Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1056: Chương 1056: Đón gió, lướt sóng




Chương 1055: Đón gió, lướt sóng

Editor: Thanh Vũ

Bờ biển mênh mông sóng vỗ, sức gió mãnh liệt, đưa những con sóng lớn đánh thẳng vào bờ, bọt tung trắng xóa, từng trận lạnh lẽo! !

Trên bờ! !

Khắp nơi trên bãi biển mọi người đông đúc, những ánh đèn flash lóe sáng, vô số ký giả chen lấn trong đám người, không ngừng quay phim, chụp ảnh. Lúc này đang là giờ làm việc của nhân viên khách sạn Á Châu, vẫn mặc đồng phục, cũng chen đến trong đám người, nhìn về phía bến tàu bên cạnh khách sạn Á Châu . Có một số cảnh sát biển và thợ lặn mặc đã mặc bộ đồ bơi màu đen, đứng đón gió biển, chỉ vào bên kia khả năng có cá mập, vì vậy nâng ròng, phải cẩn thận để tránh nơi đó.

Đội cứu hộ cùng với cảnh sát biển đang tập trung quan sát, để đảm bảo an toàn cho tổng giám đốc Trang.

Chủ tịch Trang Tĩnh Vũ đứng trên boong thuyền, đón gió biển lạnh lẽo, cầm kính viễn vọng, nhìn về phía bến tàu bên cạnh sạn Á Châu, các nhân viên đang bận rộn đi đi lại lại. Trang Hạo Nhiên còn chưa có xuất hiện, ông liền tức giận, kêu to: “Tên súc sinh đáng chết này! Bơi qua vịnh đều phải khiến cho người ngã ngựa đổ! ! Không làm cho người khác yên tâm được một ngày! Còn tiếp tục như vậy nữa, thì để cho cá mập cắn chết nó đi!”

Tưởng Vĩ Quốc cũng chậm rãi đứng ở trên boong thuyền, cũng ngước nhìn về phía khách sạn Á Châu, lạnh lùng nói: “Việc này cũng không phải là một cái gì đó? ! Có đôi khi ông đánh con trai mình cũng quá độc ác đi! Thật muốn đem eo hắn cắt ngang , tìm ai cho Trang gia- người nối dõi?”

Trang Tĩnh Vũ dừng lại động tác, quay mặt sang, trầm mặc nhìn về phía Tưởng Vĩ Quốc.

Tưởng Vĩ Quốc hai tròng mắt lóe ra, đón gió biển lạnh lẽo, suy nghĩ một chút, lại nói: “Bất quá... Xác thực muốn cho hắn một điểm giáo huấn! ! Từ nhỏ đến lớn, liền chưa từng thấy qua đứa nhỏ nào, bướng bỉnh như vậy! Ông làm cha, cũng cực khổ! ! Không bận tâm, cũng không được!”

Trang Tĩnh Vũ nghe lời này, nhịn không được cười rộ lên, nói: “Ai bận tâm đều là như nhau! Bận tâm với không bận tâm, đều cùng nhau chịu tội! Từ lúc tên súc sinh này trào đời, liền không làm cho người ta sống yên ổn được ngày nào!”

Trên mặt Tưởng Vĩ Quốc, hiện lên ý cười.Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thíchđọctruyện.com

Trang Tĩnh Vũ có nửa điểm khẩn trương, giơ lên kính viễn vọng, nhìn về phía bờ biển bên kia, nhíu mày nghĩ: “Tên súc sinh này còn không thấy a? Nếu như hắn dám giấu lão tử trốn đi, lão tử muốn đem chân của hắn, cắt đứt!”

***

Ánh mặt trời cuối ngày, chiết xạ trên mặt biển, làm cho những con sóng, như được dát một lớp vàng mỏng, lấp lánh hơn! !

