Chương 1062: <<Công chúa điệu waltz>>
Editor: Chi Misaki
Ngoài khơi, những con sóng cuộn trào mãnh liệt! ! !
Một con thuyền giống như tên bắn lao vút ra khơi, mục tiêu là đối diện với hải vực, bờ bên kia sẽ có người tiếp ứng ———— lúc này gió lớn cũng nổi giận, dường như cuồng phong bão lũ trong thiên hạ là vì giờ khắc này mà đến , làm cho cả một vùng trời rền vang, ma quỷ như được hồi sinh!
Ba chiếc ca nô khác cũng nhanh chóng phi đến, nhất là Thanh Bình cùng Mỹ Linh đứng ở đầu mũi hai chiếc ca nô, nhìn về phía con thuyền đang chạy trốn về phía hải vực, các cô chỉ là lạnh lùng cười, từ phía sau lưng lấy ra cung tên, tay cầm mũi tên dài nhọn đầu mũi tên có châm lửa, một cung năm mũi nhắm ngay về phi thuyền phía trước, đồng thời cung tên mang theo lửa giận hừng hực cũng lao về phía trước————
“Sưu ————” Âm thanh bén nhọn vang lên, mũi tên nhọn hoắt lao như bay đến phía du thuyền, cuối cùng ở trên mặt biển tạo hình thành hỏa diễm, đem chiếc ca nô kia bao vây ở giữa!Ngọn lửa hừng hực bốc cháy trong nháy mắt làm sáng cả một vùng trời, cảnh tượng kịch liệt khiến người ta không khỏi kinh ngạc! !
Mà trên du thuyền, hai người dạ hành, ngửi thấy mùi thuốc súng nồng đậm, cũng biết là nếu như thuyền bọn họ đi qua, tên lửa có gắn bom định vị sẽ phát nổ, bọn họ lập tức kéo du thuyền lại, trong lúc đang có ý định nhảy xuống biển, Thanh Bình cùng Mỹ Linh hai người cũng như phi yến, tung người nhảy lên trên không trung ném ra dây kim tuyến có móc câu quấn lấy xương sườn đem hai người dạ hành chế trụ, hai người dạ hành cũng lập tức quay người xoay tròn 365 độ , tay khẽ cuốn dây kim tuyến, kéo hai người xuống biển! ! !
“A ————” Thanh Bình cùng Mỹ Linh đồng thời kêu lên, buông tay chịu thua mắt thấy sắp bị rớt xuống biển, trước mắt chợt tối sầm lại, cảm nhận được một lực mạnh mẽ, nắm chặt lấy vai hai người, đem các cô kéo lại trên thuyền! !
Thanh Bình cùng Mỹ Linh ngã ngửa ở trên thuyền, thở gấp một phen, đồng thời ngẩng đầu lên nhìn về phía anh! !
Là Lãnh Mặc Hàn khuôn mặt đằng đằng sát khí, lập tức xuất hiện ở trên thuyền, nhìn cũng không thèm nhìn, cứ như vậy kéo lấy móc câu cuốn chặt xương sườn của hai người dạ hành kéo tới bằng một lực rất mạnh, trực tiếp làm cho bọn họ ngã sấp trên thuyền, liên tục thổ huyết đến không thể động đậy được! !
Năm nữ dạ hành, nhìn thấy đồng bọn bị thương, lập tức muốn tung mình nhảy xuống biển, ai biết được trong lúc xoay người, một vài huyệt vị trên vai các cô bị người ta bắn trúng, đau đến kêu cha gọi mẹ liên tục. Nhân lúc bọn họ vì đau mà phân tán lực chú ý, Thanh Bình cùng Mỹ Linh đã thừa cơ tung người nhảy lên, nhanh như tia chớp đánh về phía bọn họ, mỗi chiêu đều là trí mạng, 5 người phụ nữ kia cũng không phải dạng vừa, bọn họ gặp chiêu hóa chiêu, hai bên đánh nhau thành một đoàn trên du thuyền! !Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thíchđọctruyện.com
Lúc này, mấy chiếc ca nô khác cũng phi như bay đến khiến cho bọt sóng văng tung tóe, từ trên ca nô là vô số những múi thương ném về phía người dạ hành, một người phụ nữ trong đó liền không may trúng thương hét to một tiếng liền nằm bất động trên thuyền! !
