Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 661: Chương 661: Ai dám muốn mạng nhỏ Bạch Tiểu Thuần?




Lý Nguyên Thánh lạnh lùng lên tiếng, hắn vung tay phải có biển lửa hàng lâm, những nơi đi qua đốt sạch khách sạn.

Ở giữa khách sạn xuất hiện phong kỳ, phong kỳ này là Bạch Tiểu Thuần dùng để mở khu vực tư nhân lúc trước.

Ánh mắt Hứa Bảo Tài đỏ rực nhìn phế tích bốn phía, nhìn các tu sĩ Thanh Long Hội trọng thương kêu thảm thiết. Hắn hô hấp dồn dập, biết rõ đây là đối phương muốn dẫn Bạch Tiểu Thuần tới nhưng hắn không có biện pháp, việc này nhất định phải thông tri Bạch Tiểu Thuần.

Vì vậy hắn lấy ngọc giản ra truyền tin tức cho Bạch Tiểu Thuần.

Cùng lúc đó trên cầu vồng Không vực, Bạch Tiểu Thuần khoanh chân ngồi trong động phủ, nuốt đan dược Phùng Hữu Đức cho mình và cảm nhận tu vi bàng bạc, sau khi đả tọa thổ nạp thì mở mắt ra, hắn phun ra một ngụm trọc khí.

Hắn nhớ lại cảnh tượng tại Vĩnh Động Châu vài ngày trước. Bạch Tiểu Thuần nhiều lần suy nghĩ vẫn cảm thấy không tưởng tượng nổi, hắn cũng suy nghĩ qua nhiều loại khả năng, hắn vẫn cảm thấy không đúng.

- Thái độ của chưởng môn Không vực lúc trước đã không đúng, hiện tại Phùng Hữu Đức cũng có biến hóa, trong việc này có vấn đề, nhưng ta phải bắt đầu tìm hiểu từ phương diện nào đây?

Bạch Tiểu Thuần sờ cằm, hắn đang cân nhắc thì cúi đầu nhìn vào một viên ngọc giản trong túi trữ vật đang tỏa sáng, linh thức quét qua thì nghe âm thanh khóc lóc của Hứa Bảo Tài.

- Thiếu tổ cứu mạng...

- Thiếu tổ, Lý Nguyên Thánh tới đây đốt khách sạn rồi, rất nhiều huynh đệ Thanh Long Hội đều bị trọng thương...

- Lý Nguyên Thánh bảo ta nói cho ngươi biết, nếu trong một nén nhang ngươi không xuất hiện hắn sẽ nhổ phong kỳ, thiếu tổ, làm sao bây giờ ah...

Hứa Bảo Tài khóc lóc kể lể, sau khi Bạch Tiểu Thuần nghe xong liền tức giận ngập trời.

- Muốn nhổ cờ? Đó là tài sản riêng của ta! Còn đốt khách sạn của ta, Lý Nguyên Thánh ah Lý Nguyên Thánh, lúc trước ngươi âm thầm hại ta, ta còn chưa tính sổ với ngươi, hiện tại ngươi còn khi dễ người như vậy!

Bạch Tiểu Thuần tức giận thật sự. Hứa Bảo Tài bị sỉ nhục, khách sạn bị đốt, cờ cũng bị nhổ, từng chuyện từng chuyện đều ép buộc Bạch Tiểu Thuần.

- Muốn dẫn ta đi xuống sao, trong cầu vồng Không vực không tiện động thủ với ta? Cũng tốt, đây cũng là suy nghĩ của ta!

Bạch Tiểu Thuần lấy lệnh bài Hàng Ma Đường trong người ra treo lên người, sau đó bay ra khỏi động phủ.

- Ta dùng thân phận Hàng Ma Đường đi, nếu Lý Nguyên Thánh dám động thủ với ta chính là bất kính với Hàng Ma Đường!

Bạch Tiểu Thuần hùng hổ. Hắn nhanh chóng đi tới Truyền Tống Trận, trước khi đi hắn suy nghĩ truyền tin tức cho đường chủ Hàng Ma Đường Phùng Hữu Đức, lúc này mới yên tâm bước vào trong Truyền Tống Trận. Hắn nháy mắt biến mất, lúc xuất hiện đã đến Không thành, trên đường đi hắn lao nhanh về sa mạc tây thành.

Từ xa hắn đã nhìn thấy có nhiều tu sĩ vây xem, lại thấy có khói đen bốc lên cuồn cuộn ánh lửa tràn ngập, nơi đó chính là vị trí khách sạn.

Nhìn thấy khách sạn của mình biến thành phế tích, cũng nhìn thấy Hứa Bảo Tài và người Thanh Long Hội nằm bốn phía, sắc mặt mỗi người tái nhợt và chảy máu tươi. Lý Nguyên Thánh lại đứng ở trung tâm biển lửa trên phế tích, trước mặt hắn còn có phong kỳ của Bạch Tiểu Thuần.

- Lý Nguyên Thánh, ngươi dám nhổ cờ của ta?

Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng. Hắn lao tới trước, thân thể chưa tới nhưng hàn khí đã tỏa ra, nháy mắt bao trùm bốn phía, biển lửa đốt cháy khách sạn cũng bị dập dắt.