Trên bờ biển, mọi người đang bàn luận sôi nổi về hành động của Tổng giám đốc Trang vĩ đại, bơi qua vịnh vào mùa đông. Lại có nhiều ký giả đài truyền hình cùng công nhân viên, giơ máy ảnh, kỳ quái nhìn xung quanh, nói: “Thời gian bây giờ đáng lẽ đã phải có mặt rồi, thế nào lại không thấy Tổng giám đốc Trang?”

Vừa nói hết lời! !

Phía trước, rốt cuộc có một đoàn xe nối đuôi nhau chạy tới, dẫn đầu là xe Rolls-Royce màu bạc của Trang Hạo Nhiên Mọi người nhất thời hưng phấn, theo sát đoàn xe chạy tới, muốn chụp được những hình ảnh đặc sắc nhất. Trang Hạo Nhiên ngồi phía ghế sau, mặc bộ đồ bơi màu đen, khoác trên người một chiếc khăn tắm màu trắng, thi thoảng lộ ra lồng ngực vạm vỡ, kiên cố, liền biết hắn là một người thích yêu vận động, làn da màu đồng càng tôn lên vẻ mê người ! ! Chỉ thấy Trang Hạo Nhiên vừa tắm qua vòi hoa sen , tóc vẫn còn ẩm ướt, trên mặt mang kính râm, liếc thoáng qua phía ngồi đối diện mấy tên cầm thú!

Mấy người Tô Lạc Hành cùng Lâm Sở Nhai, lập tức xoay người, ôm lấy con vẹt của mình, làm bộ ho! !

Trang Hạo Nhiên a một tiếng, mỉm cười, nhìn mấy tên cầm thú này, hếch cằm, lạnh lùng nói: “Các ngươi cứ như vậy đi! Đều như vậy đi! ! Bây giờ lão tử ở trong biển lạnh, có thời gian sẽ nhớ tới các ngươi, ngày đó cùng huynh đệ hoạn nạn có nhau! ! Có con vẹt thật tốt, nhìn thấy bọn nó, có thể hay không cùng các ngươi làm bằng hữu! Không chừng ngày đó, lão tử không cần các ngươi, một cước đem các ngươi đá bay, các ngươi còn có cái bạn!”

Ba người nghe một trận chột dạ, Tô Lạc Hành là người giảo hoạt nhất, trong khi vừa giữ vẹt đuôi dài của mình, vừa vuốt ve cái đầu tròn của nó, đôi mắt lóe sáng, nói: “Nếu không, tôi nhảy cùng anh a? !”

“Ngươi cút đi!” Trang Hạo Nhiên quát lên một tiếng, sau đó nhìn về phía ngoài cửa sổ, đoàn người đang nhốn nháo, nhộn nhịp, thì lại một trận tức giận, nói to: “Ta vì lão bà, ta dễ sao? Vì Khả Hinh, bảo ta chết, ta có thể chết! ! Nhưng chẳng may ta... Ta... Ta... ở dưới biển bị chuột rút, thì làm sao bây giờ? Chẳng lẽ... Chẳng lẽ muốn ta kêu, cứu mạng sao? Phi! Ta mới không gọi cứu mạng! ha! !Hãy để ta chết đi, ta phải chết!”

Trang Hạo Nhiên vừa nói, vừa thở dài! !

Tô Lạc Hành thoáng cái mở to mắt, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, nói: “Hay là như thế này... anh hiện tại liền ngất đi?”

Trang Hạo Nhiên nghe những lời này, liền tức giận, vung chân lên, muốn đạp chết tên hỗn đản này, mắng: “Ngươi là tên súc sinh, không có đầu óc! ! Lão tử ngất đi một lần, cha ta bắt ta bơi hai dặm! ! Nếu như lão tử lại ngất đi, cha ta cho ta đi du lịch trong quá khứ, thì làm sao trở về bây giờ? Các ngươi nghĩ lão tử là thần tiên sao? Như vậy lão tử trở thành mỹ nhân ngư được rồi? Lão tử là tổng tài không được a? Hồi bé lão tử có ước mơ muốn trở thành đầu bếp!”

