Sau khi Vưu Vi bị đuổi ra.
Cậu ta vẫn còn vô cùng tức giận.
“Sinh hoạt cá nhân thối nát như vậy mà còn là ngọc nữ thiên hậu! Tôi khinh!”
Anh ta xì một tiếng khinh mệt về hướng phòng của Cố Kiều Niệm.
Đang định đi.
Thì đã bị mấy vệ sĩ ngồi xổm chờ sẵn che miệng lại rồi kéo đi với tốc độ ánh sáng.1
Nghiêm Trình Thành đang ở phòng tổng thống giống với căn Cung Dịch thuê.
Trong phòng khách cũng đặt một hồ cá cực lớn.
Nhưng chỗ của Cung Dịch thì nuôi Kim Long Ngư còn nơi này lại nuôi một đống cá lớn màu sắc rực rỡ mà đến anh ấy cũng không biết.
Bảo vệ đã mang người về.
Sau đó trực tiếp ném đến trước mặt Nghiêm Trình Thành.
“Tổng giám đốc Nghiêm, người đã được mang về.”
Bị bắt cóc trong nháy mắt.
Vưu Vi còn tưởng rằng được phú bà nào đó coi trọng nên bắt cóc anh ta đến.
“Tổng giám đốc Nghiêm...”
Vưu Vi đang định nói chuyện.
Thì Nghiêm Trình Thành đã đi đến, hai tay chống nạnh.
Không nói hai lời, một cú đấm thẳng vào mặt.
Lúc đi học, Nghiêm Trình Thành chính là ngôi sao của đội bóng bầu dục trong trường, người cao to, khí lực cũng lớn.
Cái đấm này vừa hạ xuống.
Suýt chút nữa Vưu Vi đã ngất đi rồi.
“Nhóc con, lần trước ông đây nói chuyện với cậu, đã cho cậu mặt mũi lắm rồi đúng không?”
Lỗ tai Vưu Vi còn đang ong ong.
Lập tức khóc hỏi: “Tổng giám đốc Nghiêm, tôi... Tôi đã làm gì?”
Anh ta không cảm thấy Nghiêm Trình Thành tìm mình vì chuyện lén chụp hình.
Cho dù Cố Kiều Niệm muốn mật báo.
Thì anh ta vừa ra khỏi phòng Cố Kiều Niệm đã bị trói lại.
Sao nhanh được đến thế?
“Nuốt nước mắt lại đi, lại khóc! Khóc nữa tôi sẽ móc mắt cậu ra!” Nghiêm Trình Thành gầm lên.
Vưu Vi lập tức dừng khóc.
“Lén quay video hả?” Nghiêm Trình Thành hỏi.
“Quay... Quay video gì?” Vưu Vi choáng váng.
Thật sự là vì chuyện quay video à?
Sao Nghiêm Trình Thành có thể biết nhanh như vậy?
“Thứ ngu xuẩn, cửa phòng Cung Dịch đặc biệt lắp thiết bị báo động riêng, lúc cậu lấy camera ra thì bảo vệ đã nhận được báo động trước rồi!” Nghiêm Trình Thành lạnh lùng.
Vừa cười vừa nói.
Vưu Vi bỗng chốc hoảng hồn.
Trượt quỳ xuống trong chốc lát.
“Tổng giám đốc Nghiêm, không phải là tôi muốn quay ngài, tôi chỉ có ý định quay Cung Dịch và Cố Kiều Niệm thôi, tổng giám đốc Nghiêm ngài tha cho tôi một lần đi, sau này tôi không dám nữa!”
Nghiêm Trình Thành nghe mà thấy phiền.
Nhấc chân lên, đạp Vưu Vi một cước ngã về đằng sau.
“Mẹ nó thi đấu cho nó tốt, cậu không thể an phận một chút sao? Ngày nào cũng gây chuyện! Lấy video ra!”
Vưu Vi vội vàng đứng lên, lấy di động ra đưa cho Nghiêm Trình Thành.
Nghiêm Trình Thành hùng hổ xoá video.