Lý Nguyên Thánh ngẩng đầu nhìn qua Bạch Tiểu Thuần, khóe miệng của hắn cười lạnh, tay phải nâng lên chỉ về phía Bạch Tiểu Thuần, lập tức hư vô chung quanh Bạch Tiểu Thuần vặn vẹo, từng đạo khí tức kinh người truyền ra, có bốn đạo thân ảnh bước ra khỏi hư vô.

Bạch Tiểu Thuần biến sắc, hắn dừng bước lại, hàn khí chung quanh mạnh hơn, hắn lạnh nhạt nhìn qua bốn người bước ra khỏi hư vô kia.

Bốn người này đều là thanh niên, tu vi của bọn họ đều là Kết Đan trung kỳ, hoàn toàn không giống đám quần là áo lượt bên cạnh Lý Nguyên Thánh lúc trước, sắc mặt âm lãnh và đầy sát khí. Hiển nhiên đây là thế hệ thiên kiêu chính thức, cũng trải qua không ít chém giết, tướng mạo của bọn tương tự nhau, mặc quần áo màu xanh lá.

Bốn người này vừa xuất hiện, tu sĩ chung quanh không biết bọn họ nhưng vẫn có người nhận ra bốn người này, lập tức hít khí lạnh và kinh hô.

- Viêm Hỏa tứ tử! !

- Tinh Không Đạo Cực bảng, bài danh trước ba trăm... Viêm Hỏa tứ tử!

Vào lúc người này kinh hô, Bạch Tiểu Thuần cũng nhíu mày. Bốn đệ tử lục y xuất hiện ở đây, uy áp của mỗi người không kém, thậm chí còn mạnh hơn hai tên tu sĩ Kết Đan đi cùng Tả Hằng Phong một ít.

Lý Nguyên Thánh cười ha hả, hắn ôm quyền cúi đầu với bốn người này, lại nhìn qua phía Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt bắn ra hào quang sắc bén.

- Bạch Tiểu Thuần, chuyện hôm nay cho dù như thế nào, khách sạn của ngươi không tồn tại, phong kỳ của ngươi cũng bị Lý mỗ nhổ đi.

Lý Nguyên Thánh cười to, lần này hắn đã mời Viêm Hỏa tứ tử tới đây nên tin tưởng mười phần. Nhất là bốn người này cùng ra mặt, cho dù cũng là Kết Đan trung kỳ giống Bạch Tiểu Thuần nhưng thừa sức nghiền áp Bạch Tiểu Thuần.

- Chẳng những nhổ phong kỳ của ngươi, thậm chí ngươi cũng phải lưu lại nơi này, hôm nay Lý mỗ muốn cho ngươi biết có một ít người không thể đắc tội!

Lý Nguyên Thánh cười to. Hắn nâng tay phải lên, lập tức biển lửa chung quanh người hắn khuếch tán ra ngoài, phế tích chung quanh khô cằn và tan biến.

- Động thủ!

Từ khi Lý Nguyên Thánh nói xong lời này, Viêm Hỏa tứ tử đứng chung quanh khinh miệt nhìn qua Bạch Tiểu Thuần. Bốn người này cùng tiến lên phía trước một bước, lập tức có hỏa diễm kinh thiên động địa bùng phát trên người bốn người bọn họ, nhìn từ xa là bốn hỏa cự nhân tỏa ra uy áp kinh thiên công kích Bạch Tiểu Thuần.

Bọn họ không có ý đánh giết Bạch Tiểu Thuần, nhưng hạ quyết tâm phải làm Bạch Tiểu Thuần trọng thương lưu lại nơi này.

Hai mắt Bạch Tiểu Thuần tỏa sáng, tay phải bấm niệm pháp quyết sau đó vận chuyển Hàn Môn Dưỡng Niệm Quyết. Hàn khí ngưng tụ quanh người hắn sau đó bộc phát ra chung quanh, Bạch Tiểu Thuần lui ra sau vài bước và rống to.

- Quá khi dễ người, các ngươi quá phận, bốn đánh một còn nhổ phong kỳ của ta, hủy sản nghiệp của ta, còn muốn mạng nhỏ của ta nữa.

- Đường chủ mau tới đây, có người muốn giết ta!

Bạch Tiểu Thuần dùng khí lực lớn nhất rống to lên, âm thanh như lôi đình truyền khắp bốn phương.Không đợi Viêm Hỏa tứ tử cùng Lý Nguyên Thánh kịp phản ứng, đột nhiên trên bầu trời có lôi đình nổ vang, phong vân biến sắc, dường như có lực lượng khủng bố thôi động tỏa ra lực lượng khủng khiếp, khí thế vô cùng kinh người hàng lâm nơi đây.

Ẩn ẩn có thể nhìn thấy giữa không trung có một lão giả xuất hiện. Sắc mặt lão giả này âm trầm, trong mắt mang theo hàn quang và uy áp cực mạnh, mặt đất chấn động, người phía dưới run rẩy không dứt, sau khi nhìn thấy lão giả liền hoảng hốt.

Lão giả này chính là đường chủ Hàng Ma Đường Phùng Hữu Đức!

- Ai dám muốn mạng nhỏ Bạch Tiểu Thuần?

Giọng nói của hắn mang theo tức giận và lớn như sấm sét.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.