Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 630: Chương 630: Đạo hữu, có phải ngươi là Trương Đại Hải không? (Hạ)




Điểm cống hiến hùng hậu, đầu lĩnh Kết Đan Cảnh, tất cả những chuyện này đều tăng danh khí Thanh Long Hội lên tầm cao mới, trong một năm này từ một tiểu thế lực phát triển thành thế lực đứng thứ hai Không thành.

Cũng vào lúc này động phủ Thanh Long Hội đã dời đi từ lâu, mặc dù vẫn ở lại bắc thành nhưng lại chiếm khu vực tốt nhất, nếu không phải tất cả động phủ và thổ địa trong Không thành đều không thể mua bán, sợ rằng dùng thực lực Thanh Long Hội đã sớm mua lại, hiện tại cũng chỉ có thể đi thuê.

Mà Bạch Tiểu Thuần cũng không có bận rộn, tự nhiên rất nhiều dược sự phụ trợ luyện đan, Bạch Tiểu Thuần cần làm là giữ bí mật đan phương.

Tuy Thần Toán Tử và Hứa Bảo Tài đều bận rộn, Bạch Tiểu Thuần nhìn vào trong mắt, hắn nhớ tới mấy người khác, cũng cảm thấy ngạc nhiên, mình phát triển tới mức này chắc chắn bọn họ không thể không biết.

- Tống Khuyết nhất định đã ra ngoài làm nhiệm vụ, không biết nội tình còn dễ hiểu, nhưng đại sư huynh không thể không biết rõ, chắc chắn là có chuyện gì đó.

Lúc Bạch Tiểu Thuần kinh ngạc thì Tràn Mạn Dao tìm đến, nàng vừa xuất hiện đã công bố ra ngoài mình là đạo lữ của đầu lĩnh Thanh Long, càng tự cho rằng mình là Bạch phu nhân, hôm nay Thanh Long Hội thế lớn, đầu lĩnh Thanh Long như mặt trời ban trưa, thế cho nên Trần Mạn Dao xuất hiện trước động phủ, mọi người thà rằng tin là có cũng không dám không tin, lập tức dẫn nàng tới trước mặt Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần vừa nhìn thấy Trần Mạn Dao, biết rõ nguyên nhân thì cảm thấy đau đầu, cô nàng này có đuổi cũng không đi, Bạch Tiểu Thuần thở dài, dứt khoát hào phóng vung tay cho nàng lưu lại.

Sau khi Trần Mạn Dao lưu lại vẫn đối ngoại dùng thân phận đạo lữ Bạch Tiểu Thuần, cho nên toàn bộ Thanh Long Hội đều cung kính với nàng, Bạch Tiểu Thuần cũng mặc kệ, suy nghĩ chuyện Trương Đại Bàn, lại bận tâm an nguy của hắn, vì vậy hạ mệnh lệnh phát động lực lượng Thanh Long Hội đi tìm Trương Đại Bàn, về phần cái tên không thể dùng Trương Đại Bàn, dùng tên vốn có của hắn là Trương Đại Hải.

Dùng quy mô hiện tại của Thanh Long Hội và có quá nhiều thế lực phụ thuộc, muốn tìm một người rất dễ dàng, nhất là mệnh lệnh do đầu lĩnh Thanh Long ban ra, vô số tu sĩ đều cảm thấy đây chính là cơ hội, vì vậy liên tục phát động tìm kiếm Trương Đại Bàn.

Ngày cả Thiên Không Hội nghe tin cũng hành động, âm thầm tìm kiếm, mục đích không cần nói cũng biết, nhưng việc này không có biện pháp, trước kia Bạch Tiểu Thuần đã từng chần chờ, nhưng thực sự hắn cũng có phần lo lắng, chỉ có thể an bài nhân thủ đi giám sát Thiên Không Hội.

Vào lúc toàn thành tìm kiếm Trương Đại Bàn, trong một tiểu gia tộc tu chân ở tây thành, tộc trưởng gia tộc kia vừa mới phụ thuộc vào Thanh Long Hội, trở thành một tiểu đầu lĩnh, hắn cũng nhận được lệnh tìm kiếm Trương Đại Bàn, nhất sau khi nhìn thấy miêu tả về Trương Đại Bàn thì tên tiểu đầu lĩnh này nhanh chóng đổ mồ hôi lạnh.

Hắn ẩn ẩn cảm thấy đầu lĩnh Thanh Long tìm người nọ giống như tên Trương luyện linh sư mà mình bắt tới nhà vào nửa năm trước... Lúc trước tên luyện linh sư này luyện phế một pháp bảo của hắn, tên tiểu đầu lĩnh này tức giận bắt hắn trở về làm người luyện linh cho gia tộc, bắt hắn ngày đêm luyện linh đền bù tổn thất cho mình.

Loại chuyện này hắn chỉ cần không trực tiếp giết người, Tinh Không Đạo Cực Tông sẽ không quản, chỉ có điều sau đó hắn đã quên chuyện này, bây giờ càng nghĩ tên tiểu đầu lĩnh này càng run rẩy.

