- Nhưng chúng ta làm như thế không tốt lắm, dù sao thân phận chúng ta chính là người hộ đạo.
Hứa Bảo Tài chần chờ một chút, hắn cũng lấy một khối linh nhục trong túi trữ vật ra ném vào trong miệng.
Hiển nhiên hai người này cũng không thiếu hàng tồn, dù sao chi tiêu mua sắm mấy ngày hôm trước đều là Bạch Tiểu Thuần chi.
- Cũng không có biện pháp, tiếp tục như thế sẽ chết đói, hơn nữa với thủ đoạn của thiếu tổ chúng ta cũng không cần lo lắng, mọi người tự nuôi sống mình, ngày sau gặp lại trên cầu vồng là được.
Thần Toán Tử cũng tự an ủi bản thân mình.
Hai người lại nói chuyện với nhau một lát, sau đó ôm quyền rời đi, nhanh chóng tìm cách sinh tồn.
Vào lúc này trong linh trạch chỉ còn lại Bạch Tiểu Thuần và Trương Đại Bàn hai người, Trương Đại Bàn tại chỗ nhìn Bạch Tiểu Thuần, hắn nhắm mắt lại.
Bạch Tiểu Thuần rất tức giận, nhưng lại không có biện pháp, nhìn thấy Trương Đại Bàn và mình, nội tâm của hắn rất cảm động, nhưng lại qua một ngày Trương Đại Bàn cũng không nhịn được nữa, lúc hoàng hôn hắn đi tới trước mặt Bạch Tiểu Thuần.
- Cửu bàn!
- Đại sư huynh ngươi...
Bạch Tiểu Thuần lập tức khẩn trương.
- Cửu bàn, không phải đại sư huynh mặc kệ ngươi, nhưng tiếp tục như vậy ta không sống nổi, ta ý định đi ra ngoài luyện linh, ngươi yên tâm đi cửu bàn, chờ đại sư huynh phát đạt nhất định sẽ quay về tìm ngươi, về sau ta nuôi dưỡng ngươi!
Trương Đại Bàn dứt khoát mở miệng, nói ra lời này làm cho Bạch Tiểu Thuần không thể nói lời giữ lại.
Cuối cùng Trương Đại Bàn vỗ vỗ vai Bạch Tiểu Thuần sau đó giống như mang theo sứ mạng thần thánh rời khỏi linh trạch.
Trong linh trạch hiện tại cũng chỉ còn lại có một mình Bạch Tiểu Thuần, hắn đứng lẻ loi dưới trời chiều, sau nửa ngày hắn thở dài thở ngắn.
- Đi, mọi người đều đi rồi...
Bạch Tiểu Thuần ủ rũ, sau đó ngồi trong phòng cảm đói khát trong bụng, hắn thở dài.
- Ta nên làm cái gì bây giờ, thật đói!
Bạch Tiểu Thuần nhìn sắc trời tối dần, chỉ có thể ra ngoài dùng linh thạch còn thừa không bao nhiêu mua một ít đồ ăn bổ sung tiêu hao, lại đi tới bảng nhiệm vụ dành cho đệ tử.
Ở đây có đủ nhiệm vụ, tất cả đều có tính nguy hiểm nhất định, mặc dù là với Bạch Tiểu Thuần, dùng tu vi Kim Đan của hắn hoàn thành dễ dàng, nhưng ban thưởng của nhiệm vụ quá ít.
Bạch Tiểu Thuần tính tính toán toán với tiêu hao của mình, cần sống sót sẽ phải tiêu hao rất nhiều thời gian để hoàn thành nhiệm vụ, dù sao lấy tu vi Kim Đan của hắn cũng tiêu hao nhiều hơn người khác.
Nếu đổi nhiệm vụ có ban thưởng cao thì mức độ nguy hiểm cũng gia tăng.
Bạch Tiểu Thuần nhìn nửa ngày liền không có chủ ý, than thở trở lại linh trạch, tiểu ô quy cũng đã tỉnh lại, nó bò ra khỏi túi trữ vật ngạc nhiên nhìn Bạch Tiểu Thuần, hình như có chút ít kinh ngạc vì sao bản thân ngủ dài như thế, Bạch Tiểu Thuần cũng không tâm tư để ý tới nó, có lẽ là thái độ không để ý đã làm cho tiểu ô quy không có hoài nghi Bạch Tiểu Thuần, sau khi suy nghĩ liền rụt đầu trở về.
Lại qua mấy ngày, Bạch Tiểu Thuần nhiều lần ra ngoài tìm kiếm biện pháp nuôi sống bản thân, vi giảm bớt tiêu hao, hắn chỉ có thể áp chế tu vi của mình xuống, như vậy tiêu hao cũng hạ thấp rất nhiều.
Mặc cho hắn nghĩ biện pháp gì nuôi sống bản thân mình, lại phát hiện trong thành trì này biện pháp hắn nghĩ ra đều có người đang làm, nhất là tại nơi làm nhiệm vụ càng phải như vậy, mặc dù là Bạch Tiểu Thuần muốn đi nhận nhiệm vụ cũng phát hiện có quá nhiều đệ tử.
