Bạch Tiểu Thuần sững sờ một lát, những năm qua hắn làm tất cả mọi chuyện cũng vì tìm kiếm vinh quang cho mình, cho tới bây giờ chưa từng gặp người nào cắt lời của hắn như thế, sau khi ngơ ngác thì hắn nhìn về phía túi trữ vật khẩu, ở miệng túi còn lộ ra cái đầu xanh của tiểu ô quy.
- Đáng chết, quả nhiên ngươi vẫn còn ở trong túi trữ vật!
Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng, hắn nâng tay phải lên chụp xuống, tiểu ô quy lườm Bạch Tiểu Thuần một cái sau đó biến mất.
Bạch Tiểu Thuần tức giận, tiểu ô quy này lúc trước hại hắn rất thảm, bây giờ vừa nghĩ tới mình bị con cá sấu màu vàng đuổi theo rất thảm, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy nội tâm run động.
Hắn càng tức giận tiểu ô quy hơn nữa nhưng mặc hắn tìm thế nào cũng không thể tìm thấy thân ảnh, cuối cùng Bạch Tiểu Thuần cắn răng dứt khoát đổi túi trữ vật, hắn ném túi trữ vật này ra khỏi hùng thành.
- Ngươi có bản lĩnh tiếp tục đi ra!
Bạch Tiểu Thuần tức giận nói, vừa nói xong thì nhìn thấy đầu tiểu ô quy xuất hiện trên túi trữ vật mới, nó xuất hiện còn khinh miệt Bạch Tiểu Thuần.
- Nhìn mặt mũi ngươi đổi phòng cho Quy gia ta, lúc này Quy gia tạm nghe lời ngươi đi ra cho ngươi cúng bái một chút.
Bạch Tiểu Thuần sắp khóc, hắn thở dài một hơi, hắn biết rõ chính mình không có biện pháp làm gì được tiểu ô quy, phiền muộn ngẩng đầu nhìn chung quanh, giờ phút này tu sĩ hai tông Linh Huyết đã lên hùng thành tiếp thu Huyền Khê Tông đầu hàng.
Về phần hầu tử và con thỏ, Bạch Tiểu Thuần tìm cả buổi cũng không tìm thấy bóng dáng của chúng, còn có Thiết Đản, sau khi hùng thành đã vỡ thì không tìm thấy bóng dáng đâu nữa.
- Con thỏ và con khỉ là ta tạo ra, tạo ra đấy...
Bạch Tiểu Thuần phiền muộn, hắn cũng không khỏi tưởng tượng tới những động vật khác.
Rất nhanh lực lượng còn sót lại của Đan Khê Tông cũng vọt tới hùng thành phía sau, lúc nhìn thấy đồng môn Đan Khê Tông đầu hàng và nhìn thế lực hai tông Linh Huyết hợp nhất Huyền Khê Tông.
Mấy lão tổ Huyền Khê Tông, nhất là lão tổ Xích Hồn không có bị phong ấn, Thủy tổ Huyết Khê Tông và lão tổ thứ nhất Linh Khê Tông đang giam lỏng bọn họ.
Về phần những người khác với thủ đoạn của hai tông Linh Huyết có quá nhiều phương pháp hợp nhất bọn họ.
Những chuyện này không cần Bạch Tiểu Thuần quan tâm, hắn chỉ nhìn vài lần rồi thu hồi ánh mắt, hắn thấy tu sĩ hai tông Linh Huyết đã tiến vào hùng thành, những người này đang mang theo kích động và phấn chấn đi trong hùng thành tàn phá, tùy ý nghe những tiếng hoan hô rất lớn, có thể nói trận chiến này vừa chấm dứt thì có ý nghĩa đông mạch Thông Thiên Hà hạ du đã thống nhất.
Về sau cần thời gian chỉnh hợp trong thời gian ngắn ngưng tụ thực lực cả đông mạch hạ du đi đối kháng Không Hà Viện!
Trận chiến này vừa chấm dứt, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần đã trở thành tiêu điểm của mọi người, lúc này càng trở thành mặt trời trong mắt hai tông Linh Huyết, ánh mắt nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần đều mang theo cuồng nhiệt và tôn kính, nhất là nữ đệ tử càng sinh ra hào quang khác thường, Bạch Tiểu Thuần rất thoải mái, hắn áp chế không vui vì tiểu ô quy xuống, nội tâm vui thích bày ra bộ dáng tiền bối cao nhân đi trong hùng thành.
Khi gặp tu sĩ mình quen biết thì gật đầu chào hỏi, sau đó hắn đi thẳng, danh xưng thiểu tổ vang lên không dứt.
Cũng không biết qua bao lâu Bạch Tiểu Thuần có phần mất hứng, hắn phát hiện trừ chính mình thì còn có một biến thành tâm điểm trong mắt của mọi người, nhất là người Đan Khê Tông càng dung hợp vào hai tông Linh Huyết, không ngừng nói lên tác dụng của người này...
