- Từ khi Thượng Quan sư thúc trở về từ Vẫn Kiếm Thâm Uyên vẫn liên tục bế quan, nghe nói hắn xuất quan một lần đi khiêu chiến Quỷ Nha, đáng tiếc không biết thắng bại như thế nào...
Bạch Tiểu Thuần bĩu môi, hắn có phần không phục.
Vào lúc tất cả mọi người nghị luận, sắc mặt Thượng Quan Thiên Hữu vẫn như thường, hắn cất bước đi lên, cảm giác được vạn người quan sát này hắn đã thành thói quen, nhìn đệ tử nội môn bờ bắc trước mặt, Thượng Quan Thiên Hữu mở miệng hỏi.
- Trận thứ hai và trận thứ nhất, ngươi biết là ai chủ trì hay không?
- Bẩm Thượng Quan sư thúc, trận thứ hai nghe nói là mấy trưởng lão Thanh Phong sơn tự mình chủ đạo, về phần trận thứ nhất chính là chưởng tòa Thanh Phong sơn.
Vị đệ tử nội môn bờ bắc này cung kính trả lời, Thượng Quan Thiên Hữu gật gật đầu, ánh mắt nhìn lên người Bạch Tiểu Thuần, hắn hừ lạnh một tiếng.
Lúc này có một người khác tới trước mặt Chu Tâm Kỳ, cung kính bái kiến.
- Chu sư thúc, đệ tử dẫn đường cho ngài, ngài là người chủ đạo Hương Vân sơn đệ tam trận.
Chu Tâm Kỳ yên lặng gật đầu, lúc đi ra cũng đi chung với Thượng Quan Thiên Hữu rời khỏi trận pháp, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần qua, Chu Tâm Kỳ đi nơi nào hắn không quan tâm, hắn nhìn Thượng Quan Thiên Hữu thế nào cũng cảm thấy không vừa mắt.
- Không ngờ tên này lại thành chủ đạo một trận pháp, tuy nhìn thì mỗi ngọn núi sẽ phân ngoại môn và nội môn, Trúc Cơ ba trận sao? Như vậy ta thì sao? Ta đi đâu?
Bạch Tiểu Thuần đang tò mò, lúc này có một đệ tử nội môn bờ nam bay tớ.
Lúc mới tới gần hắn đã hô to.
- Bạch sư thúc có ở đây không...
Giọng nói của hắn rất lớn, trên đầu còn đầy mồ hôi, hắn vừa nói ra mọi người ở đây đều nghe rõ, ngay cả Thượng Quan Thiên Hữu và Chu Tâm Kỳ cũng dừng bước nhìn sang.
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần sáng ngời, đi ra vài bước vẫy tay với đệ tử nội môn này.
Tên đệ tử nội môn này liếc mắt nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, hắn nhanh chóng chạy tới, còn chưa tới gần đã lập tức ôm quyền cúi đầu thật sâu, trong mắt bắn ra hào quang cung kính và sùng bái.
- Bái kiến Bạch sư thúc!
- Chưởng môn có lệnh, Bạch sư thúc không tham dự tất cả trận pháp bảy ngọn núi hai bờ nam bắc, mà là đi chủ trì... Chủng Đạo Sơn Trúc Cơ trận!
Lúc đệ tử nội môn này vừa nói chuyện thì tất cả mọi người đều nghe được, lúc này tiếng hít khí lạnh không ngừng vang lên, mọi người nhanh chóng nhìn thẳng vào Bạch Tiểu Thuần.
- Chủ trì Chủng Đạo sơn Trúc Cơ trận?
- Vốn nên như thế, Bạch sư thúc là Thiên Đạo Trúc Cơ, đặt ở trong ngọn núi nào cũng là đại tài tiểu dụng, chỉ có Chủng Đạo Thánh Sơn mới thích hợp Bạch sư thúc!
Những ánh mắt kia mang theo tôn kính và sùng bái, rất hiển nhiên tác dụng của Bạch Tiểu Thuần to lớn, tong môn xem trọng còn hơn cả Thượng Quan Thiên Hữu cùng và Chu Tâm Kỳ.
Chu Tâm Kỳ nhìn Bạch Tiểu Thuần, thu hồi ánh mắt, sau đó đi theo đệ tử kia rời đi, sắc mặt Thượng Quan Thiên Hữu như thường, tay phải của hắn nắm lại thật chặc, loại cảm giác bị so sánh này hắn cực kỳ không thích, hắn cắn răng rời đi.
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy thoải mái, trước khi đi hắn còn dùng thân phận của mình bàn giao vài chuyện, bảo Hầu Tiểu Muội được đưa tới địa điểm đệ tử ngoại môn bờ nam, còn có chiếu cố Bạch Tiểu Thuần và Hầu Vân Phi, Hầu Tiểu Muội ở nơi đó sẽ được bảo vệ cũng ở trong khu vực của đệ tử ngoại môn..
