Long Viêm Dạ rất kiên quyết kéo An Tiểu Yêu vào phòng rồi khóa cửa lại.
Long Viêm Dạ từng bước tiến lại gần An Tiểu Yêu, lúc này An Tiểu Yêu cảm thấy người đàn ông này rất đáng sợ. An Tiểu Yêu sợ quá vội vàng nhảy
lên giường, giờ nhìn An Tiểu Yêu trông rất đáng thương, cô nhìn chằm
chằm Long Viêm Dạ. "Anh đứng yên đó, không được tới đây, không cho phép
anh qua đây. Nếu không tôi sẽ đánh anh, tôi sẽ đánh anh thật đầy ———"
Sau khi nói xong An Tiểu Yêu muốn khóc, sao mình lại xui xẻo thế chứ,
đang yên đang lành đi chọc tức tên Long Viêm Dạ này làm gì chứ. Long
Viêm đứng cạnh giường, tủm tỉm cười."Em muốn tự mình qua đây hay làm
muốn anh ôm em sang đây, em chọn đi."
"Có chết tôi cũng
không sang ——— vừa nãy tôi chỉ nói đùa thôi, tôi với anh ta không có gì
thật mà, anh nhất định phải tin tôi. Giờ tôi đang mang thai, nếu làm
chuyện đó nhất định sẽ bị sảy, lúc đó anh bồi thường được đâu, vì muốn
tốt cho anh và tôi thì tốt nhất là tôi ở đây."
Mình mà qua
đó không phải đưa dê vào miệng sói sao? Mình đâu có ngốc đến thế, trước
tiên phải làm cho Long Viêm Dạ bình tĩnh lại đã, bây giờ anh ta như tên
điên vậy. Mình nhất định không qua đó, nép mình vào gần cửa sổ, An Tiểu
Yêu rất sợ Long Viêm Dạ sẽ ăn mình sạch trơn. Nhìn nụ cười của Long Viêm Dạ làm cho An Tiểu Yêu run.
"Mang thai thì vẫn có thể làm mà ———"
Nói xong, Long Viêm Dạ liền leo lên giường, tiến tới trước mặt An Tiểu
Yêu. An Tiểu Yêu còn chưa đỉnh thần lại thì đã bị Long Viêm Dạ ôm vào
lòng. Trời ơi ——— cứu mạng ———
An Tiểu Yêu chỉ dám than trời trong bụng chứ không dám kêu lên thành tiếng, sợ lại chọc Long Viêm Dạ
nổi điên lên thì e rằng cái mạng nhỏ này muốn giữ cũng không được mất.
Trong đầu An Tiểu Yêu hiện lên ba chữ xã hội đen, không phải cha mình
cũng là xã hội đen sao, nhưng Long Viêm Dạ còn kinh khủng hơn, An Tiểu
Yêu ghì chặt cổ Long Viêm. "Nè, nè, anh muốn làm gì? Có gì ta có thể từ
từ nói chuyện được không?"
"Không muốn nói."
"———"
Long Viêm Dạ đặt An Tiểu Yêu xuống giường thật cẩn thận, tay vuốt ve
khuôn mặt An Tiểu Yêu. "Đi theo anh đi, anh sẽ chăm sóc em. Chỉ cần em
ngoan ngoãn thì anh sẽ không bạc đãi em đâu."
"Khoan đã, chờ chút ———"
An Tiểu Yêu chống tay lên ngực Long Viêm Dạ không cho anh áp vào mặt
mình, cố gắng hít thở. Xong rồi, nếu mình bị anh ta ăn, không cam lòng
chút nào, mình cũng đâu muốn chọn anh ta đâu, trong đầu An Tiểu Yêu hiện lên hình ảnh Long Quân An, ô ô ———
Quân An à, tôi phải hi
sinh thân mình rồi, cậu đừng ghét bỏ tôi nha. Nhìn An Tiểu Yêu lúc này
làm cho Long Viêm Dạ rất buồn cười, mặt An Tiểu Yêu lúc tươi cười, lúc
lại xị ra, không biết trong cái đầu nhỏ kia chứa cái gì nữa, Long Viêm
Dạ định nói gì đó nhưng thấy cơ thể An Tiểu Yêu cứng đơ, mắt nhắm thật
chặt.
"Được rồi, làm gì thì làm đi. Tôi chuẩn bị xong rồi, giống như bị qủy áp thôi."
Long Viêm Dạ suýt ngã lăn xuống đất, bị quỷ áp? Long Viêm Dạ không còn
chút hứng thú nào nữa, nhìn cách tạo hình của An Tiểu Yêu, Long Viêm Dạ
muốn biết cô nhóc này đang tính giở trò gì.