Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 563: Chương 563: Diệt Kim Đan




- Ngươi trốn không thoát!

Giọng nói của Bạch Tiểu Thuần băng hàn, đối với kẻ bức bách mình Kết Đan, thậm chí còn ép hắn suýt chết, sát ý của hắn bộc phát vô cùng khủng khiếp.

Hắn đi tới một bước, sau lưng xuất hiện đôi cánh, hắn lại vận dụng Hám Sơn Chàng càng làm thân thể của hắn hóa thành tàn ảnh, nhìn như đứng ở vị trí cũ nhưng thực ra đó chỉ là tàn ảnh còn lại mà thôi, trong nháy mắt hắn đã xuất hiện trước mặt thanh niên Kết Đan kia.

- Vừa rồi ngươi đánh ta một chưởng, ta cũng trả lại ngươi một chưởng!

Giọng nói Bạch Tiểu Thuần rét lạnh như băng truyền khắp bốn phía, hắn nâng tay phải lên vỗ một cái vào người thanh niên Kết Đan.

Một chưởng này mang theo hư ảnh sóng biển màu vàng, càng có thiên lôi nổ vang trên bầu trời, ẩn chứa lực lượng Thiên Đạo Kim Đan của Bạch Tiểu Thuần, lại ẩn chứa lực lượng thân thể chạm tới gông cùm xiềng xích thứ hai, tất cả ngưng tụ vào một chưởng mang theo lực lượng khủng khiếp và bá ý đáng sợ.

Thanh niên Kết Đan gào rú giống như con thú lâm vào tuyệt cảnh, cảm giác nguy cơ sinh tử này làm hắn rung động, làm hắn điên cuồng, hắn biết rõ chính mình trốn không thoát, biết rõ biện pháp duy nhất chính là thừa nhận một chưởng này không chết để tranh thủ thời gian chờ cứu viện. Lúc này cảnh ngộ giữa hắn và Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn giống hệt nhau!

Hiện tại không kịp nghĩ nhiều, trong tiếng gào rú bi thảm, thanh niên Kết Đan vỗ túi trữ vật, hắn lấy rất nhiều pháp bảo và bấm niệm pháp quyết chỉ về phía Bạch Tiểu Thuần, hắn còn há miệng phun Địa Đan ra!

- Ta cũng không tin ngươi vừa bước vào Kết Đan cảnh lại có thể dùng một chưởng giết ta!

Thanh niên gào thét và toàn lực giãy dụa, trong mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo lãnh khốc, tay phải đánh tới như sấm sét, hắn đánh thẳng vào đám pháp bảo ngăn cản, những pháp bảo này không có tác dụng ngăn cản chút nào, trong nháy mắt va chạm với chưởng của Bạch Tiểu liền nổ tung, chưởng thế của Bạch Tiểu Thuần thế như chẻ tre, trong chốc lát xuyên thấu tất cả đánh thẳng về phía trước.

Chưởng kình đánh thẳng vào ngón tay thanh niên, mắt thường có thể ngón tay thanh niên bị xóa đi, bị lực lượng Thiên Đạo đốt cháy thành tro tàn, tiếng kêu thảm thiết vang lên, Bạch Tiểu Thuần không dựng lại và đánh thẳng vào bàn tay và Địa Đan của thanh niên.

Lần va chạm này thiên địa ỏổ vang, tiếng nổ mạnh quanh quẩn các nơi, Địa Đan sụp đổ, bị đánh thành cặn bã, thanh niên phun máu tươi, sắc mặt tuyệt vọng, hắn bị chưởng kình của Bạch Tiểu Thuần đánh vào ngực.

- Muốn ta chết, ta giết ngươi!

Bạch Tiểu Thuần quát lớn, giọng nói băng hàn và hung ác.

Hắn còn chưa dứt lời tiếng kêu thảm thiết đã im bặt.

Thân thể thanh niên Kết Đan nổ ầm ầm giữa không trung, trong nháy mắt toàn thân chia năm xẻ bảy và nổ tung, nhanh chóng biến thành huyết vụ rơi bốn phía, cũng dính vào người đám tu sĩ Kết Đan của Không Hà Viện tới cứu viện.

Từ khi ra tay tới khi đánh chết chỉ bằng một chưởng, rất nhanh chóng và gọn gàng.

Cảnh này làm các tu sĩ Kết Đan khiếp sợ, bước chân dừng lại, hiện tại bọn họ mới ý thức được sự đáng sợ của Thiên Đạo Kim Đan!

Vừa mới Kết Đan đã có thể miểu sát người cùng giai, nhất là đánh chết dễ dàng như nghiền ép một phía, ai nhìn thấy cảnh này cũng phải sợ hãi.

Bốn phía yên tĩnh, sau khi trầm mặc ngắn ngủi qua đi, người Nghịch Hà Tông hoan hô mãnh liệt, vào lúc này chiến ý bùng phát dữ dộimà Bạch Tiểu Thuần đứng giữa không trung, lúc ngẩng đầu nhìn lên đã thấy các Nguyên Anh chân nhân đang nhìn hắn.

Đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy bọn họ không có cách xa mình như thế.

- Hắc hắc, các huynh đệ Nghịch Hà Tông toàn lực xuất kích, công chiếm... Không Hà Viện!

Phong Thần tử của Huyết Khê nhất mạch vào lúc này ngửa mặt lên trời cười to, tiếng cười khàn khàn mang theo sát ý thấu xương, giọng nói quanh quẩn khắp rừng nhiệt đới hai bên bờ sông, tu sĩ Nghịch Hà Tông đều gào thét lao tới phía trước!

Khi lời của Phong Thần tử quanh quẩn, Bạch Tiểu Thuần thở sâu, huyết quang còn nồng đậm hơn lúc Trúc Cơ bùng phát khắp toàn thân của hắn, huyết quang nhanh chóng khuếch tán ra chung quanh, lập tức gia tăng chiến lực cho tu sĩ Huyết Khê nhất mạch.

Tốc độ chiến đấu bị đẩy nhanh lên vài lần, dùng phương thức càng ác liệt hơn tiến chiếm Không Hà Viện.

Nhìn từ trên cao có thể nhìn thấy trong rừng hai bên Không Hà Viện có hai thanh đao là tu sĩ Nghịch Hà Tông lao tới, hai cây đao này dùng thế như chẻ tre lao vào sơn môn Không Hà Viện.

Không Hà Viện không thể kiên trì được quá lâu, lúc này thế bại đã xuất hiện rõ ràng.

Đúng lúc này đột nhiên có đèn lồng màu xanh từ sơn môn Không Hà Viện bay ra, đèn lồng này càng lúc càng lớn, đến cuối cùng biến lớn mấy trăm trượng, nó tỏa ra uy áp bao phủ bốn phía, còn có vô số oan hồn vờn quanh, chúng phát ra tiếng gào rú thê lương, chúng nương theo đèn lồng lao ra ngoài.

Đây chính là một chí bảo của Không Hà Viện!

Không chờ đèn lồng hàng lâm, đột nhiên có một mặt trời màu đen trực tiếp xuất hiện bên phải con sông, trong mặt trời có con quạ màu trắng đang mở mắt ra, ánh mắt của nó mang theo hàn quang khiếp người nhìn đèn lồng, nó kêu vang một tiếng.

Trận chiến tranh này được đẩy nhanh hơn, cũng là lúc hai bên vận dụng nội tình của mình, đối với Nghịch Hà Tông mà nói mặt trời này chính là nội tình, nhưng đối với Không Hà Viện mà nói lực lượng nội tình của tông môn hạ du chỉ tương đương chí bảo của bọn họ mà thôi.

Vào lúc chí bảo đang quyết đấu nội tình, một cái mộ bia cao mấy trăm trượng bay lên ở bên trái sông, nó nện thẳng vào mặt đất, trong mộ bia tỏa ra khí tức tang thương giống như tồn tại qua vô số năm tháng, vừa mới hàng lâm thì mặt đất nhô lên như nấm mồ.

Từng bàn tay khô héo duỗi ra khỏi mặt đất, càng có từng tiếng gào rú khàn khàn vang vọng các nơi.

Nhưng Nghịch Hà Tông làm gì không có chuẩn bị, vào lúc mộ bia xuất hiện thì một cái mặt trời bay lên cao, con quạ đen trong mặt trời gáy vang, nó lao thẳng về phía mộ bia, lúc tới gần những bàn tay khô héo vươn lên bị thiêu cháy thành tro bụi, mà bản thân mộ bia lại truyền ra tiếng gào thét thảm thiết, một gương mặt cực lớn xuất hiện trên mộ bia, nó trực tiếp bay ra thôn phệ quạ đen.

Hai bên lại chiến tranh dữ dội, nội tình và chí bảo oanh kích, tu sĩ chém giết tu sĩ, thương vong thảm trọng tăng lên liên tục, rốt cuộc tu sĩ Nghịch Hà Tông cũng bắt đầu khống chế chiến trường, Không Hà Viện ra sức chống cự nhưng từ từ lui ra phía sau, dần dần tiến tới dưới sơn môn Không Hà Viện.

Chiến tranh tới thời điểm này cũng đã tới giai đoạn thứ ba... Công chiếm sơn môn! !

Từ khi tiến hành chiếm sơn môn, lực lượng hai bên bờ sông của Nghịch Hà Tông leo lên từng nhánh dây, bọn họ leo lên Không Dong Tà Thụ tiến vào sơn môn Không Hà Viện, tiếng chém giết thảm thiết vang lên liên tục.

Tiếng nổ và hào quang pháp thuật xuất hiện liên tục, tiếng kêu thảm thiết vang vọng tứ phương.

Chiến tranh của các lão tổ càng thảm thiết hơn, mỗi người đều có thương thế, nhưng bọn họ càng không lui ra phía sau, chém giết còn đáng sợ hơn trước nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.