Làm xong những chuyện này Bạch Tiểu Thuần mới đi theo đệ tử nội môn bờ nam rời đi, xuyên qua bên ngoài đi tới khu vực trung tâm, nơi đây có chín trận pháp cực lớn dược lạc ấn trên mặt đất, mỗi trận đều lớn ngàn trượng, hôm nay chúng đang tỏa ra hào quang chấn động kinh người, giống như cùng hô ứng với đại tâận toàn bộ sơn mạch Lạc Trần.
Nơi này có mấy trăm đệ tử, bọn họ không ngừng bận rộn với chín trận pháp này, khi thì điều chỉnh thử, khi thì cải biến, càng làm khí tức của chín trận pháp này trở nên kinh người.
Trong trận pháp hôm nay đã có không ít người khoanh chân ngồi xuống, phân tán trong chín trận pháp, mỗi người ngồi xuống đều được tông môn an bài vị trí cố định.
Nhìn kỹ người ngồi trong trận pháp có hình dáng bát quái, trừ bốn phương vị bên trong và tám phương vị bên ngoài, chính giữa còn có ba vị trí chủ đạo, dường như tạo thành tam tài bát quái trận.
Nhìn những tu sĩ ngồi trong trận pháp, Bạch Tiểu Thuần nhìn rất quen mắt, đều là trưởng lão Trúc Cơ của Linh Khê Tông, bên trong có không ít người nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần đều gật đầu chào hỏi.
Trận pháp của Bạch Tiểu Thuần chính là trận thứ chín, tuy có khác với tám trận pháp khác, chủ đạo trận thứ chín chỉ có một mà thôi.
- Chưởng môn có lệnh, Chủng Đạo Sơn đệ cửu trận sẽ do một mình Bạch sư thúc chủ đạo!
Vị đệ tử dẫn đường kia ôm quyền cúi đầu cung kính rời đi, Bạch Tiểu Thuần quan sát một phen, hắn lúc này đi vào trong trận pháp, khoanh chân ngồi vào vị trí chủ đạo duy nhất này.
Hiện tại các trưởng lão Trúc Cơ phối hợp ở trận pháp thứ chín này chưa tới, Bạch Tiểu Thuần dứt khoát nhắm mắt tỏa tu vị ra cảm ứng trận pháp.
Trong nháy mắt tu vi của hắn tỏa ra lập tức dung hợp với trận pháp, trận pháp này cộng minh rất mạnh với Tử Khí Thông Thiên Quyết của Bạch Tiểu Thuần, trong chốc lát Bạch Tiểu Thuần có cảm giác mãnh liệt, hình như mình đã quy nhất với trận pháp này.
Đầu óc hắn nổ vang, Bạch Tiểu Thuần có cảm giác mình đang hóa thành cự nhân khổng lồ, hình như cũng chỉ là một ý niệm hắn cũng biến thành cự nhân.
Loại cảm giác này cực kỳ mãnh liệt, làm cho tâm thần Bạch Tiểu Thuần chấn động, ý niệm trong đầu sinh ra hào quang cực sáng, đột nhiên trận pháp thứ chín này nổ mạnh rung trời.
Cảnh tượng này lập tức làm các trưởng lão Trúc Cơ chung quanh chú ý, càng làm cho tất cả tu sĩ ở bốn phương tám hướng đều phát giác, mặc dù mấy vạn tu sĩ nhóm thứ tư đứng ở xa bị kinh động, không ngừng đưa mắt nhin qua bên này.
Lúc này có vô số tiếng hít khí lạnh vang lên, chỉ thấy trận pháp thứ chín của Bạch Tiểu Thuần tỏa ra hào quang sáng chói, đột nhiên một thân ảnh cự nhân cao hai trăm mét được ngưng tụ ra rất nhanh, mặc dù chỉ là hình dáng nhưng ẩn ẩn lộ ra gương mặt của cự nhân, không ngờ lại là Bạch Tiểu Thuần!
Đám người Trương Đại Bàn, Hắc Tam Bàn, Hứa Bảo Tài, Hầu Vân Phi đều đang ở các vị trí khác nhau trên sơn mạch Lạc Trần, vào lúc này bọn họ đều thất kinh khi nhìn thấy cự nhân xuất hiện.
Quỷ Nha khoanh chân ngồi trong Quỷ Nha Phong đệ tam trận, đột nhiên hắn mở mắt ra nhìn, sau khi ánh mắt nhìn thấy cự nhân kia liền tỏa sáng.
Bắc Hàn Liệt, Từ Tùng, còn có Thượng Quan Thiên Hữu, Chu Tâm Kỳ vừa ngồi xuống đều nhìn về phía cự nhân.
Còn có Công Tôn Uyển Nhi, ánh mắt nàng sinh ra hào quang kỳ lạ.
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mờ mịt, hắn cảm giác rõ ràng mình đã hóa thành cự nhân, ý chí của hắn chính là ý chí cự nhân, dường như đây chính là hóa thân của hắn.
Cảm giác cường đại trước nay chưa từng có làm hắn không nhịn được thét dài một tiếng để phát tiết cảm xúc này, tiếng thét của hắn như sấm sét rền vang, sóng âm không ngừng càn quét bốn phía.