Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 596: Chương 596: Đó là cái gì? (Hạ)




Vào lúc hắn hóa thành con rùa đen, trong túi trữ vật của hắn có giọng nói hưng phấn vang lên.

- Ha ha, không hổ là sủng thú của ta, tiểu Bạch ngươi tốt lắm, chủ nhân coi trọng ngươi nha.

Giọng nói đê tiện này là của tiểu ô quy, nó lập tức bay ra ngoài bò sau lưng Bạch Tiểu Thuần.

- Ngươi câm miệng!

Bạch Tiểu Thuần gào thét, không hề để ý tới tiểu ô quy, hắn cứ nâng Quy Văn Oa bò vào khu vực cấm chế năm ngàn trượng.

Tiểu ô quy cười vang đi theo phía sau Bạch Tiểu Thuần, nhìn từ xa là hai con rùa đen lớn nhỏ... Đang từ từ bò vào trong cấm chế.

Lúc mới đi vào có thiên lôi nổ vang, uy lực của nó còn mạnh hơn lúc trước, trực tiếp đánh vào Quy Văn Oa trên người Bạch Tiểu Thuần, cái nồi không bị phá vỡ, mặc cho thiên lôi oanh kích, Bạch Tiểu Thuần cũng chỉ chịu một ít chấn động nhỏ mà thôi, hắn da dày thịt béo, lúc này cũng toàn lực vận dụng Bất Tử Trường Sinh Công phối hợp Thiên Đạo Kim Đan, những chấn lực này không trở ngại hắn tiến lên.

Lúc này ba tông đang tranh đoạt ấn ký cũng phát giác được Bạch Tiểu Thuần có hành động, liên tục nhìn lại thì nhìn thấy hai con rùa đen lớn nhỏ.

- Đó là cái gì...

- Đây là... Xác rùa đen!

- Người Nghịch Hà Tông có suy nghĩ thật kỳ lạ, ha ha, không biết Bạch Tiểu Thuần lấy đâu ra cái xác rùa đen, cho rằng như vậy có thể chống cự được lực lượng cấm chế nơi đây sao?

- Cũng không phải chỉ có một, phía sau hắn còn có một tiểu ô quy, thật đáng cười.

Tu sĩ ba tông cười vang, ngay cả người Đạo Hà Viện cũng khinh miệt, Tinh Hà Viện cười lớn nhất, nhất là Trần Vân Sơn càng không thèm kiêng nể gì.

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi thân là thiếu tổ Nghịch Hà Tông, vì ấn ký lại không tiếc biến thân thành xác rùa đen, đến đến, nếu ngươi dập đầu với ta, ta có thể cân nhắc tặng cho ngươi một cái ấn ký, thế nào?

Nghe người ba tông trào phúng, Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh một tiếng, đáy lòng nói thầm: các ngươi chờ đó cho ta!

Khi hắn bò lên, cuồng phong, biển lửa ngăn cản, càng có băng nhọn ngưng tụ bắn vào, mặc cho cấm chế pháp thuật mạnh như thế nào cũng không thể ngăn cản Bạch Tiểu Thuần tiến lên phía trước.

Hắn đội Quy Văn Oa tiến lên phía trước gần trăm trượng.

Vào lúc này tiếng trào phúng của ba tông càng ngày càng yếu, không ít người mở to mắt, ngơ ngác nhìn qua hai con rùa đen kia, càng có một ít người hít khí lạnh.

- Cái... Cái mai rùa đó...

- Này... Điều này sao có thể, vị trí Bạch Tiểu Thuần tiến vao chính là tuyệt địa, lực lượng cấm chế nơi đó còn mạnh hơn vị trí của chúng ta nhiều.

- Thiên lôi giáng xuống, hỏa diễm đốt cháy, cuồng phong gào thét, cái mai rùa này không tổn hao gì... Tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh.

Vào lúc mọi người kinh hô, tu sĩ ba tông trợn mắt há hốc mồm phát hiện, cái mai rùa của Bạch Tiểu Thuần sau khi thích ứng hoàn cảnh chung quanh, quen thuộc bò sát đã tăng nhanh tốc độ tiến lên.

Hai trăm trượng, ba trăm trượng, bốn trăm trượng... Mặc cho thiên lôi cuồn cuộn, pháp thuật nổ vang, cái mai rùa này không dừng bước, tốc độ càng lúc càng nhanh, hiện tại đã vượt qua phạm vi năm trăm trượng.

- Không có khả năng!

Trần Vân Sơn hét lớn một tiếng, hắn thở hồng hộc không dám tin nhìn cảnh tượng này, chẳng những hắn như thế, người Cực Hà Viện cũng không thể tin nổi.

Bọn họ nhìn thấy thôi lôi đánh lên mai rùa nhưng tốc độ mai rùa lại nhanh hơn.

Bọn họ từ từ nâận ra Bạch Tiểu Thuần dưới mai rùa rất đắc ý.

- Hừ hừ, Bạch gia của các ngươi một khi động thủ, ta còn sợ chính mình, các ngươi cũng dám khi dễ ta?

