Vưu Vi vừa nói vừa cẩn thận quan sát biểu cảm của Cố Kiều Niệm.
Anh ta không chắc về tính cách của Cố Kiều Niệm.
Không biết lời vừa nói có thể đả động tới Cố Kiều Niệm hay không.
Nên trong lòng thấy vô cùng lo sợ bất an.
Anh ta suy nghĩ một chút.
Lại bổ sung thêm: “Nhưng mà... Có lẽ Cung Dịch cũng có nỗi khổ của mình, cậu ấy có dã tâm lớn như vậy thì đương nhiên phải tìm chỗ dựa càng vững chãi càng leo được lên cao hơn.”
Cố Kiều Niệm thu lại ánh mắt.
Gật đầu một cách chậm chạp: “Đúng là đạo lý này.”
Trong lòng Vưu Vi loạn lên không ngừng.
Tiếp tục thêm dầu vào lửa: “Dù sao nếu như tôi có chỗ dựa là chị Kiều thì tôi cũng sẽ chẳng leo lên những chỗ dựa lớn hơn đâu.”
Cố Kiều Niệm nhìn anh ta, nói ra lời chân thành mang ý nghĩ sâu xa: “Vưu Vi à, lúc nào anh cũng để ý người khác chằm chằm như vậy sao được? Anh nên học tập Cung Dịch một chút, học hỏi cách cậu ta tiến bộ vươn lên.”
Vưu Vi: “?”
Anh ta nghe lầm ư?
“Chị Kiều Kiều, chị không tức giận sao?”
“Tại sao tôi phải tức giận?” Cố Kiều Niệm vén hai chân lên, dựa người ra
sau ghế sô pha: “Cung Dịch chỉ là một trong rất nhiều thực tập sinh tôi dẫn dắt, chỉ cần cậu ta biểu hiện tốt trên trên sân khấu, trên truyền hình thì sinh hoạt cá nhân của cậu ta như thế nào một PD như tôi không thể can thiệp được.”
“Chị Kiều, chị không cần gạt tôi, tôi biết quan hệ giữa các người là thế nào!” Vưu Vi nói ngay lập tức.
“Vậy anh nói xem tôi và cậu ta có quan hệ gì?” Cố Kiều Niệm không để ý hỏi.
Vưu Vi mở miệng nói ngay: “Cậu ấy là người chị bao nuôi không phải sao? Vào tổ chương trình cũng là do chị đưa vào không phải sao? Từ lúc ghi hình đến nay cũng đều là chị bảo vệ phía sau giúp cậu ấy, không phải à?”
Cố Kiều Niệm rủ mí mắt, nở nụ cười.
Vưu Vi trước mặt.
Với Vưu Vi ôn nhu săn sóc ở kiếp trước như hai người hoàn toàn khác biệt.
Cô thật sự đã bị mù mắt.
Mắt bị mù rồi.
“Chị Kiều, tôi thật sự rất thích chị, cũng không muốn nhìn thấy chị bị cậu ấy lừa, sau khi bị cậu ấy phát hiện, có khả năng sẽ bị đuổi ra khỏi trại huấn luyện nhưng vẫn mạo muội đến tìm chị để vạch trần bộ mặt thật của cậu ấy!”
“Tôi không giống cậu ấy, nếu như chị đồng ý chọn tôi thì mặc kệ sau này có bao nhiêu chỗ dựa, chị vẫn mãi là lựa chọn duy nhất của tôi.”
“Chọn anh?” Cố Kiều Niệm nhìn sang anh ta, nụ cười trên mặt biến mất
trong nháy mắt: “Anh cũng xứng sao?”
Vưu Vi ngơ ngẩn.
Thần thái và giọng nói của Cố Kiều Niệm lúc này.
Hoàn toàn giống với thần thái của Cung Dịch đứng ở cửa phòng luyện tập lớp A.
“Kiều...”
Vưu Vi tự cho là mình rất đẹp trai.
