Cứ như vậy Bạch Tiểu Thuần khẩn trương và phiền muộn dẫn mọi người đi vào chiến trường được vài ngày, trong vài ngày này bất kể là gió thổi cỏ lay cũng có thể làm tâm thần Bạch Tiểu Thuần cảnh giác, cũng may trên đường đi không gặp bất cứ tu sĩ Huyền Khê Tông nào, đáy lòng Bạch Tiểu Thuần hơi yên tâm, đột nhiên buổi trưa ngày hôm nay khi bọn họ tiến lên phía trước thì phát hiện có vài chục đạo hào quang đang bay tới.
Vốn vượt qua đám người Bạch Tiểu Thuần bên dưới, sau khi phát hiện ra đám người Bạch Tiểu Thuần, vài chục đạo hào quang này chính là đệ tử Huyền Khê Tông, bọn họ biến sắc nhưng không có lui ra sau, mà là chiến ý bùng nổ, càng có tức giận và thù hận ngập trời, bọn họ đỏ mắt lao thẳng về phía đám người Bạch Tiểu Thuần
- Là người hai tông Linh Huyết, đã gặp được thì tử chiến đến cùng!
- Giết!
Trong mấy chục người này có bảy tám tu sĩ Trúc Cơ, tốc độ bay nhanh xông thẳng về phía trước.
Bạch Tiểu giật mình, không đợi hắn mở miệng thì có một nửa người chung quanh trực tiếp ném một quang cầu ra, những quang cầu này bay thẳng vào mấy chục đệ tử Huyền Khê Tông đang lao tới, đột nhiên chúng nổ tung.
Sau khi nổ tung thì mấy chục đệ tử Huyền Khê Tông sắc mặt mờ mịt giống như điên khùng, có kẻ gào to, có kẻ thay đổi sắc mặt liên tục, đột nhiên cầm ôm bụng, còn có mấy người xuất hiện ảo giác, tâm thần đại loạn.
Khi bọn họ hỗn loạn, mấy trăm tu sĩ bên cạnh Bạch Tiểu Thuần đôi mắt sáng ngời, nhe răng cười sau đó bay tới phía trước, lập tức ngang nhiên giết vào trong đám tu sĩ Huyền Khê Tông, trực tiếp ra tay cận chiến, những nơi đi qua đều có tiếng nổ quanh quẩn.
Cả quá trình cứ tiếp tục chừng nửa nén hương thì chấm dứt, Bạch Tiểu Thuần nhìn những tu sĩ mình dẫn theo, cả đám phi thuần quen thuộc quét dọn chiến trường, càn quét túi trữ vật, càng có người mang thu hoạch giao cho hắn, đột nhiên hắn có cảm giác đám người mình dẫn theo chính là một đám lang sói đúng nghĩa.
- Đúng vậy, đây mới là phong phạm tu sĩ chúng ta, ở nơi này cũng biến thành hậu phương của chúng ta, mọi người phải càn quét nơi này một lần, dương oai Thiên Công châu!
Bạch Tiểu Thuần tiếp nhận đám chiến lợi phẩm, hắn lập tức cổ động mọi người hăng hái, lúc này mấy trăm người hưng phấn lao đi.
Thời gian trôi qua nửa tháng, trong nửa tháng này Bạch Tiểu Thuần vài lần gặp được tu sĩ Huyền Khê Tông, ít có mười mấy người, nhiều có hơn trăm người.
Mỗi lần đối phương nhìn như hung tàn nhưng trên thực tế dưới chiến thuật quang cầu và cận chiến đều lập tức sụp đổ, khiến cho tu sĩ Bạch Tiểu Thuần mang theo đều thuận lợi chém giết.
Hắn đã không khẩn trương, hắn hiện tại nắm chắc tất cả thời gian không ngừng bổ sung quang cầu cho mọi người, mà càng như thế tình hình chiến đấu càng kinh người, thậm chí ba ngày trướ bọn họ gặp được một đội ngũ hơn ba trăm tu sĩ Huyền Khê Tông, chém giết lẫn nhau nhưng bên phía Bạch Tiểu Thuần lại chiến thắng nhẹ nhàng.
Mà tác dụng của quang cầu không có ai dám phủ định chúng.
Thậm chí chiến sự nửa tháng qua đã truyền ra khắp chiến trường, khiến cho hai tông Linh Huyết và đại quân Huyền Khê Tông phát hiện, đáng tiếc kiềm chế lẫn nhau nên khó có thể phân tâm tới.
Bạch Tiểu Thuần cảm giác mình quá thoải mái, hiện tại hắn nằm trên thanh đại kiếm huyết sắc, đám người chung quanh túm tụm với nhau, tiếng hô vang không ngừng quanh quẩn bốn phía.
- Huyết tử Trung Phong pháp lực vô biên, thiên mạch Linh Khê uy chấn tám phương!
