Người Thứ Ba

Chương 2: Chương 2




Chương 6

Editor: Nina

Chu Tiểu Bân đã yêu.

Đó là mối tình đầu của anh.

Lâm Tư Dĩnh, đọc gần giống với Lâm Thi Âm , nhưng vẻ ngoài có thể sánh ngang với Lâm Thi Âm. Lâm Tư Dĩnh rất đẹp, dù tôi không muốn thừa nhận, cũng phải thừa nhận.

Lâm Tư Dĩnh là Línsīyǐng, Lâm Thi Âm là Línshīyīn

Lâm Thi Âm là nhân vật trong tác phẩm “Tiểu Lý Phi Đao” (1999)

Các bạn tìm hiểu một chút: s:// .youtube.com/watch?v=xlRk-unXxJI

Trong nháy mắt, biết tin Chu Tiểu Bân yêu đương, trong lòng thoáng buồn rồi đến hoảng sợ, nhưng vẫn phải tỏ ra vui vẻ, cùng mấy anh bạn tốt chúc mừng anh.

Lúc cùng nhau ăn cơm, Chu Tiểu Bân ngồi cùng Lâm Tư Dĩnh. Tôi nhìn bọn họ, trên mặt thì cười, nhưng trong lòng vô cùng khó chịu, anh đang ngồi với một nữ sinh khác, họ cùng nhận được lời chúc mừng. Tôi bình thường không nhiều lời, thế nên chẳng có ai nghĩ tôi bất thường gì cả.

Tôi biết rất nhiều chuyện về Chu Tiểu Bân và Lâm Tư Dĩnh.

Chu Tiểu Bân mua bữa sáng cho Lâm Tư Dĩnh, Chu Tiểu Bân cùng Lâm Tư Dĩnh trốn học, Chu Tiểu Bân hôn Lâm Tư Dĩnh,... Còn lúc nghỉ hè, Chu Tiểu Bân lại cùng Lâm Tư Dĩnh đi học thêm.

Hóa ra, trong lòng thật sự sẽ rất đau.

Nhưng Chu Tiểu Bân với Lâm Tư Dĩnh vẫn là chia tay.

Nguyên nhân rất nhiều.

Lâm Tư Dĩnh không thích Chu Tiểu Bân qua lại với đám người chúng tôi, chán ghét lúc tụ tập thành một nhóm nhiều người, chỉ muốn được ở riêng với Chu Tiểu Bân. Mà ngòi nổ dẫn đến chia tay lại là tôi.

Hôm ấy cũng là buổi tụ tập, nhưng là ở biển.

Đột nhiên Lâm Tư Dĩnh kiêu ngạo hất cằm lên nhìn Chu Tiểu Bân, “Nếu như em với Ân Kha cùng rơi xuống biển, anh sẽ chọn cứu ai?”

Rồi Lâm Tư Dĩnh nhìn về phía tôi, khóe miệng có hơi cong lên, cười châm biếm, có lẽ muốn đả kích tôi như thế chứ gì?

Nghe được Lâm Tư Dĩnh nói như thế, Chu Tiểu Bân liền mặt lạnh, nhìn Lâm Tư Dĩnh, “Vậy em nhảy xuống đi!”

“Chu Tiểu Bân.”

Chu Tiểu Bân lại nhìn tôi, rồi kéo tôi rời đi, không hề quan tâm đến Lâm Tư Dĩnh.

Bọn họ hoàn toàn chia tay, Chu Tiểu Bân không có quá nhiều cảm giác, mà chỉ hút thuốc.

******

Tối hôm ấy, tôi ở cùng với Chu Tiểu Bân.

“Anh dỗ dành cô ấy đi, rồi nói với cô ấy, anh tất nhiên sẽ cứu cô ấy, cô ấy sẽ rất vui vẻ đấy.”

Tôi an ủi anh như thế.

Hẳn là tôi nên thừa cơ giành lấy cơ hội, nhưng chẳng hiểu sao, tôi lại không muốn thấy anh phải khổ sở.

Chu Tiểu Bân phức tạp nhìn tôi, “Đừng áy náy, không có liên quan gì đến em cả, anh đã sớm muốn chia tay cô ấy.”