Nàng chính là thiên kiêu Đan Khê Tông quật khởi trong thời gian chiến tranh này, Trần Mạn Dao!
So với tu vi của nàng, khả năng bày trận mới được người ta chú ý nhất, còn có dung nhan tuyệt thế của nàng, cho dù mang mạng che mặt và nhìn thấy hơi mờ, căn bản không che đậy được bộ dáng xinh đẹp của nàng, những nơi nàng xuất hiện đều biến thành tâm điểm của mọi người.
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy một đám tu sĩ vây quanh Trần Mạn Dao thì nội tâm của hắn không phục, bỗng nhiên Trần Mạn Dao ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.
Sau khi bị ánh mắt lạnh như băng này nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần càng không thoải mái.
- Tu vi không có sâu như ta, địa vị không cao hơn ta, công pháp không có tốt như ta, bối cảnh cũng không lớn bằng ta, có cái gì hay chứ!
Bạch Tiểu Thuần nói thầm một câu, suy nghĩ một chút hắn cảm thấy đối phương không xinh đẹp bằng mình, vì vậy trừng mắt nhìn qua, Trần Mạn Dao lại thu hồi ánh mắt, lúc này rất nhiều tu sĩ vây quanh nàng đều cười khẽ đi xa.
Bạch Tiểu Thuần hừ nhẹ một tiếng, lúc này sắc trời đã hoàng hôn, hắn đi trong hùng thành, sau khi tìm hỏi mọi người thì tìm được đám người Hứa Bảo Tài, Trương Đại Bàn, Hầu Vân Phi, Hắc Tam Bàn, bọn họ có tổn thương, có hư thoát, cũng may không có người vẫn lạc, điểm này làm nội tâm Bạch Tiểu Thuần thở ra một hơi, cố ý đi cảm tạ mấy đệ tử trong trận pháp khác.
Bạch Tiểu Thuần làm người khéo đưa đẩy, hắn biết rõ những người này là tri kỉ của mình, có rất nhiều người cố ý ra sức bảo vệ thay hắn cho nên mới có thể sống sót tới bây giờ trên chiến trường.
Thấy Bạch Tiểu Thuần cảm tạ, những đệ tử điều khiển trận pháp đều cảm thấy thoải mái, bọn họ càng tôn kính Bạch Tiểu Thuần.
Nơi này có không ít tu sĩ Huyết Khê Tông, thậm chí còn có mấy Thái Thượng trưởng lão đang cùng người cùng thế hệ trong Linh Khê Tông thổn thức về cuộc chiến thảm thiết, Bạch Tiểu Thuần đi đến cười nói hàn huyên với các Thái Thượng trưởng lão này một phen, Bạch Tiểu Thuần cũng hỏi Huyết Mai đang ở nơi nào.
- Lúc trước Huyết Mai bị thương không nhẹ, mặc dù không có gì đáng ngại nhưng cần bế quan, hôm nay hùng thành đã công phá, nàng với tư cách là đệ tử quan trọng của Huyết Khê Tông nhất định phải có mặt, nàng đang đi thị sát các nơi sụp đổ trên hùng thành, ngươi đi vào trong đó tìm xem, có lẽ có thể tìm được đấy.
Một Thái Thượng trưởng lão Huyết Khê Tông cười ha hả trêu ghẹo nhìn Bạch Tiểu Thuần một chút, lúc này mở miệng chỉ điểm.
Biết được nơi đi của Huyết Mai, Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng rồi chạy đi trong ánh mắt trêu ghẹo của các Thái Thượng trưởng lão này, hắn đi thẳng về phía thành tây.
Trên đường đi hắn nhìn tường thành bị tàn phá, nhìn những đệ tử hai tông đang hợp nhất, hắn có cảm giác rất thỏa mãn, quyết định của mình khi ở sơn mạch Lạc Trần cực kỳ chính xác.
Nhất là nhìn thấy đệ tử hai tông Linh Huyết trở nên hòa hợp không ít thì Bạch Tiểu Thuần càng mừng rỡ, lúc đi trên hùng thành tới bảo khố Huyền Khê Tông thì hiện tại đã tối, nơi này có không ít tu sĩ đang kiểm kê, Bạch Tiểu Thuần nhìn vài lần rồi biến sắc.
- Năm đó ta ở Huyết Khê Tông nhìn thấy đan bích, nghe nói nhiều năm trước Đan Khê Tông bị đoạt đi, dường như trong Đan Khê Tông còn có một nửa đan bích khác, mà Đan Khê Tông sắp bị Huyền Khê Tông diệt có không ít người quy hàng, nói không chừng đan bích này đang nằm trong bảo khố Huyền Khê Tông...
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây liền động tâm bước tới gần đó, tìm được đệ tử đang kiểm kê bảo vật Huyền Khê và hỏi thăm đan bích.