Quả thực, những ngày sau đó Dương Khoa một mực âm thầm suy tính chuyện cổ phần bất cứ khi nào bản thân rảnh rỗi. Như đã nêu ở phía trước, về cơ bản hắn không có vấn đề gì với chuyện chia sẻ quyền sở hữu cơ nghiệp to lớn đang nắm hết trong tay cả. Tiền đề là sự chia sẻ ấy giới hạn trong một chừng mực nhất định, phải đổi lại lợi ích tương đương về cho hắn lẫn Ninja Entertainment và trên hết, chỉ dành cho những người mà hắn cho là thật sự xứng đáng.
Tỷ như lứa công thần đời đầu, hay cấp quản lý vừa tài giỏi vừa đáng tin cậy như Dương Viễn bên phía chi nhánh Bắc Mỹ chẳng hạn. Cống hiến dành cho Ninja Entertainment của nhóm thành viên này đến giờ đã là không thể cân đo đong đếm, và hắn chẳng tiếc gì mà không nhường ra cổ phần để chính thức gắn kết số mệnh đôi bên lại với nhau, cùng nhau tụ hội về một mối mưu đồ đại sự lâu dài. Còn đám cô dì chú bác trong họ chỉ biết “ngồi mát ăn bát vàng”, ném tiền vào rồi ngồi một chỗ chỉ Đông chỉ Tây với đòi hưởng ké lợi tức thì mời đi chỗ khác làm loạn giúp thằng cháu đây. Tiền thằng cháu đây không thiếu, không lấy ra được đóng góp nào khác mang tính thực chất thì không có bất kỳ cái cửa gia nhập nào đâu.
Cho dù có mang tình thân tình thương ra để đánh động cũng vô dụng thôi. Luận tình thân họ còn thua xa Ngọc Linh mẹ hắn nhé, mời xếp hàng!
Bất quá, cứ việc đã xác định Ninja Entertainment sớm muộn gì cũng đi lên con đường chuyển đổi mô hình, trải qua nhiều phen mày mò tìm hiểu Dương Khoa cảm thấy chuyện cổ phần này chẳng hề đơn giản chút nào. Không nói xa xôi, riêng một nội dung chia tỷ lệ cổ phần thế nào thì hợp lý đã đủ để hắn chóng mặt nhức đầu mỗi khi đụng đến. Rỗi thì phân xem ai phù hợp với loại cổ phần nào, quyền lợi trách nhiệm đi kèm từng cổ vân vân…, từng ấy thứ kết hợp lại khiến cho hắn nhanh chóng rơi vào trạng thái mông lung mất phương hướng, loanh quanh luẩn quẩn cả tuần lễ vẫn cứ dậm chân ở vạch xuất phát. Biết rằng cứ tiếp tục như vậy sẽ chỉ lãng phí thời gian vô ích, thế là sau một thoáng cân nhắc hắn bèn chủ động đi tìm gặp cánh tay đắc lực - Thu Lan nhờ cô giúp đỡ tham mưu.
Cứ việc bà chị tổng quản của Ninja Entertainment không phải là sự lựa chọn khách quan cho tình huống đầy nhạy cảm này, song ngoài cô ra Dương Khoa hắn chẳng tìm được ai thích hợp hơn nữa. Ông anh cả xấu bụng Dương Tâm đã sớm tuyên bố bản thân đứng ngoài cuộc, người thân gia đình không được cho biết chuyện để tránh lục đục còn các “chiến hữu” bạn học năm xưa thì đừng nói tham mưu, không làm rối hết mọi chuyện lên đã là may mắn lắm rồi. Bây giờ không tìm đến người trong công ty thì chả nhẽ tìm đến người dưng nước lã, hay đám lưu manh giả danh trí thức Thiên Không đang chửi xéo hắn trên khắp các phương tiện truyền thông kia?
