Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 490: Chương 490: Buổi sáng... Tốt lành!




Lúc này tại hạ du Tu Chân giới... Xảy ra đại chiến chưa từng có.

Mà tông môn mới chưa xuất hiện này đã tỏa ra hào quang sáng ngời... Mà tông môn mới cần phải có vô số chém giết và máu tươi tạo nên huy hoàng của bản thân.

Từ khi mọi người đi xa, sơn mạch Lạc Trần trở nên vắng vẻ, cũng không phải tất cả người Huyết Khê Tông cùng Linh Khê Tông đều rời đi, mà lão tổ Thiết Mộc và lão tổ Tống gia không có đi theo đại quân.

Nguyên nhân bọn họ dừng lại ở nơi này chỉ có một... Đó chính là Bạch Tiểu Thuần!

Bạch Tiểu Thuần quá trọng yếu với hai tông môn đặt ở hai tông đối phương đều không yên tâm, huống hồ sự tồn tại của Thiên Diện tử đã gây uy hiếp với Bạch Tiểu Thuần, đây cũng trở thành điểm yếu của hai bên, Bạch Tiểu Thuần còn sống mọi chuyện đều tốt, một khi Bạch Tiểu Thuần vẫn lạc... Mất đi ràng buộc, tồn tại quá nhiều khả năng.

Hầu Tiểu Muội ở lại, đương nhiên nàng sẽ không rời đi, ánh mắt của nàng hữu ý vô ý nhìn về phía Tống Quân Uyển, dựa vào trực giác nữ nhân nàng cảm thấy Tống Quân Uyển có quan hệ không đúng với Bạch Tiểu Thuần.

Cũng lựa chọn giống Hầu Tiểu Muội, Tống Quân không rời đi, nàng đau lòng nhìn Bạch Tiểu Thuần đang hôn mê, cũng mang theo một tia cảm xúc nói không rõ ràng.

Cứ như vậy thời gian trôi qua, sơn mạch Lạc Trần khôi phục yên lặng, Huyết Khê Tông cùng Linh Khê Tông lưu lại một phần tu sĩ trú đóng hai bên sơn mạch Lạc Trần.

Vị trí chính giữa bọn họ là một động phủ, nơi này có trọng binh gác, càng có hai lão tổ luôn luôn chú ý, phòng bị có bất trắc xảy ra.

Trong động phủ Bạch Tiểu Thuần nằm ở đó, hắn vẫn hôn mê như vậy, mỗi ngày Hầu Tiểu Muội và Tống Quân Uyển đều xuất hiện làm bạn với Bạch Tiểu Thuần... Hầu Tiểu Muội càng nhìn ra vấn đề, mà Tống Quân Uyển cũng biết rõ mối quan hệ giữa Hầu Tiểu Muội và Bạch Tiểu Thuần.

Vì vậy tu sĩ hai tông thường xuyên cảm nhận sát khí từ hai nữ nhân, cũng thường xuyên cnghe được tiếng cãi vả kịch liệt... Đối với Bạch Tiểu Thuần đang hôn mê kia, tu sĩ hai tông cảm thấy đồng tình.

Thời gian trôi qua, qua một tháng sau hô hấp của Bạch Tiểu Thuần chậm rãi đều đều, thương thế trong người hắn được Bất Tử Trường Sinh Công chữa trị đã chậm rãi khôi phục, hơn nữa Huyết Khê Tông và Linh Khê Tông không tiếc giá lớn vận dụng linh dược chữa thương cho nên hắn khôi phục cực nhanh.

Vào trưa ngày hôm nay Bạch Tiểu Thuần vận chuyển tu vi trong cơ thể, ý thức trở lại cơ thể, hai mắt chậm rãi mở ra, sau khi cảm nâận mình còn sống thì Bạch Tiểu Thuần kích động.

Hắn nhớ tới cảnh trước khi hôn mê thì tim đập nhanh, cuối cùng nếu hắn không có lấy Quy Văn Oa ra ngăn cản, chỉ sợ sớm đã hình thần câu diệt.

- Hạn Viêm quá ác, đáng chết, thù này chờ ta cường đại hơn sẽ trả lại, nhất định phải báo thù!

Đáy lòng Bạch Tiểu Thuần cắn răng, đang muốn đứng lên thì cảm thấy không đúng, lúc nghiêng đầu đã nhìn thấy Hầu Tiểu Muội hai tay chống nạnh cách đó không xa, bộ dáng của nàng rất hung ác nhìn thẳng vào Tống Quân Uyển đang lười biếng đứng đó.

Do hai người quá chuyên tâm nên không có chú ý tới Bạch Tiểu Thuần đã mở mắt ra.

Bạch Tiểu Thuần sững sờ, cảm thấy hình tượng này có chút cổ quái, vội vàng nhắm mắt lại sau lại mở ra, phát hiện mình không có nhìn lầm thì nội tâm của hắn khẩn trương, đúng lúc này hắn nghe Hầu Tiểu Muội mở miệng.

- Tống a di, tại sao ngươi lại tới đây, ta nói ngươi nên bảo dưỡng tuổi thọ của mình đi, tay chân sẽ trở nên vụng về khi lớn tuổi đấy, nên đi nghỉ ngơi đi! Tiểu Thuần ca ca giao cho một mình ta là tốt rồi.