Thanh Bình cùng Mỹ Linh đồng thời ngừng tay, nhìn mấy cô ả bị bao vây đang trừng mắt nhìn! Các cô đồng thời cũng vịn lấy thân thể bị thương tức giận ngẩng đầu, nhìn về phía mấy người bọn họ! Tuy đã bị bắt, nhưng đôi con ngươi vẫn không hề che giấu những âm mưu giơ bẩn cùng kế hoạch sắn sàng tùy cơ hành động! !
Trên mặt biển vẫn như cũ dấy lên liệt hỏa hừng hực, đem chiếc ca nô bao quanh, vô số những chiếc thuyền khác nhanh chóng tới gần. Vào thời khắc này, một thân ảnh màu đen lạnh lùng từ một trong số những chiếc thuyền vừa đến, thong thả bước qua từng đoàn hỏa tiễn nhảy lên ca nô. Kia, hỏa diễm bừng bừng dường như cũng không thể nào đưa đến thương tổn cùng uy hiếp đối với thân thể của anh, chỉ thấy anh nghiêng mặt, nửa bên sườn mặt lộ ra biểu tình hung ác cùng sát khí dày đặc, trong đôi mắt thậm trí còn hiện lên sự khát máu giống như đang chờ làm thịt con mồi,trên tay cầm một quả ngân đạn tinh tế xoay tròn...
Đám người dạ hành trên du thuyền, giận đến tím mặt, nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn! !
Lãnh Mặc Hàn đón gió biển mặn chát bước qua bên này du thuyền, đôi mắt sắc bén trống rỗng nhìn du thuyền, dường như mấy người đứng trên thuyền đều không chạm được vào mắt anh, khuôn mặt anh có chút vặn vẹo, trở nên thập phần tà ác khủng bố, tay cầm ngân đạn, càng xoay càng nắm chặt, thân mình kiêu ngạo, khí thế bễ nghễ như vương giả, anh áp chế cảm xúc mãnh liệt muốn hủy diệt thế giới, làm cho mình tận lực bình ổn lại cảm xúc, giọng nói lạnh lẽo như cất chứa hàng ngàn dao nhọn sắc bén, từng câu từng chữ hỏi: “Cô ấy ở đâu?”
Năm nữ dạ hành đứng bất động trên thuyền cũng không hừ lấy một tiếng, nhìn chằm chằm Lãnh Mặc Hàn! ! Ngược lại hai người đàn ông đang nằm bất động trên sàn, xương sườn bị móc câu găm vào, động cũng không giám động! !
Lãnh Mặc Hàn biết thời gian không còn nhiều lắm, anh nghĩ muốn kiềm chế lửa giận, nhưng là không kịp nữa rồi. Anh lập tức đánh phủ đầu, một tay nắm lấy bờ vai bị thương của người đàn ông, đem cả người anh ta ném vào trong ngọn lửa đang hừng hực bốc cháy, khiến cho ngọn lửa kia càng bùng cháy mãnh liệt hơn. Trong đêm tối, anh vừa nghe âm thanh thét lên vì đau đớn của người đàn ông, vừa giận tái mặt bóp nát ngân đạn trong tay.Anh đem bột phấn có thể làm thuốc nổ, hất tới trên miệng vết thương của người đàn ông, phẫn nộ như một con thú bi thương gào thét: “Tao hỏi mày cô ấy đang ở đâu? Nên nhớ tao bây giờ không phải là đang đàm phán cùng mày —————— “
“A ——————”Người đàn ông kia đau đớn muốn chết, thuốc bột ngấm vào vết thương khiến cho ngọn lựa bắt đầu len lỏi vào bên trong từng thớ thịt, thậm chí còn có thể nhìn thấy dòng chất lỏng bắt đầu chảy ra, anh ta dường như đang phải hấng chịu cái đau đớn, thống khổ đến không thể thừa nhận được, đau đến đại não cũng muốn tê dại, bạo nổ, bột phấn kia có thể ví như acid sulfuric đang từ từ gặm nhấm bào mòn thân thể anh ta, anh ta hét lên những tiếng kêu thê lương, thật khủng bố! ! !