Vốn dĩ trong thân tâm hắn vẫn luôn đinh ninh rằng, giây phút giãi bày mọi chuyện cho Thu Lan biết cô ắt hẳn sẽ ngạc nhiên lắm. Kế đó đôi bên sẽ đi vào thảo luận câu chuyện cổ phần trong bầu không khí hào hứng hoặc căng thẳng, tùy thuộc vào thái độ của bà chị tổng quản trước việc thanh niên thiên tài họ Dương bấy lâu nay vẫn giữ khư khư quyền sở hữu công ty trong tay ra sao. Ngờ đâu, sau khi thấy hắn áy náy biểu thị bản thân đối xử hơi bạc với các công thần trụ cột cô chỉ nhẹ nhàng lắc đầu mỉm cười, không có gì gọi là ngạc nhiên xuất hiện trên khuôn mặt ngày càng già dặn lõi đời theo năm tháng hết. Nhân lúc hắn còn đang ngỡ ngàng không hiểu mô tê gì, cô liền thò tay vào ngăn kéo bàn làm việc lấy ra một cuốn sổ cũ kỹ bạc màu đẩy về phía hắn, ngón tay thon thả lật ngay trang đầu tiên cho hắn xem.
Cuốn sổ rất quen, trang giấy rất quen, dòng chữ trên đó… cũng rất quen nốt. Từ mớ từ ngữ ghi chép lộn xộn hắn nhanh chóng nhớ lại ký ức về buổi thảo luận công việc đầu tiên của hai người. Trong căn nhà cho thuê chật hẹp ngõ phố Cầm, hai người đã cùng nhau trao đổi chuyện nghiên cứu lĩnh vực mới mẻ của Thu Lan, chuyện Ninja Studio nên tìm trước một kế toán chuyên nghiệp và…
… gợi ý của Thu Lan về việc chuyển đổi mô hình công ty sau này.
Thì ra luận về khoản nhìn xa trông rộng, bà chị tổng quản của Ninja Entertainment mới là người nhìn xa nhất a. Ngay từ khi công ty vừa bắt đầu đi vào vận hành, tương lai còn mịt mờ vô định cô đã sớm đưa ra gợi ý từ bỏ mô hình tư nhân tuy đơn giản an toàn nhưng cũng đầy hạn chế. Thế mà hắn chẳng thèm để tâm chút nào, cứ gật đầu vâng vâng dạ dạ liên hồi rồi quên phắt đi luôn.
Ngượng không biết để đâu cho hết.
Ngắm nhìn nhân vật chính của chúng ta lúng túng gãi đầu, Thu Lan mỉm cười thêm một cái nữa rồi từ tốn lên tiếng trấn an. Đại khái là từ đó đến nay cô vẫn luôn nhớ kỹ chuyện này, song nhớ thì nhớ cô lại không quá mặn mà với việc nhắc nhở Dương Khoa làm ra sự đổi thay. Cứ việc sự đổi thay ấy khả năng cao sẽ đem đến cho bản thân thêm nhiều quyền uy lợi lộc, Thu Lan đơn thuần cho rằng bấy lâu nay chàng thanh niên họ Dương đã cho cô đủ nhiều. Từ địa vị “dưới một người trên trăm người” cho tới mức lương thưởng kếch xù liên tục tăng lên theo từng năm, có thứ nào mà cô không cảm nhận được thành ý đủ đầy thể hiện nơi đối phương chứ? Nói không ngoa chỉ có ở Ninja Entertainment đây cô mới có cái đãi ngộ ấy thôi, chứ đi nơi khác người trẻ tuổi kinh nghiệm chưa nhiều như cô còn khuya mới được giao phó quyền to, càng khỏi phải nói đến lương thưởng kếch xù.
Bản thân đã sớm thỏa mãn, vậy nên Thu Lan chẳng thèm nghĩ ngợi gì đến việc đòi hỏi thêm. Mà lại, từ góc độ của một người đảm nhận vai trò quản lý cả một công ty cô có thể nhìn ra được tâm tư của lứa công thần đời đầu cũng tương tự với bản thân. Mấy anh em cầm trịch bộ môn thiết kế nòng cốt, rồi hai bà chị quản lý đồng cấp lẫn tay chân thân tín dưới trướng vân vân…, trong này mà có ai không thỏa mãn với hiện trạng muốn ngấp nghé quyền định đoạt sở hữu Ninja Entertainment thì cô sẵn sàng đi bằng tay cho xem!