Trang Hạo Nhiên khổ tâm, kêu lên! !

“Tốt tốt tốt! !” Tô Lạc Hành không dám nói tiếp nữa, trực tiếp ngẩng đầu nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, nhịn không được cười, nói: “Lão đại, hãy bình ổn lại tâm trạng của mình, nếu không một chút tức giận, tôi thật sợ, anh chống đỡ không nổi, để sang được bờ bên kia!”

Phốc!

Lâm Sở Nhai cùng Tào Anh Kiệt nhịn không được, cúi đầu bật cười! !

Trang Hạo Nhiên cảm thấy tuyệt vọng, nhìn mấy tên khốn kiếp này, tức giận, thở một hơi, nhìn những chiếc xe trên đường ven biển dài, đang dần dần chạy tới. Nhiều người đông đúc tại lối đi dẫn đến bến tàu, vui mừng giống như một người vợ! Những người này cũng thật là, ta bơi qua cái vịnh này, có cái gì tốt, mà nhìn ? Hắn xị mặt, tức giận, ngồi lại phía sau xe!

Tiêu Đồng cùng Trương Thục Dao lúc này, mỉm cười, nhanh chóng cùng nhau đi về phía chiếc xe Rolls-Royce, đứng ngay bên cạnh cửa xe, tôn kính gọi: “Tổng giám đốc! !”

Trang Hạo Nhiên ngồi ở trong xe, nặng nề thở ra một hơi, bầu không khí bỗng nhiên im lặng, rốt cuộc cũng cầm lấy chiếc khăn tắm màu trắng, đón gió biển lạnh lẽo, hiên ngang cất bước đi ra khỏi xe, lập tức tươi cười, bày ra tư thế mê người, hướng về đám đông vẫy tay, đôi khi gật đầu, như một người lãnh đạo, nói: “Cảm ơn các bạn! !”

“Xôn xao... ... ...” Thật nhiều nhân viên nữ và nữ ký giả có mặt ở hiện trường, nhao nhao nhìn Trang Hạo Nhiên mặc áo tắm, bên ngoài khoắc áo choàng tắm màu trắng, mang kính râm, thỉnh thoảng lộ ra làn da màu đồng khiêu gợi, mê người. Ngay lập tức làm cho mọi người tim đập nhanh, mặt thoáng cái đỏ ửng, cơ hồ sắp hít thở không thông nhìn Trang Hạo Nhiên, trái tim đập bang bang...

Trang Hạo Nhiên bày ra tư thế đẹp trai, mê người, đứng dưới đèn flash, tươi cười nhìn mọi người...

Mấy người Lâm Sở Nhai cùng Tào Anh Kiệt, ôm con vẹt, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên đang tươi cười kia, bộ dạng rất muốn cười! !

Trang Hạo Nhiên vừa hưởng thụ đón nhận tiếng hoan hô và ánh đèn flash, muốn quay người đi về phía bên kia bến tàu, lại nghe được một tiếng, Tổng giám đốc Tưởng tới, hắn hơi giật mình, xoay người...

Tưởng Thiên Lỗi một than âu phục màu đen, khuôn mặt lộ ra vẻ lạnh lùng cùng nghiêm nghị, hướng bên này đi tới, đi qua đám đông, trên khuôn mặt kia, bộc lộ như có như không tươi cười, có chút đắc ý...

Trang Hạo Nhiên đứng ở một bên, nhìn nụ cười này của Tưởng Thiên Lỗi, biết anh ta khẳng định rất vui, vì mình cũng có ngày hôm nay!