Bạch Tiểu Thuần rất đắc ý, hắn dùng cả tay và chân bò về phía trước, thời gian dần qua, sáu trăm trượng, bảy trăm trượng... Cho đến một ngàn trượng!

Tới vị trí này, người Đạo Hà Viện cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, nhưng Bạch Tiểu Thuần lại thoải mái tới cực điêm, thậm chí ẩn ẩn tu sĩ ba tông còn nghe được Bạch Tiểu Thuần đang hát tiểu khúc dưới mai rùa.

Lôi đình cũng tốt, cuồng phong cũng được, thậm chí biển lửa và tất cả pháp thuật cấm chế đều tan rã dưới mai ràu như tuyết gặp nắng xuân.

- Này... Này... Này...”

Người Đạo Hà Viện trợn mắt há hốc mồm.

Ba tông phát điên, cố tình muốn đi ngăn cản nhưng Bạch Tiểu Thuần lựa chọn vị trí là tuyệt lộ, lực lượng cấm chế nơi đó lớn nhất, bọn họ không thể tiến vào.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn hai con rùa đen một lớn một nhỏ càng đi càng xa trong mắt bọn họ, một ngàn ba trăm trượng, một ngàn sáu trăm trượng, cho đến hai ngàn trượng, phạm vi này đã vượt qua khả năng của bọn họ.

- Hai... Hai ngàn trượng!

- Đáng chết, tại sao tên này có thể đi được hai ngàn trượng, chẳng phải nói hắn đi trước cả Đạo Hà Viện, sẽ trở thành người đạt được ấn ký trước tiên sao?

Sau khi tu sĩ ba tông kịp phản ứng, lập tức xôn xao không thể tưởng tượng nổi, càng ghen ghét và không cam lòng mãnh liệt.

Trong khu vực hai ngàn trượng này, thuật pháp rơi xuống như mưa, Bạch Tiểu Thuần dừng lại, hắn từ từ xốc Quy Văn Oa lộ ra một khe hở nhìn cảnh vật bên ngoài.

Hắn cũng nghe được tu sĩ ba tông xôn xao, bọn họ càng như thế thì Bạch Tiểu Thuần càng là vui vẻ, lúc này hắn đang đắc ý, đột nhiên Ấn Ký Sơn chấn động, có một cái ấn ký bay ra, nó xoay vòng quanh vị trí ban đầu vài vòng, lại lại tới khu vực Bạch Tiểu Thuần đang bò.

- Ha ha, hiện tại không có ai đoạt với ta, ấn ký, đến đây!

Bạch Tiểu Thuần cười dài với mai rùa, tay phải bấm niệm pháp quyết sau đó điểm một chỉ về phía trước.

Ấn ký bay tới gần người phương nào thì người đó chiếm tiên cơ, hiện tại không có ai tranh đoạt với Bạch Tiểu Thuần, lúc ấn ký này bay đi lại bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần, trong chốc lát biến mất trong mai rùa của Bạch Tiểu Thuần.

- Một!

Bạch Tiểu Thuần đại hỉ.

Tu sĩ ba tông đều nhìn thấy cảnh này, con mắt bọn họ đỏ lên như thỏ, nhất là người Đạo Hà Viện càng phát điên, bọn họ bộc phát toàn lực thúc dục cự nhân tiến lên, ý đồ đi về phía trước, sau đó lại một cái ấn ký bay ra khỏi Án Ký Sơn, sau khi quay vài vòng liền bị Bạch Tiểu Thuần hút vào, bọn họ gào thét ngập trời.

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi muốn chết!

- Thật không công bằng!

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi quá phận!

Lúc tiếng gào thét vang lên, Bạch Tiểu Thuần hàng tiểu khúc càng lớn, hắn ở dưới mai rùa thu ấn ký thứ ba bay tới, sau khi hấp thu xong Bạch Tiểu Thuần càng cao hứng.

- Cứ chờ ở nơi này, đến một, hấp một, hừ hừ.

Bạch Tiểu Thuần càng đắc ý, cảm giác mình thật sự quá lợi hại, thậm chí còn muốn cầm một tấm gương ra hỏi Dạ Táng xem ai là người lợi hại nhất.

Cũng may hắn biết rõ nơi đây không thích hợp mới nhịn xuống.

Bạch Tiểu Thuần cực kỳ thoải mái thì người ba tông càng bi kịch.

Bọn họ nhìn ra cứ tiếp tục như vậy Bạch Tiểu Thuần sẽ có thu hoạch lớn nhất, sợ rằng sẽ khai sáng kỳ tích, mà kỳ tích này vô số năm sau sẽ biến thành sỉ nhục của tông môn bọn họ.

Nhất là Đạo Hà Viện áp lực thật lớn, mấy chục tu sĩ Kết Đan không tiếc trả giá lớn bộc phát ra toàn bộ tiềm lực, thân ảnh cự nhân càng ngày càng khổng lồ, sau đó lại được tu sĩ Đạo Hà Viện thúc dục tiến lên phía trước trăm trượng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.