Và thế là câu chuyện năm xưa cứ thế được Thu Lan giấu kín trong lòng. Nếu Dương Khoa không đột nhiên tìm đến cô nhờ tham mưu thì chắc phải một thời gian rất lâu nữa, khi Ninja Entertainment cần có cho mình một sự đột phá rõ nét cô mới chủ động nhắc lại cho hắn nhớ ra. Bất quá, nay phía họ hàng Dương Khoa đã manh nha nảy sinh mâu thuẫn liên quan đến mô hình công ty của thằng cháu thì “mượn nước đẩy thuyền” thuận tiện lên dần kế sách chuyển đổi cũng tốt. Trải qua một thoáng cân nhắc, Thu Lan thu hồi nụ cười trên môi từ tốn đưa ra nhìn nhận của cá nhân:
“Chị đồng ý với em là công ty chúng ta nên chuyển đổi mô hình, kể cả không đi theo hướng cổ phần đi chăng nữa thì cũng phải tìm cách thoát khỏi cái mác tư nhân đi. Nhiều vướng mắc hạn chế lắm, càng phát triển lên càng khó lách qua.”
“Tuy nhiên, chỗ em không cần phải vội thì chỗ chúng ta cũng không cần phải vội làm gì vì Khoa em thấy đấy, giờ công ty đang bề bộn nhiều việc lắm. Không bằng ta cứ tạm gác nó lại, đợi qua cái đận Video Game Awards rồi chị em mình bàn tính tiếp. Hoặc em có thể bàn tính riêng với người thân nhà em thôi cũng được, chị không có ý kiến gì cả vì nói gì thì nói với em chị chỉ là người ngoài. Luận về khoản chia chác quyền sở hữu cánh anh Viễn, chị Yến chị Nhung có quyền lên tiếng hơn chị nhiều.”
“Bây giờ cái Khoa em cần quan tâm chỉ là giữ bí mật chuyện này thôi, đừng nói cho bất kỳ ai trong công ty biết kẻo mọi người không giữ được mồm miệng đi rỉ tai nhau là loạn ngay. Với cả, khi nào rảnh rỗi thì dành ra một hai buổi qua tìm chị chị giải thích cho mà biết về mảng mô hình công ty. Chứ đến cái đơn giản dễ hiểu nhất là phân loại cổ phần em còn không nắm được thì sao mà tính được chuyện ăn chia chứ?”
Ý tứ của Thu Lan rất đơn giản, sự tình không đến mức cấp tập thì cứ thong thả lên kế hoạch vẹn toàn không việc gì phải vội hết. Trong thời gian giải quyết mớ công việc bận bịu trước mắt, cô sẽ tranh thủ “phụ đạo” hắn một hai buổi cho đầu óc của hắn triệt để “vỡ” ra. Khi nào hắn có đầy đủ nền tảng kiến thức cơ sở để tự mình đưa ra những quyết định trọng đại thì một là bàn tính với cô, hai là bàn tính với người thân để xử lý miếng bánh Ninja Entertainment đầy mê người. Chọn cách nào cũng được, cô sẽ không khiến hắn phải khó xử.
Ngoài ra, Thu Lan còn mịt mờ biểu thị cổ phần không phải là lựa chọn duy nhất, vẫn có mô hình doanh nghiệp khác để cả Dương Khoa lẫn Ninja Entertainment nhắm đến. Chỉ là Dương Khoa vừa mới lên tiếng hỏi xem còn có mô hình gì nữa thì cô đã vội lấy cớ giờ chưa phải lúc hắn cần tìm hiểu gạt đi. Giọng điệu có phần bí hiểm hệt như ông anh cả quý hóa của hắn vậy, gây tò mò kinh người!