Tưởng Thiên Lỗi quả nhiên ở trước mắt bao người, đi qua các phóng viên báo tài chính, chậm rãi đi tới trước mặt Trang Hạo Nhiên, hai tròng mắt phát sáng, nhìn Trang Hạo Nhiên khoác áo choàng tắm, mặc đồ bơi, bộ dáng đẹp trai, nhịn cười vươn hai tay! Vì Trang Hạo Nhiên sửa sang lại một chút áo choàng tắm, giống như người chồng yêu thương chăm sóc vợ, vừa sửa sang, lại vừa thâm tình nói: “Trong quá khứ đã được nghe chủ tịch Trang cho biết, cậu có khả năng, có thể trong biển ngủ một giấc dài, mà vẫn giữ được hơi thở! Có thể tượng cậu giống như mỹ nhân ngư a! Nếu như cậu gặp một con cá mập, tôi đoán- chắc là nó muốn đến chào hỏi cậu! Không chừng hai ngươi đã từng là bằng hữu!”

Trang Hạo Nhiên ngưng mặt, nhìn người này! !Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thíchđọctruyện.com

“Khí trời lạnh! thời gian dưới nước, hãy chắc chắn để ngăn ngừa chuột rút! ! Nên vận động trước, chẳng may không cẩn thận muốn gọi cứu mạng, cũng không được ! Cậu thấy, phải không?” Tưởng Thiên Lỗi nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, nhịn cười nói.

Khuôn mặt Trang Hạo Nhiên trở lên vặn vẹo, trên người mặc bộ đồ bơi màu đen, không tự chủ đứng dậy, chỉ vào lồng ngực Tưởng Thiên Lỗi, tức giận, cắn chặt hàm răng, cố gắng nở nụ cười, lông mày nhếch lên, nói: “Một lát, lão tử ngủ thiếp đi trong nước khi gặp cá mập, thật làm bằng hữu! ! Anh đừng có hối hận nha! Sau này tôi cũng không cùng anh chơi?”

Tưởng Thiên Lỗi lại nhịn không được bật cười, nói: “ Nếu cậu muốn, tôi có thể chơi với cậu! Nhưng trước tiên, cậu để tôi dùng bút vẽ, vẽ trên mặt của cậu một con rùa! !

Trang Hạo Nhiên nhắm mắt làm ngơ, sau đó lại một bộ mặt tức giận, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi .

“Đi đi! !” Tưởng Thiên Lỗi vỗ vỗ bờ vai của Trang Hạo Nhiên, giống một người lãnh đạo cổ vũ nhân viên, nói: “Tôi ở đây, chờ cậu! !”

“Chờ xem! !” Trang Hạo Nhiên tức giận, hừ một tiếng, liền khoác khăn tắm nhanh chóng đi về phía bến tàu, cảnh sát biển nhìn thấy Trang Hạo Nhiên đến, liền giơ tay lên, thổi còi. Bên kia du thuyền nhận được mệnh lệnh, chuẩn bị thật tốt hai bên đường biển

Tưởng Thiên Lỗi trầm mặt nhìn Trang Hạo Nhiên, người đã nhận mệnh, đi về phía bên kia bến tàu. Đứng ở bên bờ, Tưởng Thiên Lỗi ngay lập tức không nhịn được cười, khó có được tâm tình tốt, phân phó: “Kính viễn vọng! !”

Đông Anh lập tức đưa kính viễn vọng cho Tưởng Thiên Lỗi! !

Trang Hạo Nhiên nhận mệnh đứng ở bến tàu, nhìn biển rộng mênh mông, sóng dâng trào ngoài khơi, hắn hít sâu một hơi, sau đó hét to, cảnh sát biển cùng thợ lặn khẩn trương nhìn xuống. Ở bên kia mấy người Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hành cung nhau nâng vẹt, cổ vũ, kêu to, Trang Hạo Nhiên thoáng cái ném áo choàng tắm trong tay đi, cả người như được tiếp thêm sức mạnh “Cóc”, kích động hướng những con sóng dữ, đang cuộn trào mãnh liệt, nhanh chóng bơi về phía bên kia câu lạc bộ du thuyền! !

“A ————” rất nhiều người kinh hô, tụ tập lại với nhau để xem! !

Trang Tĩnh Vũ càng lo lắng cho con trai, giơ kính viễn vọng, khẩn trương nhìn về phía những con sóng, đang cuộn trào ngoài khơi kia, nhìn trên mặt biển con trai chỉ là một cái chấm đen, trái tim lập tức như bị ai nhéo mạnh.