Nhưng tôi vẫn biết, anh nhất định sẽ rất khó chịu, dù sao đó cũng là mối tình đầu của anh, là nữ sinh đầu tiên anh yêu.

-----------------------------

Chương 7

Editor: Nina

Chu Tiểu Bân không chịu nhiều đả kích từ mối tình đầu lắm, nói chung thì con trai với con gái có lẽ không giống nhau.

Sau mối tình đầu, ở cấp ba Chu Tiểu Bân có qua lại với hai bạn gái nữa, nhưng đều nhanh chóng kết thúc, cuối cùng nguyên nhân chia tay khiến một nữ sinh phải khóc sướt mướt sau kì thi đại học, là vì cô nói không thi vào được, bảo Chu Tiểu Bân ở đó chờ cô.

Chu Tiểu Bân lại đáp rằng ——- Không cần đâu, anh sẽ không chờ em.

Bọn họ chia tay, lời đồn về Chu Tiểu Bân càng ngày càng nhiều. Chu Tiểu Bân trong lời người khác, đối xử với bạn gái rất tốt, nhưng bạn gái không thể đối xử quá đáng với tôi và bạn bè của anh, không thì kết quả nhất định là chia tay.

Sau khi thi đại học, mấy người chúng tôi đều hẹn nhau ra ngoài du lịch, đó là thời gian tôi cảm thấy vui sướng nhất. Khi ngồi trên du thuyền, nhìn về phương xa, nước biển vô tận, tôi ngay lúc ấy, thật sự đã ảo tưởng, nếu như cả đời có thể như thế này thì thật tốt, tôi muốn cả đời đều như vậy.

Chúng tôi cùng đánh bài, cùng uống rượu, nói cả đời vẫn luôn thân thiết như thế.

Hạnh phúc cỡ nào.

Dù là sau kì thi đại học, nhất định sẽ có người phải rời xa.

Và lúc ghi nguyện vọng về trường đại học, tôi chép theo Chu Tiểu Bân.

Tôi đứng trên boong thuyền, rất muốn rất muốn hét thật to ——- Chu Tiểu Bân, em muốn ở bên anh.

Thế nào tôi cũng không hét được, có lẽ cả đời này đều không hét được rồi.

Tôi cùng học một trường đại học với Chu Tiểu Bân, còn bốn người kia, có hai người học chung đại học với chúng tôi, hai người khác thì ở đại học gần đây, phải ngồi xe hai trạm, nhưng chúng tôi vẫn gặp mặt nhau như trước.

Chu Tiểu Bân tiếp tục qua lại với ba bạn gái nữa, nhưng mà nguyên nhân anh chia tay cô bạn gái thứ ba vẫn là vì tôi.

Nữ sinh kia có tìm tới tôi, đi thẳng vào vấn đề, “Ân Kha, cô đừng tưởng rằng tôi không biết, là cô thích Chu Tiểu Bân chứ gì? A, thật đáng tiếc, anh ấy đâu thích cô... Mỗi lần thấy cô, tôi rất buồn nôn, nên cô nhớ giữ khoảng cách xa với anh ấy một chút.”

Chu Tiểu Bân không hỏi nguyên nhân, thậm chí cũng không nhiều lời với nữ sinh kia, cứ trực tiếp chia tay.

Tôi rất vui vẻ, cứ coi như anh ấy không thích tôi thì sao, nhưng vẫn sẽ vì tôi, một lần lại một lần nữa chia tay với người khác, đây cũng là một kiểu bày tỏ tôn trọng.

Ngay sau đó, tôi bắt đầu có tin đồn, mấy nữ sinh ở trường bị anh đá cứ không ngừng nói xấu tôi, cái gì mà buồn nôn, cái gì mà làm ra vẻ Lục Trà Nữ, Bạch Liên Hoa ... Làm thế nào cũng thật khó nghe.

mình có chú thích hai từ này ở văn án rồi.

Tôi không tức giận, vì họ đều chỉ là quá khứ của Chu Tiểu Bân, còn hiện tại, tôi vẫn đang ở bên cạnh anh.