Trên thuyền mấy người dạ hành nhìn thấy tình trạng đó, đều mở to mắt, thở dôc khiếp sợ nhìn một màn này! ! !
Mỹ Linh cùng Thanh Bình nhìn người đàn ông kia bị đốt, một mặt cảm thấy anh ta thật đáng đời, một mặt lại có chút không dám nhìn, nhanh chóng bước qua, Giang Thành cùng Tiêu Yên thì ngược lại, khuôn mặt lạnh lùng nhìn một màn này, bọn họ là những người đi theo Lãnh Mặc Hàn lâu nhất, thậm chí là trong những hoàn cảnh như thế này mà lớn lên! !
Lãnh Mặc Hàn nặng nề thở dốc, quay mặt sang phẫn nộ, mắt mở trừng trừng, tà ác vô tình nhìn về phía bọn họ, trong tay nhiều hơn vài quả ngân đạn, từng bước một về phía bọn họ, sát khí dữ dằn toát ra trong từng câu chữ nói: “Tao cho bọn mày một cơ hội cuối cùng! !Cô ấy ở đâu? Theo tao thì sống, chống tao thì chết! Món nợ này tao đương nhiên sẽ tìm Hách Dục Hải để đòi lại! ! !Nhưng hiện giờ tao chỉ muốn biết cô ấy ở đâu! !Lập tức muốn nhìn thấy cô ấy! !Bọn mày dám nói dối nửa chữ, tao cho bọn mày sống không bằng chết! ! Giống như năm đó, đào cái hố cho bọn mày chậm rãi hưởng thụ, đổ đầy độc trùng vào, để cho bọn mày hảo hảo mà lăn qua lộn lại! Nói!! Cô ấy đang ở đâu? !”
Anh tàn nhẫn nhìn về phía bọn họ, lại sờ quả ngân đạn trong tay bóp nát, sau đó ném chúng vào người đàn ông đang dãy chết ở trong đống lửa, tùy ý để cho ngọn lửa nuốt chửng anh ta, lại một trận rống giận quát to: “Cô ấy ở đâu———————— “
“A ————”Người đàn ông kia cảm nhận dược da thịt mình nhanh chóng bị ngọn lửa cắn nuốt, tiếng kêu thảm thiết trong không trung xé toạc cả một vùng trời! !
Một nữ dạ hành trong số đó, hai mắt nóng lên, trong khoảnh khắc tung về phía anh vài tấm hình! !
Lãnh Mặc Hàn trong nháy mắt tiếp được năm tấm ảnh, anh lập tức nhìn thấy ảnh Tiểu Nhu bị ném vào trong bao tải, thậm chí còn nhìn thấy cả khuôn mặt cô bị khoan đến huyết nhục mơ hồ, sau đó bị ném vào trong biển.Một cỗ bạo phát phun trào trong anh, hai mắt bạo liệt hằn đầy tơ máu, trong nháy mắt nhìn thấy những bức ảnh kia, trái tim anh đau đến vỡ vụn——————
Năm nữ dạ hành nhìn Lãnh Mặc Hàn đang kích động phẫn nộ, lập tức nhân cơ hội, nháy mắt tung người nhảy xuống biển! !
“Muốn chạy sao! ! ?” Thanh Bình nhìn vào mặt biển, lập tức rút kiếm bên người tung mình nhảy xuống, trong một khắc ấy lại nhìn thấy xa xa là một đoàn thuyền dường như chỉ chờ Lãnh Mặc Hàn xuất hiện liền nhanh chóng vung lên súng máy, hướng bên này không ngừng xả đạn! ! !