Tưởng Vĩ Quốc biểu tình cũng lập tức căng thẳng, tiếp nhận kính râm từ phía thư kí, nhìn về phía biển khơi ngoài kia, tìm thân ảnh Hạo Nhiên, một trận khẩn trương cùng cấp thiết trông mong. Rốt cuộc nhìn thấy nửa người trên của Trang Hạo Nhiên trên mặt biển, giữa những con sóng đang cuộn trào mãnh liệt. Cánh tay rắn chắc của Trang Hạo Nhiên phát huy uy lực tấn công dưới nước, đôi khi bị sóng đánh sang một bên, thở hổn hển. Hai tròng mắt của Tưởng Vĩ Quốc chợt lóe, đột nhiên trong lòng khó tránh khỏi kích động, cùng tự hào. Nhớ lại thời gian khi đứa nhỏ này oa oa khóc lúc rơi xuống đất, ông còn chưa kịp liếc mắt nhìn, cũng đã bị cha ôm đi, kể từ ngày đó, đứa nhỏ này cũng giống như cái gai, quán bar ở trung tâm, cho tới bây giờ cũng không ngừng tổn thương! Bây giờ nhìn thấy vóc dáng cơ bắp của nó, động lực lớn, phải đối mặt với những con sóng, cùng ông nội của nó năm đó như nhau, trong lòng có loại hương vị không kể xiết cùng an ủi! Đây chính là vì người cha vĩ đại! Bọn họ vĩnh viễn như núi! Như biển! Tình yêu, giống như trời và đất, lực lượng tuyệt vời nhất, cho đứa nhỏ sức mạnh và tinh thần vĩnh cửu!

Trang Tĩnh Vũ tay cầm kính viễn vọng, nhìn con trai đón gió, lướt sóng tiếp tục bơi xa, trên mặt của ông cũng tràn đầy kích động, tươi cười, nhiều năm như vậy trông mong, đứa con này rốt cuộc trưởng thành. Nếu như Chí Long ở đây, nhìn con rể hôm nay có thể có thành tích như vậy, nhất định cũng sẽ an ủi cảm động! ! Nghĩ tới đây, trong lòng ông một trận kích động, quan sát kỹ con trai mình, đứa nhỏ này là tình yêu cuối cùng của ông! Vì có được người con như vậy, mà ông kiêu ngạo cùng tự hào! !

Sóng biển tiếp tục dâng trào mãnh liệt, sức gió càng lúc càng lớn, bọt sóng cũng càng ngày càng cao!

Tưởng Thiên Lỗi đột nhiên cảm thấy trái tim có chút kiềm chế, vừa rồi còn nụ cười đắc ý, theo sức gió càng lúc càng lớn, sóng biển càng lúc càng hung mãnh, thân ảnh Trang Hạo Nhiên càng lúc càng phập phồng bất định, hắn không khỏi phân phó: “Đông Anh! ! Hiện tại sức gió càng lúc càng lớn! Cô lập tức phân phó cảnh sát biển, tăng thêm bảo hộ! Ngàn vạn lần, đừng để cho Tổng giám đốc Trang xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn! !”

“Vâng!” Đông Anh ngay lập tức gật đầu, cất bước đi về phía trước!

Mọi người tất cả ngừng thở chờ đợi, nhìn ra xa, phía trước cảnh sát biển không ngừng ấn Trang Hạo Nhiên bơi qua hồng kỳ, giơ hồng kỳ lên, nhưng sức gió thật lớn, một con sóng lớn đang cuộn trào mạnh mẽ, hướng về cảnh sát biển nhào tới, mấy thợ lặn trên du thuyền đều bị bọt sóng bắn tung tóe, cao thấp phập phồng bất định, giữa lúc này phía trước vang lên báo động sóng lớn, Tưởng Thiên Lỗi giơ kính viễn vọng, trơ mắt nhìn một con sóng lớn vuông góc góc độ, đánh chụp xuống, đem thân ảnh Trang Hạo Nhiên tức khắc biến mất ở ngoài khơi, trái tim phịch một tiếng vang, hắn thoáng cái làm rơi kính viễn vọng, cất bước tiến lên, kêu to: “Hạo Nhiên —————— “

