Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 597: Chương 597: Vô sỉ, ăn gian




Mà Cực Hà Viện cùng Tinh Hà Viện cũng liều mạng, bọn họ đều tiến lên phía trước.

Khí thế ba tông như cầu vồng, thậm chí những tu sĩ này còn lấy ra pháp bảo, thi triển pháp thuật thần thông, chẳng những dựa vào lực lượng mọi người, càng thi triển cả thực lực bản thân tiến sâu vào trong cấm chế.

Bạch Tiểu Thuần bị khí thế ba tông bộc phát làm giật mình, mắt thấy tu sĩ ba tông sắp đuổi kịp, Bạch Tiểu Thuần cũng tức giận.

- Ta đã trốn tới nơi này, các ngươi còn muốn đoạt với ta, khinh người quá đáng!

Bạch Tiểu Thuần tức giận nói, cắn răng tiếp tục đội mai rùa xông thẳng về phía trước.

Tiểu ô quy theo sau, tiếng cười truyền ra, đoạn đường này làm nó cảm thấy rất vui.

Thời gian trôi qua, Bạch Tiểu Thuần bò lên xa hơn vẫn không quên đi hấp thu ấn ký, khi mỗi ấn ký bị đoạt đề kích thích Đạo Hà Viện, bọn họ dã tiến vào vị trí hai ngàn trượng, Cực Hà Viện theo sát phía sau, dù là Tinh Hà Viện cũng tiến lên phạm vi một ngàn hai trăm trượng, đây đã là cực hạn chính thức của ba tông, cho dù thế nào cũng không thể tiến lên phía trước, lúc bọn họ nhìn Bạch Tiểu Thuần cũng phát hiện Bạch Tiểu Thuần đã vượt qua hơn ba ngàn trượng.

Thậm chí vẫn còn tiếp tục... Rất nhanh, ba ngàn năm trăm trượng, bốn ngàn trượng...

Đây là chênh lệch hơn gấp đôi rồi, khiến cho Đạo Hà Viện triệt để tuyệt vọng, Cực Hà Viện đắng chát, Tinh Hà Viện nổi điên, bọn họ trơ mắt nhìn ấn ký này tới ấn ký khác sau khi bay ra liền bị Bạch Tiểu Thuần hút đi, cảnh này làm bọn họ vô lực không thể làm gì.

- Bốn ngàn... Bốn ngàn trượng...

- Đây không phải thực...

Toàn bộ tu sĩ ba tông phát điên, đến bây giờ Tinh Hà Viện mới đạt được hai ấn ký, Cực Hà Viện nhiều hơn một ít, đạt được ba, nhiều nhất là Đạo Hà Viện, đạt được năm...

Mà tất cả những ấn ký còn lại đều bị một mình Bạch Tiểu Thuần hút đi...

Chỉ hút đi cũng bỏ đi, có thể nghe được giọng của Bạch Tiểu Thuần không ngừng truyền lại nhắc nhở mọi người hắn hút được bao nhiêu.

- Ba mươi mốt!

- Ba mươi bảy!

- Bốn mươi ba!

Cả Ấn Ký Sơn chấn động, từ xưa đến nay, cho dù là lần mở ra nào cugnx không có ai đi xa như Bạch Tiểu Thuần, lúc này Ấn Ký Sơn chấn động, số lượng ấn ký không ngừng bay ra.

Bạch Tiểu Thuần càng hấp càng vui vẻ, quay đầu lại nhìn thấy người ba tông cách mình rất xa, đáy lòng của hắn thoải mái rất, dứt khoát tiếp tục bò lên phía trước, vừa bò vừa hấp.

- Bốn mươi bảy!

- Năm mươi ba!

- Năm mươi tám!

Giọng nói của Bạch Tiểu Thuần không ngừng quanh quẩn, hắn cách Ấn Ký Sơn càng ngày càng gần, tu sĩ ba tông nhìn thấy cảnh này, nội tâm bọn họ giống như có vô số hung thú đang cắn xé, lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần đã mang theo điên cuồng và sát cơ, dường như Bạch Tiểu Thuần ngay trước mắt bọn họ, cho dù trở ngại quy tắc cũng phải giết hắn tại đây.

- Câm miệng! !

- Đáng chết, ngươi vô sỉ, ăn gian!

- Ta muốn giết ngươi!

Bạch Tiểu Thuần khinh thường, sau khi nghe những tiếng nói này, hắn quay người trong Quy Văn Oa, từ phía sau nâng Quy Văn Oa nhìn tu sĩ ba tông, hắn cao giọng hô.

- Các ngươi có dám tới trước mặt ta hay không, cùng quyết đấu đỉnh phong với ta một trận, có dám hay không, đến đây, Bạch mỗ chờ các ngươi.

Câu này của hắn vừa ra khỏi miệng không khác gì châm dầu vào lửa, lập tức làm ba tông gào thét, nhất là Trần Vân Sơn tức giận tới mức gương mặt vặn vẹo, trong mắt như muốn phóng hỏa.

- Tại sao không có kẻ nào tới đây? Nếu không... Các ngươi cùng lên đi, ta ỏ đây solo với các ngươi... Bạch gia chúng ta rất vất vả ah... Ai, cao thủ đều tịch mịch, phong cảnh nơi này rất tốt, đáng tiếc các ngươi không dám tới.