Hiện tại hắn đã hiểu vì sao lúc mới vào thành trì nhìn thấy phần lớn người đều xanh xao vàng vọt như vậy... Vì sao tu vi lại giống như phàm nhân, hiển nhiên cũng giống như Bạch Tiểu Thuần áp chế cả ngày thành bản năng, cũng có phần do linh lực nồng đậm quấy nhiễu nên không nhìn ra mạnh yếu.
- Ta đường đường tu sĩ Kim Đan, chẳng lẽ phải chết đói ở đây!
Bạch Tiểu Thuần đau khổ, thật sự đói không chịu nổi, hai mắt hắn đã đỏ rực lên, hắn lại nhìn túi trữ vật không còn linh thạch, nếu tiếp tục như thế hắn phải ăn linh thảo.
Dù sao trong túi trữ vật của hắn không thiếu linh thảo, cho dù xuất ra bán cũng có thể đổi một ít điểm cống hiến, điểm cống hiến cũng giống như linh thạch, là tiền tệ mạnh trong thành trì.
- Như vậy không được... Đáng chết, Tinh Không Đạo Cực Tông quá tà môn, quá hà khắc với đệ tử như thế, ta chính là Kim Đan ah, ta là hạt nhân mà, bọn họ không lo lắng ta chết đói sao!
Bạch Tiểu Thuần phiền muộn, thậm chí hắn nghĩ muốn chém giết... Nhưng lại thăm dò được, một khi trong Tinh Không Đạo Cực Tông xuất hiện chuyện này sẽ trừng phạt cực kỳ nghiêm trọng, vì vậy đành phải buông tha, hiện tại càng nghĩ hắn càng có chủ ý.
- Không có biện pháp, đành phải dùng phương pháp ta am hiểu nhất, ta... Ta muốn luyện dược!
- Cho dù xảy ra vấn đề gì thì ta cũng không quan tâm, ta đã như thế còn sợ cái gì, ta muốn luyện dược, luyện chế ra một viên... Sau khi ăn xong trong thời gian rất dài không bị đói, ta đã nghĩ ra cái tên cho nó rồi, gọi là... Siêu cấp Tích Cốc đan!
Bạch Tiểu Thuần đỏ mắt, hắn vỗ túi trữ vật, lấy lò đan và đá lửa ra ngoài, hô hấp của hắn từ từ ổn định lại, hiện tại trong đầu của hắn chỉ còn lại siêu cấp Tích Cốc đan.
Thế gian này có một loại người, có đủ một loại tính chất đặc biệt, áp lực càng lớn thì sức bật lại càng lớn, Bạch Tiểu Thuần chính là loại người này, hơn nữa còn là người nổi bật trong đó.
Trên thực tế trong thành trì này Bạch Tiểu Thuần muốn sống sót không như vậy, nhất là với tu sĩ Kim Đan mà nói càng đơn giản, hắn hoặc dám mạo hiểm hoặc dám chấp nhận nguy hiểm, hoặc là mỗi ngày tranh đoạt làm nhiều nhiệm vụ nhỏ, chỉ cần làm như thế hắn có thể từ từ tích lũy lên trong tòa thành này, có lẽ một hai năm sau hắn không quá thoải mái nhưng ít nhất tiết kiệm một số vốn, cứ dựa vào chuyện này hắn có thể tấn chức đệ tử hoàng y phi thăng cầu vồng.
Nhưng Bạch Tiểu Thuần không muốn đi làm nhiệm vụ, càng không thích mạo hiểm, vì vậy khi hắn bị đói hoa mắt, dưới áp lực mãnh liệt thì sức bật càng lớn, cũng vì thế mới có chuyện luyện chế siêu cấp Tích Cốc đan.
Lại qua bốn ngày, Bạch Tiểu Thuần không ngủ không nghỉ ăn chút đồ ăn không nhiều và linh thảo duy trì, rốt cục trong đầu cũng đã sáng tạo ra đan phương siêu cấp Tích Cốc đan.
- Siêu cấp Tích Cốc đan ngưng tụ thiên địa tinh hoa, sau khi nuốt vào có thể giúp người ta được bổ sung trong thời gian ngắn, làm vậy sẽ áp chế tiêu hao trong người, cũng có thể chuyển hóa linh lực cuồng bạo bên ngoài trở thành nhu hòa, có thể cung cấp bản thân hấp thu!
Bạch Tiểu Thuần kích động, hiện tại thân thể của hắn gầy da bọc xương nhưng đôi mắt vẫn sáng ngời, sau khi hoàn thành đan phương siêu cấp Tích Cốc đan thì phải tiến hành giai đoạn thực tế.
Lại qua ba canh giờ, lò siêu cấp Tích Cốc đan đầu tiên thuận lợi ra lò, tuy chỉ có ba hạt và có mùi nhưng Bạch Tiểu Thuần ngửi một hơi lại không còn cảm giác đói khát.