Dáng người cũng tốt.
Sao lại không xứng?
Dựa vào đâu mà không xứng!
Lẽ nào chỉ có loại trà xanh chân đạp mấy thuyền mới xứng sao?
“Vì chèn ép Cung Dịch mà có lẽ anh đã giở đủ mọi thủ đoạn rồi.” Cố Kiều Niệm lạnh lùng nói: “Có phải anh cho rằng không còn Cung Dịch thì vị trí Center này sẽ là của anh không?”
Sắc mặt Vưu Vi càng trắng bệch.
“Người không biết còn tưởng rằng anh ở vị trí thứ hai đấy. Nhưng mà anh đang ở vị trí thứ năm nha, coi như không còn Cung Dịch thì anh cũng không bước được tới vị trí Center!”
“Chị nhất định phải vì cậu ấy mà làm nhục tôi như vậy sao?” Vưu Vi như bị ngàn mũi tên xuyên tim: “Tôi không vì vị trí Center, chỉ là tôi thích chị, không muốn chị bị cậu ta làm tổn thương mà thôi!”
Vẻ mặt Vưu Vi chân thành tha thiết, nếu hôm nay đổi lại là người khác thì có lẽ sẽ bị rung động luôn rồi.
“Anh nói thêm một câu thích nữa tôi lập tức phong sát anh!”
Cố Kiều Niệm nghe thấy anh ta nói thích.
Trong lòng đều là hình ảnh cái du thuyền kia cùng với tiếng nhạc đinh tai nhức óc trên đó.
Ngoại trừ cảnh đời ra.
Thì sự phản bội của Vưu Vi cũng là một trong những yếu tố đè sập cô.
Trong nháy mắt, lửa giận đốt cháy lan ra đồng cỏ.
Vưu Vi đột nhiên bị lửa giận của Cố Kiều Niệm dọa sợ.
Anh ta lui về phía sau một bước.
Quyết định chắc chắn.
Nếu như Cố Kiều Niệm đã không muốn anh ta.
Vậy thì anh ta cũng không cần khách khí gì nữa.
“Được!” Vưu Vi nghiến răng: “Chị đã bảo vệ cậu ta như vậy, chắc chắn không hi vọng đoạn phim này với quan hệ của các người bị người ngoài biết chứ?”
Cố Kiều Niệm lạnh lùng nhìn anh ta.
“Anh uy hiếp tôi?”
Vưu Vi né tránh ánh mắt như có thể giết người của Cố Kiều Niệm.
“Nếu như tôi không có được chị thì tôi sẽ huỷ hoại triệt để quan hệ
này.” Vưu Vi dừng lại một chút: “Chị cho tôi một tài nguyên vai nam chính bộ phim truyền hình cấp S, và một vai khách mời thường trú của show giải trí độ hot cao thì tôi cam đoan video này không có người nào ngoài chị và tôi nhìn thấy.”
Cái gọi là phim truyền hình cấp S.
Chính là bộ phim được chế tác cấp cao nhất.
Vị trí hiện tại của Vưu Vi đừng nói đến cấp S, đến phim chiếu mạng anh ta còn chưa đủ trình.
Lại còn vị trí thường trú show giải trí có độ hot cao.
Phải biết rằng hai năm gần đây điện ảnh và truyền hình rớt giá.
Rất nhiều nghệ sĩ đều tìm được con đường riêng để nổi tiếng trong show giải trí đấy.
Một vị trí thường trú trong show giải trí có độ hot cao, nói theo ý nghĩa nào đó thì còn quý hơn phim truyền hình cấp S.
Trà xanh này.
Cũng rất dám đòi hỏi.
“Anh nằm mơ đi.” Cố Kiều Niệm không hề do dự mà trả lời: “Đừng nói đến phim truyền hình cấp S và show giải trí độ hot cao, cho dù chỉ cho anh lượng tài nguyên nhỏ như chân con ruồi tôi cũng sẽ không cho.”
