Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 698: Chương 698: Đệ nhất Triệu Thiên Kiêu




Đó là một thanh niên, thanh niên này phong trần mệt mỏi giống như toàn lực chạy tới. Thân hình hắn thon dài, mái tóc dài và gương mặt kiêu ngạo lạnh như băng, càng có chấn động tu vi kinh người từ người hắn tỏa ra. Tuy là Kết Đan Đại viên mãn nhưng nội tình sâu chẳng kém Nguyên Anh, khí tức ảnh hưởng hư vô chung quanh, nhất là nhìn kỹ khi thanh niên bay tới lại lại có phần mơ hồ.

Đây mới thật sự là thuấn di, cho dù chỉ là cự ly ngắn nhưng xuất hiện trên người tu sĩ Kết Đan càng làm người ta rung động, lập tức vượt qua Tả Đạo lúc trước!

Trong chốc lát thanh niên này đã hàng lâm chiến thuyền, đứng trước mọi người. Nơi hắn đứng lại sinh ra khí tràng cực kỳ không tầm thường, những người chung quanh chẳng khác gì vì sao phụ trợ mặt trăng.

- Là đại sư huynh!

- Trời ạ, đại sư huynh vừa rồi... Đã thuấn di?

- Tả Đạo sư huynh là phong độn, đại sư huynh mới thật sự là thuấn di.

Những người chung quanh kinh hô, nhìn về phía Triệu Thiên Kiêu mang theo tôn kính.

- Ta cũng biết thuấn di!

Bạch Tiểu Thuần nhìn vào trong mắt, nội tâm ê ẩm. Tuy có chút ít không phục, nhưng hắn vẫn cảm thấy Triệu Thiên Kiêu có bản lĩnh thật sự. Nhất là khí tức trên người hắn làm Bạch Tiểu Thuần cảm nhận rõ ràng, trong người đối phương có chấn động kinh người, so với pho tượng Công Tôn Uyển Nhi còn hung hãn hơn nhiều.

- Thời gian đã qua, ngươi có lý do gì trì hoãn xuất hành?

Trên chiến thuyền, lão giả ba mắt Thiên Nhân Cảnh nhìn về phía Triệu Thiên Kiêu, trong mắt mang theo nhu hòa nhưng lời nói lại lạnh như băng.

- Một năm trước, đệ tử Tinh Không Đạo Cực Tông lúc trước đi ra ngoài có vài người mất tích, đệ tử truy tra đã tìm ra là ba lão quái, cho nên cố ý đánh chết bọn chúng. Bởi vì bọn chúng bỏ chạy các hướng khác nhau, vì vậy hao phí một ít thời gian mới trở về.

Triệu Thiên Kiêu ôm quyền cúi đầu, nâng tay phải xuất ra ba cái đầu lâu, ba đầu lâu này rơi xuống bong thuyền.

Ba đầu lâu này có hai cái là lão giả, còn có một là trung niên, ba người đều mở to mắt, trong mắt còn mang theo hoảng sợ. Từ khí tức chấn động còn sót lại có thể biết rõ ba người này khi còn sống là tu sĩ Nguyên Anh!

- Lão tổ Thủy xuyên!

- Nghịch Phong chân nhân!

- Đó là... Lão quái Viêm Vân!

- Ba người này đều là Nguyên Anh... Trời ạ, đại sư huynh có thể đánh chết ba người này.

- Không... Không hổ là đại sư huynh!

Người chung quanh nhìn thấy ba đầu lâu này đều nghẹn họng.

Ánh mắt Trần Nguyệt San co rụt lại nhưng không nói gì, sắc mặt Tả Đạo âm trầm như nước, hô hấp cũng trở nên dồn dập.

Bạch Tiểu Thuần cũng mở to mắt. Lúc trước hắn biết rõ Triệu Thiên Kiêu rất lợi hại, nhưng bây giờ xem ra còn mạnh hơn, hắn hạ quyết tâm không trêu chọc Triệu Thiên Kiêu.

- Bỏ đi bỏ đi, tên của người này tốt hơn ta, ta nhịn!

Bạch Tiểu Thuần nhìn ba cái đầu lâu kia thì nói thầm trong lòng.

Lão giả ba mắt gật đầu, không nói gì. Hắn quay người đi lên tầng cao nhất của chiến thuyền, lưu lại mấy tu sĩ Nguyên Anh đứng đó nhìn mọi người.

- Các ngươi đều là thiên kiêu của Tinh Không Đạo Cực Tông chúng ta, chắc chắn các ngươi đều hiểu ý nghĩa lần thí luyện này, đám lão phu cũng không nói nhiều làm gì.

- Chúng ta chỉ muốn nói với các ngươi một câu, bởi vì đi thuyền cần mất thời gian nửa năm, cho nên khu vực các ngươi cư ngụ cũng dựa vào bài danh trên Tinh Không Đạo Cực bảng mà phân phối!

