Long Viêm Dạ ôm thật
chặt An Tiểu Yêu vào lòng, mặc dù nhiệt độ bên trong phòng tắm đang từ
từ hạ nhiệt nhưng toàn thân anh vẫn rất nóng, ngọn lửa âm ỉ cháy trong
ngực anh. Long Viêm Dạ thở hắt ra, lần này không ai có thể đẩy anh và
Tiểu Yêu ra khỏi nhau.
Lúc này đầu óc An Tiểu Yêu trống
rỗng, dựa vào cánh tay Long Viêm dạ, không ngừng đáp trả nhiệt tình của
Long Viêm Dạ. An Tiểu Yêu phát ra tiếng thở gấp, Long Viêm Dạ cũng không thể khống chế nổi mình nữa, bàn tay tiến về phía ngực An Tiểu Yêu tìm
kiếm ————
"Cái ông chú đáng ghét kia. Sao chú lại bắt nạt mẹ cháu ————"
Giọng nói trẻ con vang lên giống như chậu nước lạnh dập tắt ngọn lửa trong
hai người, nó cũng kịp thời ngăn cản động tác tiếp theo của Long Viêm
Dạ, anh vội vàng rút tay ra khỏi ngực An Tiểu Yêu. Long Viêm Dạ ngồi
bịch xuống bồn tắm. Tim Long Viêm Dạ vẫn còn đập liên hồi, chưa thể về
trạng thái bình thường được, anh không biết phải làm gì lúc này. Còn An
Tiểu Yêu thì đỏ mặt, rồi nhìn về phía cửa phòng tắm mới phát hiện ra An
Niệm Dạ đang đứng đó, ánh mắt tức giận nhìn chằm chằm Long Viêm Dạ.
An Tiểu Yêu nhìn thấy An Niệm Dạ như muốn xông vào xé Long Viêm Dạ thành
trăm mảnh, làm cô càng xấu hổ, mặt càng đỏ thêm. Chuyện gì đang xảy ra
thế này? Vừa rồi Tiểu Dạ đã nhìn thấy hết ư, An Tiểu Yêu vội vàng chạy
tới trước mặt An Niệm Dạ, ngồi xổm xuống.
"Tiểu Dạ, chú ấy không bắt nạt mẹ."
"Không, chú ấy bắt nạt mẹ, con nghe thấy mẹ kêu mà ————"
Tiểu Dạ đúng là một đứa bé cố chấp, cậu từng nói sẽ bảo vệ mẹ, bây giờ thấy
mẹ kêu như thế nhất định là chú ấy đang bắt nạt mẹ. Lời nói của An Niệm
Dạ làm cho Tiểu Yêu không nói được gì. Còn Long Viêm Dạ thì cười sung
sướng, xem ra tính cách con trai đúng là rất giống anh nha, đều rất cố
chấp như nhau.
"Tiểu Dạ à, thất sự là chú không bắt nạt mẹ cháu mà. Cháu không tin chú nhưng chẳng lẽ cũng không tin lời mẹ mình sao? Tiểu Dạ ngoan, mẹ cháu chỉ muốn tắm
cho chú thôi, giống như mẹ cháu tắm cho cháu vậy, cháu hiểu chưa————"
Là thật sao? An Niệm Dạ có vẻ vẫn chưa tin. An Tiểu Yêu đành phải bế An
Niệm Dạ chạy ra xa phòng tắm, tiếng cười của Long Viêm Dạ vẫn vang lên
phía sau. Lần này, công sức anh bỏ ra đã không uổng phí rồi, vừa ôm được vợ về, vừa chiếm lại được con tim cô ấy, giờ anh và Tiểu Yêu sẽ bắt đầu lại từ đầu, Long Viêm Dạ biết hai người sẽ không thể tách nhau ra nữa.
Ở trong phòng ngủ, An Tiểu Yêu cố gắng dỗ dành An Niệm Dạ, vì chuyện vừa
rồi mà tâm trí cô vẫn chưa trở về. Bản thân cô càng ngày càng yêu Long
Viêm Dạ hơn, dù Long Viêm Dạ đã làm gì thì cô vẫn chỉ nghĩ đến anh, chỉ
cần anh làm một chút chuyện cho cô thì cô liền không kháng cự.
Gác đầu lên tay, trong lòng An Tiểu Yêu cảm thấy rất ngọt ngào, nhiều năm
trôi qua, cuối cùng Long Viêm Dạ vẫn muốn quay lại với cô. Chỉ vì chuyện này mà cô có thể dễ dàng tha thứ cho những sai lầm trước kia của Viêm
Dạ, An Tiểu Yêu đang cười thầm thì điện thoại trên đầu giường vang lên,
làm An Tiểu Yêu giật mình.