-----------------------------

Chương 8

Editor: Nina

Lúc chúng tôi gặp mặt thì Chu Tiểu Bân có dẫn theo Thẩm Bách Y, tôi còn nghe rất rõ bọn Lão Tứ với Lão Ngũ nhỏ giọng đánh cược, cược là Chu Tiểu Bân với Thẩm Bách Y trong vòng một tháng có chia tay hay không. Nguyên nhân là vừa nãy, lúc Lão Tam chúc rượu, thì Thẩm Bách Y không muốn uống, để ý thấy Chu Tiểu Bân có chút mất mặt, dù cốc rượu kia đã bị Chu Tiểu Bân uống thay.

Có lẽ sợ sự việc tái diễn, Chu Tiểu Bân cũng là người sĩ diện, nên chủ động bảo người ta lấy cho Thẩm Bách Y cốc trà, lúc uống rượu, Thẩm Bách Y có thể lấy trà thay rượu.

Mỗi khi Chu Tiểu Bân quen bạn gái, đều là những hoa khôi trong khối, nên đối với bạn gái mỹ nữ của anh, chúng tôi cũng không cảm thấy kinh ngạc gì, mặc dù Thẩm Bách Y là cô gái đẹp, hơn nữa lại đẹp rất đặc biệt, một cô gái nhã nhặn, trầm tính trong thực tế luôn có khoảng cách nhất định với vẻ xinh đẹp, nhưng cô ấy không phải vậy, là vừa đẹp vừa nhã nhặn.

Khi chơi trò chơi, là trò nói thật hay bị phạt đã lỗi thời.

Thẩm Bách Y thua.

Tôi đặt câu hỏi, mỉm cười híp mắt, “Sao cậu với Chu Tiểu Bân quen nhau vậy?”

Không phải câu hỏi khó, nhưng tôi lại muốn hỏi về điều này nhất. Lão Tứ, Lão Ngũ gào lên, nói tôi nhường, làm sao có thể hỏi câu đơn giản như thế.

Lúc này, Thẩm Bách Y nhìn tôi một cái, dáng vẻ rất bình tĩnh, không thể giải thích được. Trong lòng tôi, đó luôn là bí mật bị che giấu, thế mà vẫn có cảm giác không còn nơi nào để giấu đi được nữa.

Nhưng tôi vẫn được biết vì sao họ quen nhau.

Rất đơn giản, Chu Tiểu Bân đánh nhau với người ta, trong lúc đánh, lỡ làm hỏng xe đạp của Thẩm Bách Y, Chu Tiểu Bân áy náy, chủ động sửa giúp Thẩm Bách Y, rồi thường xuyên qua lại, sau đó là quen nhau.

Lúc Thẩm Bách Y nói lời này, rất điềm tĩnh, toát lên vẻ đẹp trang nhã, còn Chu Tiểu Bân ngồi bên cạnh, tay đặt lên cằm, cười hạnh phúc.

Chu Tiểu Bân cười, trái tim tôi như lửa đốt.

Tôi tự nói với mình, không đâu, dù sao Thẩm Bách Y chẳng mấy chốc sẽ trở thành quá khứ thôi, rồi như bạn gái cũ của anh vậy. Vì anh đối xử với bạn gái rất nghiêm túc, chỉ là những nữ sinh kia thường không biết thỏa mãn, nhất định lần lượt chứng minh sự tồn tại của mình, cuối cùng lại đánh mất điều quan trọng là Chu Tiểu Bân.

Và Thẩm Bách Y, cũng sẽ là một trong số người đó.

-----------------------------

Chương 9

Editor: Nina

Tôi không thể tránh khỏi việc nghe ngóng mọi thứ liên quan đến Thẩm Bách Y, cô là học sinh của trường tôi, là trường đại học giỏi nhất. Trường của tôi là trường đại học Trường Phong , nổi tiếng toàn quốc, điểm và tên trường luôn xếp hạng thứ nhất, có thể tưởng tượng được trường này cố chấp cỡ nào, mà Thẩm Bách Y lại học chuyên ngành giỏi nhất trong trường đại học tốt nhất này.

mình search google không có nên chắc là Lục Xu bịa ấy ^.^

Cái tên Thẩm Bách Y, cũng rất nổi danh, không chỉ có thành tích ưu tú, lại còn được phát biểu thảo luận về học tập trên một số bài báo phát hành độc quyền ở quốc gia, cô có thể nói nhiều ngôn ngữ, từ tiếng Pháp đến tiếng Đức đều nói tốt.

