huy ngày
càng thật hơn. Thái độ của Hàn Đông khiến ông ta bỏ được gánh nặng trong lòng. Hiện giờ tuy Hàn Đông tỏ ra có chút cứng rắn, nhưng không phải
đến để đối phó với mình, chắc là vì địa vị, quan điểm của hắn thay đổi,
nên Phạm Đồng Huy có thể xác định, ít ra giữa ông ta và Hàn Đông còn có
thể duy trì trạng thái hợp tác cơ bản.
Dĩ nhiên Phạm Đồng Huy hiểu rõ giữa ông ta và Hàn Đông không thể có mối quan hệ hợp tác chặt
chẽ như xưa, chủ yếu là vì địa vị hiện giờ của hắn cũng tương đương với
mình, hơn nữa tỉnh Tây Xuyên trong chừng mực nào đó cũng là đại bản
doanh của Hàn Đông. Hắn muốn không ngừng mở rộng sức ảnh hưởng của bản
thân thì tất nhiên sẽ phải ảnh hưởng đến lợi ích của mình về nhiều mặt.
Về điểm này, Phạm Đồng Huy không hề lo lắng. Suy cho cùng ông ta làm
việc tại tỉnh Tây Xuyên bấy nhiêu năm nay, vẫn có thể nắm được đại cuộc. Vả lại mục tiêu của ông ta không hoàn toàn chỉ dừng lại ở tỉnh Tây
Xuyên. Những người có thể làm tới vị trí bí thư tỉnh ủy, có mấy ai không muốn tiến xa hơn nữa chứ.
- Chuyến đi Tây Xuyên lần này gặt
hái được rất nhiều điều, đặc biệt là chuyện thúc đẩy nông dân làm công
trở về quê lập nghiệp của huyện Phú Nghĩa, khiến nhiều người kinh ngạc.
Hàn Đông bắt đầu trao đổi với Phạm Đồng Huy về tình hình bản thân hắn
nắm được trong chuyến đi lần này, chủ yếu xác định vài điểm nổi bật. Thứ nhất là công trình lập nghiệp của nông dân huyện Phú Nghĩa. Thứ hai là
công trình làm giàu cho dân của thành phố Đạt An. Hai nơi này đều có mối liên hệ mật thiết với Hàn Đông. Mối quan hệ giữa người phụ trách hai
nơi này với hắn rất thân thiết.
Phạm Đồng Huy cũng biết rõ
Chu Khải Kiệt và Lâm Phương Tri đều là người quen cũ của Hàn Đông. Bây
giờ nghe hắn khẳng định huyện phú Nghĩa và thành phố Đạt An, trong lòng
Phạm Đồng Huy không khỏi cười chua xót, nghĩ thầm Hàn Đông đối đãi người của hắn cũng không tệ. Tuy nhiên cũng có liên quan đến công việc của
Chu Khải Kiệt và Lâm Phương Tri, nếu họ làm việc hồ đồ thì dù hắn muốn
ca ngợi đề bạt họ cũng không được.
Tuy nhiên sự khẳng định
của Hàn Đông đối với tỉnh Tây Xuyên mà nói, cũng là một chuyện hay. Suy
cho cùng, thành phố Đạt An và huyện Phú Nghĩa đều là một phần của thành
phố Tây Xuyên. Hai nơi này có được thành tích như vậy không thể không
nhắc đến lãnh đạo tỉnh ủy.
Hàn Đông cũng không phải một mực
tán thành, hắn cũng đưa ra một số vấn đề, chủ yếu ở ba phương diện. Một
là chức năng phục vụ của nhà nước không nổi trội, công việc hành chánh
không chuẩn mực. Hai là tư duy xây dựng kinh tế không rộng mở, tầm nhìn
hạn hẹp, thường chạy theo lợi ích trước mắt và số liệu tổng thể, không
xem trọng cũng như đầu tư không nhiều vào các công trình cơ sở dân sinh. Sự phát triển kinh tế vẫn còn nghiêng về lượng, không đủ khả năng duy
trì phát triển. Ba là việc xây dựng kinh tế còn thiếu quy hoạch thống
nhất một cách hợp lý, dẫn đến việc xây dựng trùng lắp với nhau, gây lãng phí ngân sách không ít.