Mười hai chiếc du thuyền tức khắc theo Trang Hạo Nhiên biến mất ở ngoài khơi, ngay lập tức đầu kia cảnh sát biển cho du thuyền chạy qua, vang lên báo động. kêu to: “Không phát hiện thân ảnh Tổng giám đốc Trang! ! Lập tức thắp đèn cảnh bảo dưới nước! !”

Bên này Lâm Sở Nhai cùng Tiêu Đồng vừa nghe lời này, tức khắc kinh hãi ra! !

**

“Phanh ————” chén thủy tinh rơi trên mặt đất, Đường Khả Hinh trái tim bị dọa sợ, đứng bật lên, nhìn về phía bên kia LCD, hai mắt tràn đầy lệ, kêu to: “Trang Hạo Nhiên ———— “

**

Tưởng Thiên Lỗi bước nhanh đi về phía bên kia bến tàu, nhìn ngoài khơi rộng lớn, hắn càng đi càng nhanh, càng đi càng nhanh, mặt bộc lộ thần sắc khẩn trương nhìn về phía ngoài khơi kia, kêu lên: “Hạo Nhiên —————— “

Vô số cảnh sát biển cùng du thuyền nhao nhao tập trung tìm kiếm, cũng không tìm thấy được thân ảnh Trang Hạo Nhiên, thậm chí thắp sáng đèn cảnh báo, Tưởng Thiên Lỗi đứng ở bên bờ, nóng mắt thấy đèn cảnh báo, không nói hai lời liền cởi áo khoác âu phục, cởi giày, trong nháy mắt nhảy xuống biển nơi Trang Hạo Nhiên mất tích, sự bùng nổ đột ngột của gió biển, cảm nhận được cái lạnh giá của nước, nhưng anh vẫn bơi thẳng về phía trước, ở mặt biển mênh mông, kêu to: “Hạo Nhiên —————— “

Gió biển mãnh mẽ nhào tới! !

Trang Tĩnh Vũ cùng Tưởng Vĩ Quốc lo lắng, khẩn trương, nắm kính viễn vọng đứng ở trên boong thuyền, nhìn Trang Hạo Nhiên đột nhiên biến mất, Tưởng Thiên Lỗi lại tung người xuống biển, bọn họ đồng thời khẩn trương, kêu lên: “Mau tìm Tổng giám đốc Trang! ! Bảo vệ Tổng giám đốc Tưởng! ! Nếu như bọn họ có chuyện gì, các ngươi cũng đừng mong còn sống! !”

Vô số thợ lặn cùng cảnh sát biển nghe lệnh, lại khẩn trương tung người xuống biển, tìm người!

“Rầm rầm ——————” từng đợt sóng biển đón gió xoắn tới, dường như thượng đế cùng ma quỷ đồng thời rống giận, vô số cảnh sát biển cùng thợ lặn khẩn trương tìm kiếm khắp nơi , Tưởng Thiên Lỗi dọc theo đường ven biển, không ngừng đón sức gió tiếp tục bơi về phía trước, kích động kêu to: “Hạo Nhiên ——————— trên cái thế giới này người duy nhất có thể giết chết cậu chỉ có tôi! ! Cậu đi ra cho tôi! ! Lập tức! !”

Tưởng Thiên Lỗi nói xong, lại ra sức huy động cánh tay, tiếp tục bơi về phía trước, càng lúc càng tiếp cận du thuyền, lại vẫn như cũ nóng ruột vạn phần, không thấy hình bóng Trang Hạo Nhiên

**Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thíchđọctruyện.com

“Tôi muốn đi tìm anh ấy! ! !” Đường Khả Hinh nhìn thấy Trang Hạo Nhiên gặp chuyện không may, khóc muốn chạy ra ngoài! !