“Lão đại, cẩn thận! Nguyên lai bọn họ từ sớm đã có mai phục, biết chúng ta sẽ đến, nên nghĩ muốn một hòn đá ném trúng hai con chim! !” Mỹ Linh không nói hai lời, liền che ở trước mặt Lãnh Mặc Hàn, cùng Giang Thành còn có Tiêu Yên vây xung quanh anh, đồng thời tay cũng không nhàn rỗi rút súng ra, đối với hơn mười du thuyền ở xa, bắt đầu chiến đấu kịch liệt! Lãnh Mặc Hàn lại vẫn như cũ, đón mưa rền gió dữ, từng trận mưa đạn xuyên thấu, toàn thân ướt lịch, đôi mắt vẫn như cũ nhìn chằm chằm tấm ảnh chụp má trái bị khoan của Tiểu Nhu, ánh mắt anh chợt lóe, hồi tưởng lại lúc vọt vào trong mật thất kia, trên mặt đất là một hồi ẩm ướt, anh đột nhiên thở gấp, nói: “Giả ! ! Đây là giả ! !”
Mỹ Linh vừa hướng về phía trước nổ súng, yểm hộ cho Giang Thành chuẩn bị đối kháng với du thuyền phía trước , lại nghe đến lời này của Lãnh Mặc Hàn, kỳ quái trả lời: “Cái gì? Cái gì là giả ?”
Trong đôi mắt Lãnh Mặc Hàn lóe ra những tia sáng thấu hiểu, vẻ mặt có chút ngưng trọng, nhìn về phía bức ảnh của Tiểu Nhu, lập tức nói: “Má trái bị khoan thành như vậy, đáng nhẽ phải huyết nhục mơ hồ, máu rơi đầy đất mới phải! ! Nhưng là hôm nay lúc mà chúng ta vọt vào, trong mật thất rõ ràng sạch sẽ! Cho dù bọn họ là sau khi chạy trốn, mới thương tổn Tiểu Nhu, nhưng tuyệt đối cũng không thể nhanh như vậy được! ! Vừa rồi, lúc chúng ta theo dõi bọn họ ra đến đây, trên bờ biển cũng không có vết máu! !”
Mỹ Linh cầm súng lục mà cũng quên bắn trả, ngây người nhìn Lãnh Mặc Hàn nói: “Ý của anh là...”
“Đây là tạo hiện trường giả! ! Cố ý tạo dựng cảnh Tiểu Nhu bị ném xuống biển! ! Lấy đó để làm cái đả kích Đường Khả Hinh! ! Tiểu Nhu còn sống! ! Nhất định còn sống! !” Lãnh Mặc Hàn cơ hồ khẳng định đáp án này, lập tức ngẩng mặt lên, nhìn về phía chân trời tối tăm, hai mắt nhanh chóng xoay tròn, ép buộc chính mình bình tĩnh hồi tưởng lại, giả như Tiểu Nhu rơi vào trong biển, lại được vớt lên, như vậy cô ấy sẽ ở đâu!?
Anh nói xong, đôi mắt lại tràn đầy hi vọng, tức khắc nói: “Nhất định còn đang trên bờ! ! Lập tức phái người trở lại tìm kiếm bóng dáng của cô ấy! !”
“Vâng! ! !” Mỹ Linh không nói hai lời, tay đè xuống hệ thống định vị giữa cổ tay, gọi đồng sự hướng bên này tập trung, thế nhưng vừa mới gọi xong, một viên đạn phá rách tay áo da của cô, lộ ra một vết máu dài, cô đau đớn kêu lên một tiếng, Lãnh Mặc Hàn trong nháy mắt giận tái mặt xoay người, nhìn về phía hơn mười chiếc du thuyền bên kia, hỏa lực vô cùng mạnh, anh tức giận tay cầm súng lục Desert Eagle, ấn Mỹ Linh ngồi xuống, hướng du thuyền phía trước, thuật bắn súng chuẩn xác đánh trúng ba du thuyền, nhanh chóng giải quyết mấy người dạ hành, khuôn mặt phát giận, quát: “Nổi lửa!”