Sau đó trực tiếp ném điện thoại của Vưu Vi vào trong hồ cá.
“Điện thoại của tôi!”
Vưu Vi kêu lên một tiếng.
Đây chính là loại mới nhất mà anh ta vừa mua!
“Cậu đã nói gì với Kiều Kiều rồi hả?” Nghiêm Trình Thành hỏi một cách
không hề kiên nhẫn.
Cái tên chết tiệt này.
Nếu để cho Cung Dịch đổi sang danh tính khác.
Thì có thể anh ta sẽ thành người chết thật đấy.
“Tôi không có...”
“Mẹ nó cậu còn nói láo, bây giờ tôi sẽ kêu thuyền đến kéo cậu đi cho cá mập ăn!” Nghiêm Trình Thành chỉ vào Vưu Vi hung hăng nói.
Vưu Vi luôn hướng đến nhà giàu.
Đã bí mật gặp không ít nhà giàu.
Anh ta tin Nghiêm Trình Thành thật sự có thể làm ra loại chuyện này.
Lập tức kể nể.
Nghiêm Trình Thành nghe xong cũng nở nụ cười.
Anh ấy ngồi xổm xuống, hung hăng vỗ mấy cái lên mặt Vưu Vi: “Mặt hàng như cậu mà muốn so với Cung Dịch? Nếu Kiều Kiều để ý cậu thì mẹ nó tôi sẽ lập tức đưa cô ấy đi cấy ghép một đôi mắt có thể phát hiện cái đẹp!”
Vưu Vi vừa sợ hãi vừa khuất nhục.
Vừa rồi lúc anh ta kể lại chuyện đã thêm mắm dặm muối rất nhiều.
Vốn muốn tạo sự tức giận của Nghiêm Trình Thành rồi chuyển lửa giận đó đến trên người Cố Kiều Niệm và Cung Dịch.
Ai ngờ.
Nghiêm Trình Thành và Cố Kiều Niệm là cùng một dạng.
Hoàn toàn không quan tâm đến chuyện Cung Dịch một chân đạp hai thuyền.
Đều bảo vệ anh như vậy!
Thế giới quan của Vưu Vi bị đả kích một trận cực lớn.
Niềm tin đã sắp sụp đổ rồi!
“Tổng giám đốc Nghiêm, xử lý hắn thế nào?” Lúc này bảo vệ thấy Vưu Vi đã gần như kể lại mọi chuyện thì trầm giọng hỏi.
Nghiêm Trình Thành suy nghĩ một chút.
Kiều Kiều bên kia không biết sẽ hiểu lầm thành thế nào đây.
Lúc này càng không thể để anh ta xảy ra chuyện gì.
Không thì có vẻ như giữa anh ấy và Cung Dịch thật sự có mờ ám nên anh ấy mới lo lắng đi khắc phục hậu quả.
Nhưng mà không xử lý Vưu Vi.
Thì cơn tức của anh ấy không thể nguôi!
“Tôi thấy cậu ta sống không quá tỉnh táo, ném trong bể bơi một đêm đi sẵn tiện tắm cho cái tâm bẩn thỉu này của cậu ta!”
Cứ như thế. . Ngôn Tình Sủng
Vưu Vi gào khóc thảm thiết bị ném vào bể bơi trong phòng một đêm.
Nhiệt độ trong ngày giữa ngày và đêm trên đảo có chênh lệch lớn.
Lúc Vưu Vi được vớt lên vào ngày hôm sau.
Ngâm phình ra không nói mà người cũng bị bệnh.
Còn chưa bắt đầu ghi hình.
Mà người đã sốt đến té xỉu nên bị đưa đến phòng y tế.
Sau đó dường như vắng mặt toàn bộ các buổi ghi hình trên đảo.
Đồng thời cùng lúc.
Trước khi Nghiêm Trình Thành nói chuyện của Vưu Vi cho Cung Dịch.
Đã đi tìm Cố Kiều Niệm trước.