Cô rất xuất sắc, nhưng tôi không nghĩ cô sẽ cùng Chu Tiểu Bân đi tới cuối cùng.

Chu Tiểu Bân ghét nhất là môn học tiếng Anh, nếu không phải tiếng Anh giữ chân anh lại, hẳn là anh chưa đến nỗi đồng ý ở lại học đại học.

Tôi chờ mong tin tức anh với Thẩm Bách Y chia tay.

Nhưng từng ngày từng ngày trôi qua, vẫn không có gì.

Thậm chí trong lúc vô tình tôi đã quên mất, dường như rất lâu rồi Chu Tiểu Bân không hề ăn cơm một mình với chúng tôi.

Lúc Lão Ngũ đang ăn cơm, thì đột nhiên xúc động nói một câu —— Chu Tiểu Bân, lần này là thật lòng chứ?

Nguyên nhân là vì Chu Tiểu Bân nhất định đi học tiếng Pháp, nguyên nhân là muốn giao tiếp tiếng Pháp cùng Thẩm Bách Y, tôi nghe được tin này, khó chịu đến muốn chết.

Anh là thật lòng sao?

Không, sẽ không, chỉ là cảm giác mới mẻ nhất thời thôi.

Mãi đến tận ngày ấy, tôi thấy Chu Tiểu Bân chờ Thẩm Bách Y trên đường nhỏ, anh cứ cười vui vẻ như thế, cúi người xuống trước mặt cô ấy, cõng Thẩm Bách Y ra khỏi trường.

Tôi thấy cảnh này, nước mắt rơi đầy mặt.

-----------------------------

Chương 10

Editor: Nina

Chu Tiểu Bân không phải không liên lạc với chúng tôi.

Chúng tôi cùng ăn cơm, đương nhiên trong đó có cả nhân vật chính Thẩm Bách Y. Chu Tiểu Bạn mời cơm, hơn nửa là vì Thẩm Bách Y thi qua cấp, đến sinh nhật Thẩm Bách Y, chúc mừng Chu Tiểu Bân và Thẩm Bách Y một trăm ngày bên nhau,...

Mỗi một lần, đều là liên quan về Thẩm Bách Y.

Cuối cùng có một ngày, Lão Tứ có hơi bất mãn, cho Chu Tiểu Bân có ngày riêng của mình, còn mấy người chúng tôi một mình tụ tập, ý tứ kia rất rõ ràng, là bảo Chu Tiểu Bân đừng đưa Thẩm Bách Y đến nữa.

Chu Tiểu Bân đến rồi.

Chỉ là hơn nửa đề tài anh nói đều liên quan tới Thẩm Bách Y, anh uống rượu, nói lần đầu đưa Thẩm Bách Y đến gặp mặt, anh vẫn chưa theo đuổi Thẩm Bách Y, Thẩm Bách Y chỉ nể mặt anh mà đến, hơn nữa đó là ngày thứ ba sau phẫu thuật của Thẩm Bách Y, tuy chỉ là phẫu thuật nhỏ, nhưng cũng không thể đụng vào rượu.

Anh nói tất cả đều là về Thẩm Bách Y.

Mỗi một lần, cái tên Thẩm Bách Y được nhắc tới, tôi đều có thể cảm giác được sự đau lòng thoáng qua của mình.

Tôi vẫn luôn cho rằng, một ngày nào đó, sẽ có câu chuyện về tôi với Chu Tiểu Bân. Tôi vẫn cứ chờ đợi, chờ anh thấy những bông hoa đẹp nhất, rồi sau cùng sẽ cảm nhận được sự tồn tại của tôi. Tôi vẫn chắc chắn như vậy, chỉ cần tôi vẫn chờ đợi, cuối cùng có một ngày anh sẽ thấy tôi.

Có thể ngày đó, là lần đâu tiên tôi dao động về ý nghĩ như thế.

Anh ấy sẽ là của tôi sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.