Mười hai hắc y nhân, trong nháy mắt xếp thành một hàng, đốt hỏa tiễn, bắn về mấy chiếc thuyền phía trước. Giang Thành tức khắc nhấn bom định vị, phanh một tiếng, cả một khung trời dậy sóng! !
Tám chiếc thuyền còn lại, thề muốn thay chủ nhân nhận mệnh, giải quyết Lãnh Mặc Hàn! !
“Tiêu Yên ————” Lãnh Mặc Hàn giận giữ gọi! !
“Vâng! ! !” Các ngón tay Tiêu Yên lập tức xuất hiện vài quả ngân đạn bay thẳng về phía mấy chiếc du thuyền, Lãnh Mặc Hàn lạnh lùng cầm súng lục trên tay, thuật bắn súng nhanh, độc, chuẩn khiến cho hai quả ngân đạn, phanh —— một tiếng nổ tung khiến cho mấy du thuyền đâm vào nhau loạn xạ. Một chiếc du thuyền khác né được, lao thẳng về phía về Lãnh Mặc Hàn, Lãnh Mặc Hàn sắc mặt lạnh lẽo, ánh mắt như tên bắn lao thẳng về phía du thuyền——————
“Sưu ————” Khi mà chiếc du thuyền sắp sửa đến chỗ Lãnh Mặc Hàn, bất quá trong nháy mắt, một trận tiếng mèo kêu tức khắc truyền đến, người trên du thuyền đồng thời ngẩng đầu, nhìn thấy một đôi mắt động vật linh dị, từ giữa máy bay bay thẳng xuống, ngay lúc mà bọn họ thất thần, mặt cũng đã bị xé toạc đau đớn, đau đến nha nha kêu lên đầy sợ hãi, khiến cho chiếc thuyền lệch hướng xông thẳng sang bên cạnh! !
Giang Thành nhân cơ hội đó ném thẳng một quả lựu đạn sang giải quyết luôn chiếc thuyềnkia! ! !Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thíchđọctruyện.com
Điệp Y ở trong tiếng nổ mạnh , lập tức đứng vững ở trước mặt Lãnh Mặc Hàn, nhanh chóng nói: “ Trong biệt thự Như Mạt chúng ta đã bắt được Hách Dục Hải nên ông ta không thể theo đến được!”
Lãnh Mặc Hàn sắc mặt lạnh đi khi nghe những lời này, lại một trận giận tái mặt xoay người, nhìn về ngọn lửa khắp nơi, trong đôi mắt anh chứa đựng nỗi đau đớn không nói thành lời, từng chữ từng chữ nói: “Trước tìm được Tiểu Nhu đã! Đã trễ thế này rồi, cô ấy lại không trở về nhà, cha mẹ sẽ rất lo lắng!”
Ngoài khơi là cả một vùng trời rực sáng, trên bờ đội đặc công cùng những chú chó nghiệp vụ, nhao nhao đi tìm kiếm Tiểu Nhu ở khu vực phụ cận, Lãnh Mặc Hàn đón mưa lớn, ép buộc chính mình phải tỉnh táo để chỉ huy thuộc hạ xung quanh, dọc theo các tuyến đường mà người dạ hành có thể chạy trốn, không ngừng tìm kiếm Tiểu Nhu. Anh tiến vào trong cả thôn Hải Phòng để tìm người, trong đêm tối, không ngừng kêu to: “Tiểu Nhu ———————— Tiểu Nhu —————— “
Trong ngõ nhỏ nối thẳng ra bờ biển, khắp nơi là các thôn trang, còn có vô số những con đường nhỏ uốn lượn mềm mại, bên kia là rừng cây rậm rạp, tất cả đều chìm trong bóng đêm, một không gian vô cùng thần bí, quỷ dị! !
**
Khách sạn Á Châu! !