Hơn nữa còn rất vội, lúc Cố Kiều Niệm ở nhà ăn ăn bữa sáng thì đã chọn xong nơi gặp mặt.
“Kiều Kiều, chào buổi sáng.”
Nghiêm Trình Thành ăn mặc lòe loẹt ngồi xuống đối diện Cố Kiều Niệm.
Chu Chu nhìn anh ấy với vẻ mặt kỳ quái.
Hả?
Một khi tiếp nhận suy nghĩ anh ấy thích đàn ông.
Thì cả người anh ấy toát lên khí phái gay trong gay!
Ăn mặc màu mè như vậy!
Sự cao to vạm vỡ không khớp chút nào với... vẻ xinh đẹp?
Chu Chu sợ run cả người.
Nghiêm Trình Thành thấy thế lập tức kêu nhân viên đưa phục vụ đưa một cái chăn lông đến.
Anh ấy nghĩ rằng do Chu Chu lạnh.
“Cảm ơn tổng giám đốc Nghiêm.” Chu Chu cười cười xấu hổ nhận lấy chăn lông.
“Tổng giám đốc Nghiêm có chuyện gì sao?” Cố Kiều Niệm giữ vững nụ cười chuyên nghiệp.
“Đúng thật là có việc muốn làm phiền cô.” Nghiêm Trình Thành cười như một con thỏ lưu manh: “Chuyện là thế này, không phải cô đang tiếp xúc với tổ phim Âm mưu Phượng Hoàng sao?”
Cố Kiều Niệm gật gật đầu.
“Nữ nhân vật chính nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chính là cô rồi, nhân vật nam chính này bọn họ đã chọn người rồi, tướng mạo khí chất các mặt đều rất phù hợp với giả thiết nhân vật nam chủ, chỉ có điều là người mới.”
Cố Kiều Niệm hơi nghi hoặc.
Diễn viên phụ của bộ này, nam chủ sẽ xem xét người mới?
“Người nào thế?” Chu Chu nhíu mày hỏi.
Một bộ phim tốt thì diễn viên ngang tài ngang sức rất quan trọng.
Cô cũng không muốn bộ phim đầu tiên sau khi Kiều Kiều thoát khỏi đôi vợ chồng lòng dạ hiểm độc kia lại xuất hiện chuyện xấu gì.
“Các người cũng biết.” Nghiêm Trình Thành ngừng lại một chút rồi nói: “Cung Dịch.”
“Ai?” Cố Kiều Niệm và Chu Chu đều đồng thanh.
“Chính là Cung Dịch trong chương trình này của chúng ta.” Nghiêm Trình Thành thở dài một hơi: “Giác đạo diễn bên kia hôm qua đã bàn xong chuyện
này với tôi, ban đêm bọn họ kết thúc ghi hình thì tôi lập tức đi tìm Cung Dịch nói chuyện, muốn cho cậu ta đi thử vai nhưng kết quả là bị cậu ta từ chối rồi.”
Đúng vậy.
Nghiêm Trình Thành vò đầu cả đêm.
Tìm cho mình một lý do để quanh minh chính đại đi tìm Cung Dịch.
Ha ha!
Tiểu Nghiêm đảm đương vị trí thông minh nhất!
Cố Kiều Niệm khẽ giật mình.
Hoá ra là bởi vì việc này...
“Tôi nói khô cả miệng mà cậu ta vẫn không đồng ý!” Vẻ mặt Nghiêm Trình Thành tràn đầy vẻ bất đắc dĩ: “Kiều Kiều, tôi thấy tên này có vẻ rất nghe lời cô đấy, tôi tìm đến cô cũng là muốn cô giúp một chút, giúp tổ chương trình làm người thuyết phục đi.”
“Tôi biết rồi.” Cố Kiều Niệm gật gật đầu: “Tôi sẽ thử kêu cậu ta đi thử vai nhưng anh cũng đừng ôm hi vọng quá lớn, nam chính của Âm mưu Phượng Hoàng không dễ diễn như vậy đâu, dù sao Cung Dịch cũng chưa từng đóng phim hay học biểu diễn.”