Bạch Tiểu Thuần chờ một lát, thở dài sau đó lại hấp ấn ký.

- Năm mươi chín.

Bạch Tiểu Thuần theo thói quen điểm số, nhìn Ấn Ký Sơn cách mình không xa, hắn cân nhắc có nên tiến tới gần nữa hay không, cũng không biết tới gần sẽ thế nào, dứt khoát đội Quy Văn Oa chậm rãi tới gần.

Cùng lúc đó tu sĩ ba tông điên cuồng, bọn họ không thể kiên trì quá lâu, bọn họ phải lui ra xa ngọn núi. Ở bên ngoài khu vực truyền thừa cũng điên cuồng hơn cả lúc trước.

Bên ngoài đại trận, dấu vết đại biểu bốn đại tông môn khi mới bắt đầu, vào lúc Bạch Tiểu Thuần hấp ấn ký đầu tiên thì dấu vết Nghịch Hà Tông sáng lên.

Khi nó sáng ngời ba người Hàn Tông lập tức vui sướng, nội tâm ba người kích động, việc này đại biểu vinh quang cả tông môn, sau khi so sánh dấu vết của ba tông môn khác, đoán được đây là Bạch Tiểu Thuần đạt được một ấn ký.

- Chỉ cần thêm một cái nữa thôi, khi đóchúng ta không lỗ!

Xích Hồn thở sâu nắm chặt nắm đấm, lão giả tóc đỏ Tinh Hà Viện cách đó không xa lại hồi hợp, hắn nhíu mày nhưng nhanh chóng giãn ra.

- Chúc mừng Nghịch Hà Tông, vận khí không tệ đạt được một ấn ký, tuy nhiên loại vận khí sợ rằng không kiên trì quá...

Lão giả tóc đỏ nói thế nhưng trong lòng không nghĩ vậy, hắn còn chưa nói xong...

Đột nhiên dấu vết Nghịch Hà Tông lại sáng lên một ít, không có chấm dứt, theo thời gian qua đi vẫn tiếp tục sáng lên, rất nhanh đã vượt qua dấu vết của Tinh Hà Viện.

Cảnh tượng này làm tu sĩ Nguyên Anh ba tông ngạc nhiên, tu sĩ Nguyên Anh của Tinh Hà Viện hiện ra sắc mặt không thể tin tưởng.

- Tại sao có thể như vậy được?

Chẳng những bọn họ ngạc nhiên, ba người Hàn Tông cũng sững sờ, nhìn thấy dấu vết không ngừng sáng lên, ba người nhìn nhau với ánh mắt khó tin.

Sắc mặt lão giả tóc đỏ cực kỳ khó coi, trong mắt càng mang theo tức giận, cảm thấy đám đệ tử đi vào bí cảnh đều là phế vật, hiện tại hắn cân nhắc nên đổi ý thế nào, nhưng vào lúc này dấu vết của Nghịch Hà Tông sáng rực rỡ.

Không có ai lên tiếng, lúc này mọi người nhìn thấy dấu vết của Nghịch Hà Tông dùng tốc độ khó tin càng ngày càng sáng, càng vượt qua Cực Hà Viện.

Mấy Nguyên Anh của Cực Hà Viện cũng phải khiếp sợ.

Rất nhanh lại vượt qua Tinh Hà Viện, lão giả tóc bạc của Tinh Hà Viện tiến lên một bước, ánh mắt nhìn chằm chằm vào dấu vết kia, rất nhanh, sắc mặt mọi người hoàn toàn thay đổi.

Dấu vết của Nghịch Hà Tông càng sáng hơn nữa, tiếp tăng lên với tốc độ chóng mặt, lúc này mọi người giật mình nhìn chằm chằm vào dấu vết, bọn họ có cảm giác khó tin chưa từng có.

Nhìn từ xa độ sáng của nó rất chói mắt, giống như biến thành ngôi sao duy nhất trên bầu trời, cho dù hào quang của ba tông gộp lại cũng không thể vượt qua nó, hoàn toàn bị nghiền áp không thể ngẩng đầu lên.

- Đây... Đây là chuyện gì?

- Chẳng lẽ ấn ký truyền thừa đều bị một mình Nghịch Hà Tông lấy đi?

- Không có khả năng!

- Trời ạ, lần trước lúc Đạo Hà Viện xếp thứ nhất cũng không có sáng thế này, rốt cuộc nó đại biểu bao nhiêu ấn ký?

Tu sĩ Nguyên Anh ba tông vô cùng hoảng sợ, lão giả tóc đỏ của Tinh Hà Viện không ngừng run rẩy, vẻ mặt không dám tin, hắn hô hấp dồn dập, hắn cảm thấy tất cả quá hư ảo, chuyện này không phải là sự thật.

- Có phải dấu vết này xảy ra vấn đề hay không...

Lão giả tóc đỏ nói nhỏ, mấy Nguyên Anh chân nhân Cực Hà Viện không ngừng hít khí lạnh, trong mắt bọn họ ngưng trọng chưa từng có, thậm chí còn lo lắng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.