- Top ba ở tầng hai, ở nơi đó đã mở động phủ cho các ngươi, các ngươi có thể tùy ý lựa chọn. Từ thứ tư đến thứ mười, các ngươi ở tại tầng thứ ba, ở đó cũng chuẩn bị động phủ cho các ngươi tu hành.

- Từ thứ mười một cho đến một trăm, các ngươi ở tầng thứ tư, về phần hơn một trăm, tất cả đều ở tầng thứ năm!

Một tu sĩ Nguyên Anh trung niên lạnh nhạt nói một câu.

Cùng lúc đó, chiến thuyền bắt đầu di chuyển về phía trước, tốc độ không ngừng gia tăng, sóng biển đánh vào chiến thuyền cũng mạnh hơn, âm thanh sóng cồn vỗ vào vách thuyền cũng rất lớn.

Càng có cuồng phong thổi vào người, thậm chí còn nhấc lên nước biển mang theo lực ăn mòn rất mạnh, mặc dù không cách nào ăn mòn thân thuyền nhưng văng lên người tu sĩ sẽ làm da thịt thối rữa.

Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy những chuyện này thì khẩn trương, mà khi hắn nghe được nơi cư trú của mọi người dựa theo bài danh mà phân ra khác nhau liền vô cùng phấn chấn.

- Như vậy mới đúng, bài danh cao nên ở nơi tốt.

Bạch Tiểu Thuần hưng phấn, hắn không chờ được đi xem động phủ của mình là thế nào.

- Dùng lệnh bài thân phận của các ngươi đi tìm động phủ của mình, đều tản ra đi.

Tu sĩ trung niên này nói xong liền quay người đi cùng các Nguyên Anh khác bay lên tầng đầu tiên. Bọn họ trở lại gian phòng của mình khoanh chân đả tọa, hoàn toàn không quan tâm chuyện khác.

Các trưởng bối đã rời đi, chiến thuyền có hơn ngàn tu sĩ đều tản ra, không muốn tiếp tục lưu lại nơi này. Dù sao gió biển quá lớn, có khi nước biển bắn vào người sẽ gây ra tổn thương nghiêm trọng, mọi người đều rời đi.

Triệu Thiên Kiêu bay đi đầu tiên, hắn bay thẳng đến tầng thứ hai, Trần Nguyệt San, Tả Đạo cũng đi lên, ba người nhanh chóng biến mất ở tầng hai. Cả một tầng chỉ có ba người ở lại, không ít người đáy lòng ê ẩm, hâm mộ và ghen ghét, tự nhiên cũng có bất đắc dĩ.

Bạch Tiểu Thuần không cảm thấy cái gì, cao hứng bay đi. Hắn cùng tu sĩ top mười bay về tầng thứ ba, Công Tôn Uyển Nhi mỉm cười bay theo.

Về phần những người khác, mặc dù bất đắc dĩ nhưng không có biện pháp, bọn họ đều tìm kiếm động phủ của mình.

Tốc độ của Bạch Tiểu Thuần rất nhanh, mang theo chờ mong đi vào tầng ba thì kinh hỉ phát hiện, dường như tầng ba này đã được cải tạo lại, rõ ràng chỉ có bảy gian phòng.

Hắn tùy ý tìm một chỗ, dùng lệnh bài thân phận của mình chạm vào, lập tức lạc ấn ấn ký của mình sáng lên, cửa phòng mở ra. Sau khi đi vào, Bạch Tiểu Thuần nhìn chung quanh, với kiến thức của hắn cũng phải hít khí lạnh.

Gian phòng này thật lớn, nó lớn chừng trăm trượng, cũng không phải là một mà là bảy gian, thậm chí còn có phòng luyện đan, đầy đủ mọi thứ không nói, gian phòng còn vô cùng xa hoa.

Mặt đất cũng không phải làm bằng ván gỗ, mà là đá xanh ẩn chứa linh lực. Loại đá xanh này hơi mờ giống như có mây mù lượn lờ, nhìn nó rất đẹp, càng có linh khí nồng đậm tỏa ra. Cùng lúc đó có trận pháp phòng hộ, cho dù bên ngoài nổ mạnh, sau khi đi vào bên trong cũng không có chuyện gì.

Nhất là ở chỗ này Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy sáu thị nữ làm bằng khôi lỗi phụ trách chiếu cố cuộc sống hằng ngày, đồng thời bên cạnh còn có cửa sổ, có thể nhìn ngắm biển cả mênh mông ở bên ngoài.

Ở phía xa còn có ban công, đứng ở nơi đây có thể hứng gió thổi vào, cũng có thể thả câu câu cá. Nhất là giữa trưa ánh nắng tươi sáng, Bạch Tiểu Thuần đi ra xem xét liền có cảm giác muốn tắm nắng.

Gian phòng lớn như vậy đừng nói cho một người ở lại, cho dù là trăm người ở cũng dư dả.

- Quá xa xỉ, Tinh Không Đạo Cực Tông đối đãi khác nhau như vậy, ta... Ta rất ưa thích!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.