Đối với ba vấn đề này, Hàn Đông cũng đưa ra một số ý kiến và biện pháp cải thiện.
Phạm Đồng Huy vô cùng xem trọng những vấn đề Hàn Đông vừa nói đến.
Tay cầm sổ và viết ghi chép lại chi tiết những điều Hàn Đông nói.
- Vô cùng cảm ơn sự quan tâm và ủng hộ của Ủy ban cải cách. Những năm
gần đây, dưới sự lãnh đạo của trung ương, tỉnh Tây Xuyên cũng có được
một số tiến bộ. Tuy nhiên nói chung, vẫn còn kém xa các tỉnh phát triển ở khu vực duyên hải. Đối với vấn đề này tỉnh ủy cũng áp dụng nhiều biện
pháp như tổ chức đưa cán bộ đến các tỉnh này học hỏi kinh nghiệm, cử
những quan viên ưu tú đến các tỉnh duyên hải rèn luyện. Như vậy mới có
thể mở rộng tư duy của mọi người. Nâng cao nhận thức của mọi người đối
với việc xây dựng kinh tế xã hội, thúc đẩy việc phát triển các hạng mục
công tác của tỉnh nhà một cách thuận lợi. Thế nhưng chúng ta đều biết
rằng chỉ làm như thế là chưa đủ, vẫn cần sự ủng hộ to lớn của các cấp
lãnh đạo và trung ương, vẫn rất cần chúng ta phải quyết tâm khổ luyện.
Phạm Đồng Huy nói một cách chậm rãi, chủ yếu là nhận thức được vấn đề
và những cái còn thiếu sót. Đồng thời đưa ra một số yêu cầu, đặc biệt
đối với nơi Hàn Đông đã từng khẳng định là “Phú Nghĩa kiểu mẫu mới” càng thể hiện muốn toàn tâm toàn lực mở rộng, đồng thời hi vọng Ủy ban cải
cách ủng hộ hết mình về mặt chính sách và tài chính.
Nếu Hàn
Đông đã muốn nâng đỡ người của hắn, vậy thì Phạm Đồng Huy cũng không
muốn dễ dàng bỏ qua cơ hội như vậy. Vì vậy nhân cơ hội này yêu cầu Ủy
ban cải cách chính sách và tài chính. Ủy ban cải cách nắm giữ quyền hạn
và nguồn tài chính rất lớn trong tay, nhưng các tỉnh đều để mắt tới nó.
Đối với cả nước mà nói ví như thầy tu thì nhiều nhưng cháo thì ít, vì
vậy các tỉnh một mặt đầu tư nhân lực, mặt khác đầu tư vào nguồn tài
nguyên, mục đích là có được sự ủng hộ nhiều hơn từ phía Ủy ban cải cách, nhằm giúp cho công tác tỉnh nhà ngày càng tốt hơn.
Hàn Đông
lần này ở tỉnh Tây Xuyên tổng kết một điểm nổi trội, Phạm Đồng Huy đương nhiên phải nắm lấy cơ hội. Trên thực tế chuyện này đối với hai người họ đều là cùng nhau có lợi.
Hàn Đông đương nhiên biết rõ mục
đích của Phạm Đồng Huy. Hắn lập tức thể hiện sự xem trọng của bản thân
đối với chuyện này. Sau khi trở về nhờ các ban ngành có liên quan tiến
hành nghiên cứu tìm hiểu, dĩ nhiên cũng hi vọng tỉnh Tây Xuyên làm tốt
công tác chuẩn bị tương ứng.
Nhận được sự khẳng định của Hàn Đông, Phạm Đồng Huy hết sức vui mừng.
Một mặt qua chuyện này có thể hòa hoãn mối quan hệ với Hàn Đông, mặt
khác tỉnh Tây Xuyên cũng coi như đã làm được một việc nổi trội.
Hai người bọn họ trò chuyện với nhau gần một giờ đồng hồ, kết quả là cả hai đều vô cùng hài lòng.
Trong cuộc nói chuyện, họ đều không nhắc gì đến chuyện của thành phố Ninh Sung.
Vì Hàn Đông biết rõ sau lưng Vưu Tuấn Anh có lão Trần chống đỡ, nên
cũng hiểu được vì sao Phạm Đồng Huy lại có sự lựa chọn này.