Hắn nhớ rõ lúc trước mình có nói rõ, chỉ cần người này không chết thì cứ luyện linh, bây giờ nghĩ lại đã hối hận xanh cả ruột, thân thể của hắn run rẩy, sợ Trương Đại Bàn xảy ra chuyện gì, vì vậy hắn đi tới nơi luyện linh của gia tộc.

Vừa nhìn thấy thân thể gầy khô của Trương Đại Bàn và ánh mắt vô thần, hắn chết lặng cầm một thanh phi kiếm, bên cạnh còn có một tên gia phó đang quát tháo.

- Nhanh lên, nếu ngươi luyện phế thanh phi kiếm này, gia gia cho ngươi...

Tên gia phó vừa nói tới đây đã nhìn thấy gia chủ tới, sắc mặt biến thành a dua nịnh nọt, đang muốn bái kiến thì tộc trưởng tiểu gia tộc tát một cái, tên gia phó kia kêu thảm thiết, hắn bị đánh bay ra xa mười trượng.

- Nói cái gì đó, đáng chết, ngươi dám đối xử với khách quý của ta như vậy sao?

Cảnh này làm thân thể Trương Đại Bàn run rẩy, hắn khẩn trương nhìn tộc trưởng tiểu gia tộc.

Tộc trưởng này còn khẩn trương hơn cả Trương Đại Bàn, hắn nhanh chóng đi lên nâng Trương Đại Bàn dậy, cẩn thận hỏi một câu:

- Đạo hữu, có phải ngươi làTrương Đại Hải không?

Tâm thần Trương Đại Bàn run rẩy, cho tới bây giờ hắn vẫn không dám tin cảnh tượng trước mặt, hắn không tin tên gia chủ này lại nói chuyện thân thiết với mình, trong mắt hắn đối phương chính là đại nhân vật hô phong hoán vũ trong khu vực này, chẳng những là đệ tử chanh y, hắn còn là gia chủ gia tộc này.

Nghe nói trong gia tộc này từng có tu sĩ Nguyên Anh, mặc dù lão tổ Nguyên Anh này đã sớm vẫn lạc nhưng vẫn còn lưu lại phúc trạch, gia tộc tu chân này trong tây thành chẳng khác gì quái vật khổng lồ trong mắt tu sĩ bình thường.

Lúc trước hắn tràn đầy tin tưởng tới nơi đây luyện linh, nhưng lại liên tục thất bại nhiều lần, huống chi hắn còn luyện phế một kiện pháp bảo không tồi của đối phương, bị đối phương giận dữ trực tiếp giam tại nơi này suốt nửa năm, Trương Đại Bàn sắp điên rồi, mỗi ngày hắn trừ luyện linh chính là luyện linh, ăn cũng ăn không đủ no, nếu không phải ý chí muốn sống của hắn rất mạnh, sợ rằng hắn không đói chết cũng mệt chết.

Bản năng của hắn cảm thấy sợ hãi tên tộc trưởng gia tộc này, nghe được đối phương nói ra tên của bản thân, Trương Đại Bàn run rẩy lợi hại hơn, trong lòng của hắn lại sinh ra bi phẫn bùng phát ra ngoài, hắn nhìn chằm chằm vào tên tộc trưởng trước mặt, nếu như ánh mắt có thể giết người thì hắn hiện tại giết đối phương vài chục lần rồi.

- Ngươi... Đạo hữu, có phải ngươi là Trương Đại Hải không?

Nội tâm tên tộc trưởng này lo lắng, hắn cũng không dám đi làm chuyện giết người diệt khẩu, dùng thế lực khổng lồ của Thanh Long Hội sẽ điều tra ra được chuyện này, một khi bị tra ra kết cục của hắn rất thảm, thậm chí sẽ liên lụy cả gia tộc.

- Ta chính là Trương Đại Hải!

Trương Đại Bàn nổi giận gầm lên một tiếng.

Nghe được Trương Đại Bàn trả lời, da đầu tên tộc trưởng này như muốn tróc ra, thân thể của hắn run rẩy, hai mắt co rút lại, hô hấp dồn dập, biểu lộ của hắn làm khí thế Trương Đại Bàn tích lũy được từ từ yếu đi, nội tâm bi phẫn muốn mở miệng hỏi, đột nhiên tên tộc trưởng tiểu gia tộc làm ra một chuyện mà hắn vô cùng ngạc nhiên.

- Cẩu nô tài, chẳng phải lúc trước lão phu đã nói đây chính là khách quý của gia tộc chúng ta sao, là khách nhân tôn quý nhất, bảo ngươi nhất định hầu hạ thật tốt, cẩu nô tài ngươi hại ta rồi!

Tên tộc trưởng gia tộc tu chân nổi giận gầm lên, trực tiếp tiến lên nâng tên gia nô kia lên cao sau đó ném mạnh ra xa.

Lúc này tiếng kêu thảm thiết vang lên, tên gia nô phun máu tươi, hắn không biết vì sao chủ nhân của mình nổi giận như thế, đang muốn cầu xin tha thứ thì tên tộc trưởng hét lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.