Nhìn chung, câu trả lời mà Thu Lan đưa ra không được như mong đợi của Dương Khoa cho lắm. Song đối phương đã giải thích hết nước hết cái vậy rồi, lại thêm lời hứa hẹn sẽ “phụ đạo” trong tương lai được đưa ra nữa nên sau cùng hắn cũng chỉ còn biết gật gù chấp thuận. Thôi thì cứ tạm coi những ngày khổ tâm suy nghĩ vừa qua là để tập dượt cho công cuộc chuẩn bị sắp tới đi, lạc quan mà nói cũng không hoàn toàn là phí công.
Ở một diễn biến khác, so với rắc rối mang tên cổ phần thì câu chuyện tìm cách đầu tư số tiền khổng lồ trong quỹ vào tương lai của công ty, tránh để một chỗ mốc ra theo như gợi ý phía Dương Tâm tỏ ra không chóng mặt nhức đầu đến vậy. Dù sao cõi đời này tìm cách kiếm tiền mới khó chứ tiêu thì quá đơn giản, hắn chẳng ngại gì mà không đầu nhập tài nguyên chơi lớn một phen nếu điều kiện trước mắt cho phép. Huống hồ, liên quan đến chiến lược phát triển Ninja Entertainment lớn mạnh vượt bậc có khi chẳng cần hắn dụng tâm nghĩ ngợi, chỉ cần thả ra phong thanh một cái là sẽ có cả đống người thay hắn nghĩ thay xem nên “đốt” chỗ tiền trong quỹ thế nào để đem về lợi ích tối đa.
Nghĩ là làm, tạm gác chuyện cổ phần sang một bên Dương Khoa hắn vui miệng tán gẫu mấy câu với Thu Lan về ý định tiêu xài tiền trong quỹ rồi mới khoan khoái rời đi. Lời vừa thốt ra khỏi miệng hôm trước, hôm sau “tứ trụ” Thu Lan Liễu Hương Ly và Hồng Nhung đã lập tức tìm đến hắn đút cho cả đống “bánh vẽ” ăn ngập mồm ngập họng. Toàn những kế hoạch, dự án kinh thiên động phách với kinh phí cộng lại thừa sức kéo đổ cả một Ninja Entertainment giàu sụ ở thời điểm hiện tại, khiến hắn mặc dù đã sớm có sự chuẩn bị tâm lý từ trước cũng phải không ngừng trợn tròn mắt tỏ thái độ kinh hãi xen lẫn ngạc nhiên.
Tốn thêm đôi hồi sàng lọc phủ quyết những kế hoạch, dự án không phù hợp và quá tầm, cuối cùng đặt trước mặt Dương Khoa hắn chỉ còn lại hai bản kế hoạch phát triển Ninja Entertainment trong tương lai dài hạn. Trùng hợp thay, chủ đề của hai bản kế hoạch này lại hoàn toàn tương tự với những gì mà Dương Tâm từng nói cho hắn nghe: một cái là mạnh dạn “thầu” hẳn một khu đất rộng lớn trong nước nhằm mục đích xây dựng trụ sở chính mới hoặc chí ít cũng là chi nhánh mới, cái còn lại là tiếp tục ra tay thâu tóm những văn phòng làm việc nhỏ lẻ trên thị trường hòng tiến thêm một bước gia tăng thực lực bản thân Ninja Entertainment lên.
Rất rõ ràng, mớ dự án kế hoạch bị bác bỏ kia xuất hiện chỉ để làm nền, nhóm “tứ trụ” cùng bà trùm cò đất Kim Chi - chị dâu hắn đã sớm đào sẵn hố chờ hắn nhảy vào từ lâu. Dương Khoa vừa nghĩ thầm trong bụng như vậy vừa bất mãn khoanh tay nhìn Liễu, kẻ đầu têu đưa ra cả hai kế hoạch giờ phút này đang lấy tay che miệng cười khúc khích hết sức vui vẻ.