Vẻ mặt Vưu Vi tràn đầy kinh ngạc.
“Cố Kiều Niệm, chị đừng tưởng tôi đang nói đùa, tôi thật sự sẽ huỷ hoại Cung Dịch!”
“Cứ việc.” Cố Kiều Niệm cười nhạo một tiếng: “Để xem Nghiêm Trình Thành có xé nát anh hay không.”
Nghiêm Trình Thành.
Sau khi Cố Kiều Niệm nhận chương trình này đã bảo Chu Chu tìm hiểu qua.
Anh ấy rất thích nữ minh tinh.
Từ lâu đã đánh vào ngành giải trí, tài nguyên và quan hệ trong tay tốt đến kinh người, ví dụ như ông chủ lớn phía sau Hoàn Ảnh nghe nói chính là anh em tốt sống chết có nhau của anh ấy.
Hôm nay nếu đổi Nghiêm Trình Thành thành người khác.
Thì Cố Kiều Niệm cũng sẽ không có vẻ chẳng chút mảy may sợ sệt nào như thế này.
“Chị...”
Vưu Vi kinh ngạc nhìn Cố Kiều Niệm.
“Không phải là chị đã biết Cung Dịch và Nghiêm Trình Thành dan díu từ lâu rồi chứ, các người... hai người cùng nhau chia sẻ một người đàn ông?”
Cố Kiều Niệm: “...”
Chu Chu trốn ở phòng nghe lén đã không thể nghe được nữa.
Nên đẩy cửa ra ngoài.
“Người anh bẩn, đầu óc cũng bẩn, anh cho rằng người nào cũng giống anh cả ngày từ sáng đến tốt đều nghĩ đến việc đi đường tắt bất chính như vậy sao?” Chu Chu vừa đi đến vừa thuận tay cầm một cái đèn bàn chân cao trong phòng, muốn vung mạnh lên người Vưu Vi.
Vưu Vi hoảng sợ tránh né chạy ra cửa.
Trước khi chạy còn không quên cầm điện thoại của mình đi.
Đến phạm vi an toàn thì anh ta chưa từ bỏ ý định quay đầu lại nhìn Cố Kiều Niệm: “Chị Kiều, nếu như chị thích loại vận động nhiều người như vậy thì Cung Dịch có thể, tôi cũng có thể mà!”
Chu Chu bùng nổ.
“Nhiều con mẹ anh ý! Cút!”
Chu Chu trực tiếp đuổi đánh Vưu Vi ra ngoài.
Đóng cửa phòng lại.
Chu Chu tức giận nhìn thoáng qua chiếc đèn.
Có vẻ rất đắt.
Cô ấy cẩn thận từng li từng tí đặt về chỗ cũ.
“Vừa rồi không nên để cho con hàng dơ bẩn này mở miệng!” Chu Chu nổi giận đùng đùng nói.
May mà Hách Tiểu Điềm đã ra ngoài rồi.
Những lời Vưu Vi vừa nói mà để cô ấy nghe được thì chẳng phải nguy hơn rồi sao?
Cố Kiều Niệm lại không nói gì.
Vừa rồi thứ mà Vưu Vi cho cô xem.
Hoàn toàn không có ảnh hưởng gì đối với cô.
Cố Kiều Niệm biết rõ quá khứ của Cung Dịch.
Nhìn thấy Nghiêm Trình Thành đêm khuya đến thăm thì rất khó để cô không suy nghĩ lung tung.
“Cậu ta thật sự sẽ không phát tán video ra ngoài chứ?” Chu Chu nhỏ tiếng nói: “Đang yên đang lành, sao nửa đêm tổng giám đốc Nghiêm lại đến phòng Cung Dịch vậy?”
“Nếu Vưu Vi thật sự dám phát tán video ra ngoài thì anh ta cũng sẽ không đến tìm chị.” Cố Kiều Niệm nhẹ nhàng nói: “Còn về những cái khác thì... phải hỏi Cung Dịch thôi.”