Sở dĩ bọn họ đều không nhắc đến chuyện này là vì không muốn làm mất đi hòa khí hiếm có vào lúc này.
Về phần thành phố Ninh Sung, Hàn Đông cũng bày tỏ ý kiến và lập trường
của mình với Hồng Tiến Phong. Ngoài ra trong cuộc nói chuyện với Ngụy
Trung Đình, hắn cũng đại khái bày tỏ ý kiến của mình, nhất định phải thể hiện trong cuộc thảo luận cụ thể của tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên.
Mặt khác Hàn Đông cho rằng muốn giải quyết vấn đề của thành phố Ninh
Sung, mấu chốt là ở bí thư thành ủy Vưu Tuấn Anh. Nhưng Vu Tuấn Anh chỉ
là một nhân vật nhỏ, nhân tố quyết định thực sự chính là kẻ đứng phía
sau y, lão Trần.
Hàn Đông dự định sau khi trở về thành phố
Yến Kinh, nhân cơ hội mang đặc sản cho lão Trần, trao đổi với lão ta thử xem. Chuyện này thực ra là một chuyện tốt đối với Phạm Đồng Huy. Theo
lời của Hồng Tiến Phong, vì chuyện của Vưu Tuấn Anh, Phạm Đồng Huy bị
chất vấn không ít tại tỉnh nhà. Vậy nên nếu hắn có thể nói chuyện với
lão Trần, khiến lão ta không can thiệp quá sâu, thì Phạm Đồng Huy có thể xử lý Vưu Tuấn Anh theo tình hình thực tế, áp lực của y cũng giảm bớt
phần nào.
Đã gần đến giờ dùng bữa trưa, Phạm Đồng Huy bèn
nhiệt tình mời Hàn Đông cùng dùng bữa với mình. Hàn Đông cũng vui vẻ
chấp nhận lời mời của y.
Dù sao đi nữa lợi ích đôi bên cũng không nhỏ.
Hơn nữa Hàn Đông có không ít bạn cũ ở tỉnh Tây Xuyên. Nếu quan hệ giữa
hắn và Phạm Đồng Huy trở nên căng thẳng thì dù cho Phạm Đồng Huy không
thể làm gì được Hàn Đông, nhưng đối phó với cấp dưới của Hàn Đông tương
đối dễ dàng. Khi không có sự xung đột lớn đến lợi ích bản thân, gây
chuyện với Phạm Đồng Huy làm liên lụy đến nhiều người làm được việc như
vậy không đáng chút nào.
Phạm Đồng Huy mời Hàn Đông dùng bữa
tại phòng ăn của nhà khách. Ngoài ra y còn mời thêm Hồng Tiến Phong đến. Ngoài mặt nói là mấy ngày nay Hồng Tiến Phong đi khắp nơi thị sát cùng
với Hàn Đông rất cực khổ, nhân cơ hội này mời y dùng bữa. Thực tế Phạm
Đồng Huy lại thông qua cách này để tỏ ra hữu hảo với Hàn Đông và Hồng
Tiến Phong. Đồng thời cũng ngầm cho chủ tịch tỉnh Ngụy Trung Đình thấy
giữa y và Hàn Đông vẫn duy trì mối quan hệ tốt đẹp. Bọn họ tốt nhất
không nên có bất cứ ý định gì với y nữa.
Hồng Tiến Phong sau
khi nhận cuộc gọi của Phạm Đồng Huy, liền hiểu ra mục đích của y. Suy
cho cùng thì ở cấp bậc của họ hiện giờ, nhất cử nhất động trong mọi việc đều không đơn giản như vẻ bên ngoài, mọi chuyện đều có mục đích và
nguyên nhân của nó.
Tuy nhiên Hồng Tiến Phong không từ chối.
Tuy cậu ta làm vậy có thể khiến chủ tịch tỉnh Ngụy Trung Đình không vui, nhưng lý do cậu ta không chút do dự chấp nhận lời mời chính là vì đi
cùng Hàn Đông.
Chuyện Phạm Đồng Huy, Hàn Đông và Hồng Tiến
Phong cùng dùng bữa tại nhà khách tỉnh ủy nhanh chóng truyền đến tai của các vị tai to mặt lớn trong tỉnh ủy. Mọi người bắt đầu suy đoán ngờ
vực.