Tối nay là buổi yến hội cuối cùng, tham gia còn có sự góp mặt của các vị khách quý đến từ giới chính thương trên khắp thế giới. Họ nâng chén chúc nhau, trong đó còn có cả thủ tướng Anh quốc tiền nhiệm. Theo như truyền thông tiết lộ thì trong yến hội này còn có cả các nhà khoa học nổi tiếng, con gái của chủ tịch khách sạn nổi tiếng , ở đây tập trung toàn những nhân vật đứng đầu thế giới. Trong căn phòng yến hôi xa hoa này, khắp nơi đều là những chai rượu đỏ quý hiếm, những món mỹ thực tinh xảo nhất. Một vị máu mặt trong giới truyền thông tuổi chừng 70, mặc dù tuổi tác đã cao, nhưng giọng nói vẫn hào sảng mạnh mẽ, lúc này, ông ta đang vô cùng hào hứng , nói đến người trong giới truyền thông của Anh quốc cùng Trung Quốc có sự khác nhau. Hiện nay trên thế giới đều nhất trí cho rằng Trung Quốc đã bị ảnh hưởng rất nhiều từ nước ngoài, mà Anh cùng Mỹ thì lại có nhiều góc độ nhận thức chung hơn... . . .
Một nhà báo nổi tiếng nào đó lập tức nâng ly rượu đỏ, trên mặt nở nụ cười đưa ra ý kiến của mình.
Mấy vị thiên kim tiểu thư, bao gồm cả thiên kim của tập đoàn khách sạn Liên Tỏa, cũng cùng nhau nâng ly. Hôm nay cô mặc một thân váy dài gợi cảm, đang nhìn về phía người đàn ông đẹp trai đầy mị lực ngồi trước cây đàn dương cầm, có người nói đó là tổng giám đốc của tập đoàn Hoàn Cầu. Vì từ sau khi anh về nước vẫn không có xuất hiện trong các buổi yến hội, hơn nữa anh vốn là người ngàn tìm, vạn tìm cũng không thấy cộng thêm trong lòng anh cũng đã có...
Phía trước lại vọng đến một hồi tiếng đàn du dương.
Trang Hạo Nhiên vì Tưởng Thiên Lỗi bị cảm, liền thay anh tham dự yến hội này, chỉ thấy anh mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây đen, trên mặt là tươi cười nhiệt tình, ôm lấy con cưng của giới truyền thông Anh quốc Elisa, năm nay vừa tròn một tuổi, cùng nhau ngồi ở trước cây đàn dương cầm, lúc dạy cô bé diễn tấu khúc <<công chúa điệu waltz>>, khuôn mặt vẫn luôn bảo trì nụ cười chuyên nghiệp khiến người ta có cảm giác không xa cũng không gần...Ánh mắt anh luôn dịu dàng nhìn về phía cô bé Elisa này, biết rằng cô bé bị ông nội bắt tham gia yến hội có chút mệt mỏi, liền chủ động vì bé tấu một khúc êm tai《 công chúa điệu waltz 》, anh vừa đùa giỡn vừa chọc cho cô bé cười đến khanh khách không ngừng...
Elisa vừa thích thú lắng nghe tiếng đàn dương cầm, vừa nở nụ cười trong sáng...
Đúng lúc này Tiêu Đồng, nhanh chóng đẩy cửa đi vào phòng yến hội, mắt nhìn hoàn cảnh chung quanh, rốt cuộc nhìn thấy Trang Hạo Nhiên đang ôm một thiên thần nhỏ, khuôn mặt nhiệt tình tươi cười, dạy cô bé luyện đánh đàn dương cầm, nàng lập tức đi qua, nghe Trang Hạo Nhiên nhỏ giọng nói với nghệ thuật gia bên cạnh, dùng tiếng Anh lưu loát ngâm nga tiểu khúc cho tiểu cô nương nghe, cô cũng không có cách nào, đành phải cúi đầu phá ngang, bàn tay nhẹ lay anh đến bên tai nói nhỏ một câu...
Trang Hạo Nhiên bình tĩnh nghe xong, sắc mặt anh liền thu lại, trong mắt lóe lên những tia sáng lợi hại.
*******************************************