Hầu Tiểu Muội trừng tròng mắt nói.

- Tiểu hài tử không hiểu chuyện, quan hệ giữa ta và Tiểu Thuần thúc thúc của ngươi, ngươi không phải không biết, nếu không phải xem ngươi là chất nữ của Dạ Táng thì ta nhất định tát chết ngươi.

Tống Quân Uyển trừng mắt ngạo nghễ mở miệng, trên người nàng có cảm giác quyền cao chức trọng nồng đậm, hiện tại đang phủ định thân phận của Hầu Tiểu Muội.

- Ngươi mới là chất nữ của hắn, cả nhà ngươi đều là chất nữ! Ta và Tiểu Thuần ca ca là trời đất tạo một đôi, hai nhỏ vô tư, ta vừa mới vào tông môn đã sinh hoạt chung với ta, ta có thể trở thành đệ tử ngoại môn vẫn là Tiểu Thuần ca ca trợ giúp đấy.

Hầu Tiểu Muội khẽ nói.

Đây không phải lần đầu tiên hai nàng cãi nhau, một tháng qua mỗi ngày đều như thế, dựa theo tính tình của Tống Quân Uyển đều suýt nữa ra tay diệt trừ Hầu Tiểu Muội.

Nhưng nghĩ tới hai tông phải dung hợp, vừa nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần đang ở đây nên nàng nhịn xuống.

Bạch Tiểu Thuần liếm liếm bờ môi, cảm thấy sát khí của hai nàng nên nhắm mắt lại, muốn tiếp tục giả vờ hôn mê thì đột nhiên cảm thấy không đúng, chung quanh quá yên tĩnh.

Yên tĩnh này càng làm Bạch Tiểu Thuần khẩn trương, hắn cẩn thận nghe một chút, bỗng nhiên da đầu run lên, hắn nghe được trước mặt mình không chỉ có mình, còn có hai hơi thở đang tiến tới gần.

Thật lâu về sau hai hơi thở này trở nên dồn dập, Bạch Tiểu Thuần đổ mồ hôi trán, hăn nhanh chóng giả ra bộ dáng vừa thức tỉnh, chậm rãi mở mắt ra, lộ ra vẻ mờ nhìn cảnh vật trước mắt, nhìn thấy hai gương mặt xinh như hoa.

Một thành thục, một trẻ trung, một phong hoa tuyệt đại, một thanh thuần vô hạn.

- Buổi sáng... Tốt lành...

Bạch Tiểu Thuần nhìn hai nữ tử trước mặt, nháy mắt mấy cái sau đó chào hỏi.

Tống Quân Uyển cười, trong mắt ôn nhu, nâng tay phải lên đặt lên trán Bạch Tiểu Thuần, hai mắt như nước, nàng nhỏ giọng an ủi.

- Không phải sợ, không phải là giả bộ hôn mê sao, đến đây, nói cho tỷ tỷ ngươi giả vờ mấy ngày rồi?

- Ta...

Bạch Tiểu Thuần nuốt nước bọt xuống, không đợi mở miệng, Hầu Tiểu Muội đẩy tay Tống Quân Uyển ra, đứng bên cạnh Bạch Tiểu Thuần nhìn chằm chằm vào Tống Quân Uyển.

- Ngươi muốn làm gì vậy! Tiểu Thuần ca ca đơn thâần như thế, hắn giả vờ hôn mê bao giờ!

Nói xong Hầu Tiểu Muội chần chờ sau đó nghiêng đầu nhìn Bạch Tiểu Thuần, bỗng nhiên thấp giọng mở miệng.

- Tiểu Thuần ca ca ngươi học cái xấu, giả bộ hôn mê là không đúng.

- Ta...

Bạch Tiểu Thuần đổ mồ hôi lạnh..., hắn cảm giác mình đang là tâm bão giữa hai nữ, có cảm giác đứng ngồi không yên.

- Dạ Táng, ta muốn bàn chuyện với ngươi một chút, ngươi còn thiếu nợ ta một lời giải thích.

Tống Quân Uyển xoay chuyển ánh mắt, lập tức mở miệng.

- Tiểu Thuần ca ca, ta cũng muốn bàn với ngươi một ít chuyện!

Hầu Tiểu Muội không cam lòng yếu thế, đồng dạng mở miệng.

Bạch Tiểu Thuần triệt để phát mộng, lập tức hai nữ nhìn chằm chằm vào mình, muốn chính mình lựa chọn, Bạch Tiểu Thuần há hốc mồm, vào lúc này hắn trở nên rất nghiêm túc.

- Tốt!

Hắn trầm giọng mở miệng, ngữ khí và sắc mặt như vậy Hầu Tiểu Muội chưa từng gặp qua trên người Bạch Tiểu Thuần, hiện tại nàng sững sờ, nhưng lại cảm thấy Tiểu Thuần ca ca bộ dáng như vậy hình như còn hấp dẫn hơn trước kia.

Tống Quân Uyển bên cạnh cũng có thần thái như thế, đây mới là Dạ Táng trong trí nhớ của nàng.

- Nói cho ta biết sau khi ta hôn mê hai tông thế nào rồi, còn nữa, hiện tại ta đang ở đâu? Vẫn là sơn mạch Lạc Trần?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.