Mỗi ngày mọi người không ngừng hô vang câu này, trên bầu trời xa xa có một đạo hào quang nhanh chóng bay tới đây, trong hào quang này là một thanh niên, trong tay cầm rất nhiều lá bùa, khi thì phun máu tươi, sắc mặt tái nhợt, cực kỳ chật vật, nếu không phải không ngừng ném lá bùa ra sau lưng ngăn cản đám người đuổi giết, như vậy hắn đã sớm bị giết rồi.
Mà sau lưng hắn là đội ngũ hơn hai trăm tu sĩ đuổi theo.
Nhất là mấy kẻ dẫn đầu hơn hai trăm người này đều có sát khí ngập trời, bắt mắt nhất là một thanh niên, người này tuy chỉ có tu vi Trúc Cơ trung kỳ, nhưng sát khí nặng nề ngay cả tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ bên cạnh cũng không bằng.
Lúc nhìn thấy thanh niên này, hai mắt Bạch Tiểu Thuần co rút lại.
- Cửu Đảo!
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên, lúc nhìn về phía người bị đuổi giết thì hắn nhận ra tu sĩ chạy trốn chật vật tới cực điểm lại là... Hứa Tiểu Sơn!
Hứa Tiểu Sơn còn cách thật xa đã nhìn thấy đám người Bạch Tiểu Thuần, mặc dù nhìn không rõ nhưng nhìn thấy huyết kiếm thật lớn cùng với huyết khí đặc thù trên người tu sĩ Huyết Khê Tông, hắn lập tức đoán được lai lịch của người tới, lúc này mới liều tất cả lao tới nơi này.
- Bạch Tiểu Thuần!
Đãi thấy rõ Bạch Tiểu Thuần, nước mắt Hứa Tiểu Sơn sắp chảy xuống, hắn đề cao âm thanh kêu to một tiếng.
Cùng lúc đó Cửu Đảo lập tức nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, hai mắt hắn co rút lại sau đó mừng như điên!
- Bạch Tiểu Thuần... Ngươi dám tới nơi này!
- Vốn tưởng rằng hôm nay chỉ có thể bắt lấy một mình Hứa Tiểu Sơn, không nghĩ tới lại gặp được ngươi... Bạch Tiểu Thuần, hôm nay ngươi chết chắc rồi!
Cửu Đảo cười to, lần này hắn mang theo hai trăm tu sĩ tinh nhuệ tới đây, nếu gặp phải tinh nhuệ của hai tông Linh Huyết có lẽ có vẻ không bằng, nhưng trước mắt nhìn ra những người bên người Bạch Tiểu Thuần cao thấp không đều, càng có lười nhác, trừ ba người Bắc Hàn Liệt ra, những kẻ khác đều là hạng người vô danh trong chiến tranh lần này.
Hắn có nắm chắc đối phó đám người như vậy, hắn phải diệt sát toàn bộ, lúc này tiếng cười truyền ra, hắn đuổi theo Hứa Tiểu Sơn và thẳng về phía đám người Bạch Tiểu Thuần.
Hơn hai trăm tu sĩ phía sau hắn không nhận ra Bạch Tiểu Thuần, lúc này tâm thần chấn động, sát ý trong lòng bùng nổ dữ dội.
Hiển nhiên bọn họ biết rõ sở dĩ có tai ương diệt môn này cũng là bởi vì hai tông Linh Huyết liên thủ, mà mấu chốt liên thủ này chính là... Bạch Tiểu Thuần!
Hứa Tiểu Sơn lập tức chần chờ nhưng lại không có biện pháp, nếu không tới gần Bạch Tiểu Thuần, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ, trong lúc hắn rất xoắn xuýt, hắn biết rõ Bạch Tiểu Thuần có tầm quan trọng thế nào với Huyết Khê Tông, vào lúc này nội tâm rất hối hận, vào lúc hắn đang hối hận thì phát hiện sắc mặt Bạch Tiểu Thuần như thường, mấy trăm tu sĩ bên cạnh hắn cũng không có chút bối rối nào, thậm chí còn có một chút người đnag cười khinh miệt mỉa mai Cửu Đảo.
- À?
Hứa Tiểu Sơn ngây ngốc.
- Tiểu Sơn không sợ, bản huyết chủ tới cứu ngươi!
Bạch Tiểu Thuần chắp tay sau lưng, vẻ mặt ngạo nghễ, nhìn đám người tiến tới trước mặt, vội ho một tiếng, hắn vung tay phải lên phía trước, những tu sĩ phía sau hắn đều ném những quang cầu ra phía trước, Hứa Tiểu Sơn mở to mắt không hiểu xảy ra chuyện gì.
- Ném!
Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng, hơn ba trăm người bên cạnh hắn toàn bộ cầm quang cầu trong tay ném mạnh về phía trước, vạch phá bầu trời giống như mấy trăm ngôi sao băng lao về phía đám người Cửu Đảo.