Người Đàn Ông Của Thảo Nguyên

Chương 6: Chương 6: Tắm lộ thiên trên thảo nguyên




Edit+ beta: Katcat

Ánh trăng sáng trong  chiếu xuống rải rác khắp thảo nguyên, tinh khiết ánh sáng và u ám bóng tối được tuỳ ý phân chia...

Trong hồ nước lấp lánh sóng bạc, đôi chân dài của người đàn ông hơi tách ra ở vị trí trung tâm, cái cổ tuyệt đẹp, bờ vai to rộng, vòng eo thon gầy nhưng rắn chắc mạnh mẽ.

Đưa mắt nhìn xuống, mông cong rắn chắc vểnh lên, làn da toàn thân bóng mịn đến bất ngờ, khi hai cánh tay dang ra, cơ bắp ở vai và lưng căng lên đầy sức lực.

Không hiểu sao bất giác mặt Cao Nhiễm nóng lên, muốn bưng chậu gỗ trên tay xoay người rời đi, nhưng lòng bàn chân đã ghim chặt xuống đất không thể nhúc nhích.

Tiếng nước róc rách, Tề Nghị quay người lại, trên bờ đối diện người phụ nữ gương mặt đỏ bừng.

Cô ôm chậu gỗ to đứng đó, trên người đang mặc chiếc váy cotton màu đỏ, mái tóc xõa xuống vai tung bay trong cơn gió đêm, làm lộ rõ đôi mắt sâu ẩm ướt như câu dẫn linh hồn, rất quyến rũ.

Thế nhưng, biểu cảm lại rất lạnh lùng, như một giọt lệ bị nhốt ở hồ Hô Luân vào mùa đông.

Ánh mắt Cao Nhiễm chầm chậm hướng đến vòng eo phập phồng, cuồng cuộng rắn chắc của người đàn ông, tuyệt đối không thua các nam tài tử Âu Mỹ.

Nhìn đủ chưa?

Giọng nói đàn ông trầm thấp khàn khàn đột nhiên vang lên, khiến Cao Nhiễm giật mình.

Lúc này cô mới nhận ra chính mình mình quá thô lỗ và bất lịch sự, vội vàng quay mặt sang một bên, cái cổ thon dài trắng nõn cố gắng cúi thật thấp, nhìn những bông hoa dại màu tím không tên đang nở trên thảo nguyên.

Bóng dáng cao gầy của người đàn ông lưu loát từ trong ao chầm chậm lên bờ,

cho đến được bụi cây màu tím che đi, tiếng quần áo xột xoạt, anh ta đưa tay lấy mớ đồ trên mặt đất lên, từ tốn mặc vào chỉnh tề.

Quần lót Viên đ.ạ.n bọc lấy một khối to lớn nặng nề, quần túi hộp che đi đôi chân dài thẳng tắp, chiếc áo phông rộng rãi quét qua khuôn ngực rắn chắc vạm vỡ.

Cao Nhiễm nhíu mày, lần đầu tiên  cảm thấy thời gian trôi qua lâu như vậy.

Cuối cùng, người đàn ông cũng dừng lại, một giọng nói trầm thấp lướt qua tai.

Không phải là loại đàn ông mà cô nghĩ!!!

Cao Nhiễm nghi hoặc, quay lại, im lặng đưa mắt nhìn anh.

Tiếp xúc quá gần, cô thậm chí còn ngửi được thoang thoảng mùi sữa  trên người anh.

Ba Đồ nói cô muốn trả tiền để ngủ với... Người đàn ông cụp mắt, cuối cùng cũng không có nói hết câu.

Cao Nhiễm ngay lập tức hiểu được, anh ta đã lặp lại những gì Quý Tang Tang đã nói ở lần đầu gặp mặt...

Mặc dù tính tình Cao Nhiễm lạnh nhạt, nhưng mỗi khi tranh luận với đồng nghiệp từ trước tới nay, kiên định và tàn nhẫn.  Nói có sách mách có chứng, nên hồi trung học trong các cuộc thi hùng biện, cô luôn giành giải người tranh luận giỏi nhất

truyện do Katcat edit đăng tại fb katcat- edit theo đam mê. Bản dịch ở nơi khác là ă.n c.ắ.p

Tuy nhiên, những lời anh ta nói ra lúc này, cô không có cách nào phản bác được.

Nếu thực sự có thể chi tiền để ngủ với anh...

Nghĩ đến đó, ánh mắt lại không kìm được hướng tới phía hạ thể của anh mà nhìn.

Quả thật là rất lớn.

Trở lại trong lều, Quý Tang Tang ở góc giường đã ngủ say.

Ngẩng đầu nhìn lên, từ cửa sổ bên trên mái lều có thể nhìn thấy bầu trời sao, cảnh đêm rõ ràng.

Cao Nhiễm mở túi ngủ, chui vào, kéo khoá lên, nửa đêm nhiều lần mơ thấy một giấc mơ.

Trong mơ, thân thể cường tráng của người đàn ông áp chặt vào người mình, lồng ngực rắn chắc chà xát bộ ngực trắng nõn của cô, phía dưới lỗ nhỏ thì bị côn thịt nóng bỏng vừa thô vừa dài đẩy đưa ra ra vào vào, làm cho từng giọt dâm thuỷ âm ấm ngọt ngào tràn ra...

Gần như thế, nhanh như thế, như có thể nghe thấy tiếng tim của nhau đập mãnh liệt...

Cô rên rỉ càng ngày càng lớn hơn, cho đến khi tỉnh dậy mồ hôi nhễ nhại, mới nhận ra đó chỉ là một giấc mộng xuân.

Hết chương 6.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.