“Khả Hinh! ! Em bình tĩnh một chút !” Tô Thụy Kỳ thoáng cái ôm chặt Đường Khả Hinh, kích động kêu to, thực sự hoài nghi sốt ruột, nói: “Cậu ấy không có việc gì! Nhiều cảnh sát biển như vậy, sao có thể có việc? Em trước chờ một chút! ! Cuộc thi tiếp theo sẽ bắt đầu vào thời điểm này! Ngay lúc này, vì an toàn của cậu ấy, em không thể đi qua đó”

“Không được! !” Đường Khả Hinh lệ rơi đầy mặt, cả người ngã xuống, đau khổ, khóc lên: “Nếu như anh ấy chết, em cũng không muốn sống! !”

“Khả Hinh ——————” Tô Thụy Kỳ đau lòng ôm chặt Đường Khả Hinh, bất đắc dĩ nói: “Chờ một chút đi! ! ! Nếu như không được, anh cùng đi với em! ! Chờ thêm chút nữa!”

Đường Khả Hinh nghe lời này, dừng lại động tác, hai mắt mãnh liệt nhìn về phía màn ảnh truyền hình, trái tim đau đớn! !

***

“Hạo Nhiên ——————” Tưởng Thiên Lỗi dọc theo đường biển bơi tới cuối du thuyền, chịu đựng nước biển lạnh lẽo ngấm vào thân thể, nhìn khắp nơi sốt ruột kêu to, thậm chí bị sóng đánh úp ngoài khơi, cũng không biết mệt mỏi, tức giận kêu: “Cậu đi ra cho tôi! ! Lập tức! !”

Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ nhất thời đau lòng cùng khẩn trương đi tới boong tàu, nhìn xuống Tưởng Thiên Lỗi bơi bên cạnh, trong lòng của bọn họ bỗng nhiên tê rần, lại tức giận kêu: “Lập tức phái thêm người, tìm bằng được Hạo Nhiên cho tôi! ! Lập tức —————— “

Vừa nói hết lời...

Một thân ảnh lặng yên, ướt róc rách, trèo đến du thuyền cao nhất bên này, vươn tay cầm lấy pháo bắn mừng thắng lợi! !

“Phanh ——————”pháo mừng thắng lợi kinh thiên động địa vang lên, khắp nơi bay ra màu đỏ , vàng , xanh lá cây , hoa màu đỏ, như bị rơi trong cầu vồng sương mù!

Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ, còn có mọi người giật mình, kinh ngạc ngẩng đầu, cư nhiên nhìn thấy Trang Hạo Nhiên thập phần đẹp trai, đứng ở du thuyền cao nhất, giơ tay lên, mị lực tươi cười, hướng về phía mọi người, thật vui vẻ chính mình bơi tới , thắng lợi, kêu to: “Ta đã tới ! Ha ha ha ha!”

“... ... ...” Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ sợ đến đứng hình, nhìn người này, như vậy uy phong lẫm liệt đứng ở nơi cao nhất, cười rất đắc ý vì đã thực hiện được, bọn họ đồng thời phẫn nộ, nói to: “Súc sinh! !”

Tưởng Thiên Lỗi nghe thấy âm thanh kêu gọi, cũng kỳ kỳ quái quái quay lại, thân thể lãnh lẽo kinh ngạc ngẩng đầu, cư nhiên nhìn thấy Trang Hạo Nhiên, cái tên đáng chết kia, đang đứng ở nơi cao nhất trên du thuyền, đứng giữa màu hoa giấy nhẹ nhàng tung bay, hướng về mọi người vẫy tay, hài lòng, cùng đẹp trai hôn gió, đầu óc của anh choáng váng, lập tức máu xông lên não, cảm giác mình gần như đột quỵ ngoài khơi, tức giận, kêu to: “Nha ———————— “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.