Linh ———— linh ————
Chắc lại là cha cô gọi để kiểm tra đây, An Tiểu Yêu ôm Tiểu Dạ rồi mới nghe điện thoại.
"Alo ————"
"Tiểu Yêu, là cậu thật ư? Tốt quá rồi, cuối cùng tớ cũng tìm được cậu ————"
Trong điện thoại là giọng nói của một người phụ nữ, làm An Tiểu Yêu vui sướng.
"Lâm Nha? !"
"Là mình, Tiểu Yêu, tớ là Lâm Nha đây."
Nghe giọng Lâm Nha có vẻ rất vui, nhiều năm rồi không có chút tin tức nào
của Tiểu Yêu, đột nhiên giờ liên lạc tìm cô, Lâm Nha thật sự rất xúc
động. Vừa biết tin An Tiểu Yêu để lại số điện thoại ở nhà cô, Lâm Nha
liền bấm số gọi cho Tiểu Yêu luôn, bởi vì Lâm Nha có một bí mật, vì bí
mật này mà Lâm Nha luôn cảm thấy đau khổ.
An Tiểu Yêu cũng
giống Lâm Nha đều xúc động, dù sao cũng lớn lên từ nhỏ bên nhau, là bạn
tốt của nhau, Lâm Nha còn là người bạn thân duy nhất của Tiểu Yêu nữa,
làm sao mà không xúc động chứ. Khi còn đi học, Tiểu Yêu luôn bị cô lập,
mọi người đều sợ gia cảnh nhà cô, chỉ có Lâm Nha là không, mặc dù Lâm
Nha cũng sợ nhưng vẫn đồng ý chơi với Tiểu Yêu, trong lòng Tiểu Yêu luôn có một chỗ dành cho Lâm Nha.
Nếu không phải vì cô chịu tổn thương quá lớn thì chắc chắn Tiểu Yêu đã liên lạc với Lâm Nha rồi, lần
này có thể liên lạc lại với nhau, An Tiểu Yêu rất vui. Kể cho Lâm Nha
một vài chuyện rồi hai người quyết định thời gian mai gặp nhau, sau khi
tắt máy, An Tiểu Yêu hưng phấn ôm chầm lấy Tiểu Dạ, bẹo lên má Tiểu Dạ.
"Tốt quá, Bảo Bảo, dì Lâm Nha sẽ tới thăm chúng ta."
"Dì Lâm Nha nào ạ? !"
"Đúng rồi, là dì xinh đẹp mà mẹ thường kể cho con ý. Nếu cô ấy gặp con rồi, nhất định sẽ thích con, ha ha ————"
Tâm trạng lúc này của An Tiểu Yêu rất tốt, đặt An Niệm Dạ xuống giường, rồi mở cửa đi ra thì bắt gặp Long Viêm Dạ đang ngồi trong phòng khách. Long Viêm Dạ đã mặc quần áo chỉnh tề rồi, đôi chân dài đặt lên bàn, dựa
người vào sofa xem tivi, vừa thấy bóng dáng An Tiểu Yêu, Long Viêm Dạ
liền bật dậy, kéo Tiểu Yêu ngồi cạnh mình.
"Tiểu Yêu, Tiểu Dạ không có vấn đề gì chứ?"
"Có thể có vấn đề gì? Em đi nấu mỳ đây ————"
An Tiểu Yêu nhìn lướt qua Long Viêm Dạ Nhất, cơn tức trong lòng đã sớm
tiêu tan, cộng thêm việc bạn thân liên lạc với cô, An Tiểu Yêu không thể tiếp tục mặt lạnh với Long Viêm Dạ được. Nhìn thấy vẻ mặt An Tiểu Yêu
đã trở nên dịu dàng hơi, Long Viêm Dạ mặt dày bám lấy.
"Tốt nhất là mua đồ ăn bên ngoài ————"
"Long Viêm Dạ ————"
Dám xem thường tài nấu nướng của mình, An Tiểu Yêu đang định xử lý Long
Viêm Dạ nhưng mặt Long Viêm Dạ càng ngày càng sát lại mặt cô thì Tiểu Dạ không thể xuống tay được. Long Viêm Dạ thở ra hơi nóng vào tai Tiểu
Yêu, giọng nói trầm ấm như có ma lực vang lên.
"Buổi tối tới phòng anh nha, anh chờ em ————"