Từ dấu vết phía sau tên Đạo Hà Viện vết sáng nhất, mà Tinh Hà Viện và Cực Hà Viện sáng như nhau, chỉ có dấu vết của Nghịch Hà Tông từ đầu tới cuối vẫn ảm đạm không sáng.
Tia sáng càng này càng sáng chứng tỏ ấn ký càng nhiều, hiện tại nhìn thấy dấu vết tông môn mình sáng nhất, tu sĩ Nguyên Anh của Đạo Hà Viện mỉm cười, hắn cảm giác không có gì cả, dù sao bản thân Đạo Hà Viện cũng lấy được vị trí thứ nhất không phải là chuyện ngoài ý muốn.
- Chúc mừng đạo hữu, xem ra vị trí thứ nhất lần này vẫn là Đạo Hà Viện rồi.
Lão giả tóc đỏ Tinh Hà Viện cười ha hả, chúc mừng Nguyên Anh chân nhâ Đạo Hà Viện.
- Đạo hữu Nghịch Hà Tông, thành tích lần này của các ngươi không được ah, còn không bằng cả Không Hà Viện.
- Năm đó Không Hà Viện xếp vị trí thứ hai, lúc ban đầu còn sàn sàn với Đạo Hà Viện đấy...
Vào lúc tu sĩ ba tông cười nói, ba người lão tổ Xích Hồn Nghịch Hà Tông vô cùng âm trầm, bọn họ thở dài nhìn nhau, tình cảnh này bọn họ đã đoán trước, trên thực tế đáy lòng cũng bỏ đi, chỉ kỳ vọng Bạch Tiểu Thuần có thể đạt được một ấn ký là đủ rồi.
- Hàn Tông đạo hữu, không bằng chúng ta đánh cược đi, ta cược Nghịch Hà Tông các ngươi lần này không đạt được quá hai ấn ký!
Nhìn thấy sắc mặt đám người Hàn Tông như vậy, lão giả tóc đỏ Tinh Hà Viện lên tiếng.
Hắn vừa nói ra, sắc mặt đám người Hàn Tông càng khó coi, Đạo Hà Viện và Cực Hà Viện lại nhìn qua Nghịch Hà Tông, ánh mắt hứng thú.
- Tiền đánh cuộc là cái gì!
Phong Thần tử ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào lão giả tóc đỏ, hắn hỏi lại một câu.
- Tinh Hà Viện của lão phu xuất ra một Tinh Vẫn Thạch có uy lực một kích của Thiên Nhân, cược Thông Thiên Chiên Thuyền lớn nhất của Nghịch Hà Tông các ngươi.
Lão giả tóc đỏ Tinh Hà Viện nhìn chằm chằm vào Hàn Tông, mặt ngoài tuy cười nhưng lòng không cười nói ra một câu.
Sắc mặt Hàn Tông biến hóa, ánh mắt Phong Thần tử cũng trở nên ác liệt, Tinh Vẫn Thạch là linh bảo của Tinh Hà Viện, có giá trị tương đương Thông Thiên Chiến Thuyền, nhưng với Nghịch Hà Tông mà nói giá trị Thông Thiên Chiến Thuyền quý hơn, hiển nhiên dùng thân phận lão giả tóc đỏ nói ra tiền đặt cược đã trải qua tính toán kỹ.
- Hai quả ấn ký mà thôi, chẳng lẽ người Nghịch Hà Tông các ngươi không có cả chút tin tưởng này?
Lão giả tóc đỏ Tinh Hà Viện nheo mắt sau đó cười nói.
Phong Thần tử trầm mặc, lão tổ Xích Hồn cũng không nói, hai người nhìn về phía Hàn Tông, tiền đặt cược này một khi thắng, đối với Nghịch Hà Tông mà nói cũng có tác dụng rất lớn, tối thiểu Tinh Vẫn Thạch có thể bù đắp được tổn thất lúc trước.
Chỉ có điều một khi thất bại Thông Thiên Chiến Thuyền sẽ không còn, như vậy chiến lực của Nghịch Hà Tông sẽ hạ thấp.
Hơn nữa Thông Thiên Chiến Thuyền này thuộc về Linh Khê nhất mạch, quyền quyết định nằm trong tay Hàn Tông, mà người hiểu Bạch Tiểu Thuần nhất cũng là Hàn Tông.
Hàn Tông ngẩng đầu nhìn qua dấu vết đại biểu Nghịch Hà Tông, sau khi trầm mặc hắn nhớ tới trên người Bạch Tiểu Thuần nhiều lần xuất hiện kỳ tích. Đánh bạc thắng sẽ gia tăng thêm tin tưởng và sĩ khí cho Nghịch Hà Tông, thua sẽ mất mặt trước người ba tông, bọn họ cũng mất đi một phần thực lực của mình.
Mặc dù tiền đặt cược rất nặng, nhưng trên thực tế Nghịch Hà Tông thua không thể thua.
- Đánh bạc!
Hàn Tông cắn răng một cái, bỗng nhiên mở miệng quyết định, lão giả tóc đỏ Tinh Hà Viện cười ha hả, hắn cũng sớm biết được sẽ là như thế, lúc trước hắn cũng ra lệnh cho đệ tử của mình rồi.
Nhiệm vụ của bọn họ trừ đạt được ấn ký ra, quan trọng hơn là ngăn cản Nghịch Hà Tông, phải làm cho Nghịch Hà Tông không đạt được một ấn ký nào cả.
- Một cái là ngoài ý muốn, hai cái sao? Nghịch Hà Tông nhất định không cách nào đạt được!
Lão giả tóc đỏ cười lạnh, hắn càng biết rõ mở bí cảnh truyền thừa lần này không phải thời gian mở ra, cho cấm chế trong Ấn Ký Sơn càng lớn, dùng lực lượng một mình Bạch Tiểu Thuần của Nghịch Hà Tông không cách nào tới gần.
Đạo Hà Viện và Cực Hà Viện, cũng đều chú ý tiền đặt cược này, bọn họ nhìn nhau, hiển nhiên nhận ra Tinh Hà Viện có ý định này từ trước, rõ ràng muốn nhân cơ hội cướp tài nguyên của Nghịch Hà Tông khi vừa mới đứng vững, không chỉ ép Nghịch Hà Tông nhổ ra tài nguyên của Không Hà Viện, còn suy giảm thực lực của người ta, thậm chí có thể tưởng tượng trong cuộc sống sau này Tinh Hà Viện sẽ từng bước xơi tái Nghịch Hà Tông để lớn mạnh bản thân mình!
Dù sao... Tinh Hà Viện và Nghịch Hà Tông giáp giới với nhau!
Đã từng là Tinh Hà Viện bị Không Hà Viện áp chế gắt gao, không nói thở không ra hơi, nhưng có rất nhiều việc phải nhìn sắc mặt Không Hà Viện làm việc, mà hiện tại Không Hà Viện diệt vong, đối với Tinh Hà Viện mà nói đã mất đi hàng xóm mạnh mẽ.
Bên ngoài thành lập đổ ước, trong nơi truyền thừa, người Đạo Hà Viện đã tiến hơn một ngàn hai trăm trượng, nơi đây chính là cực hạn của bọn họ, dựa vào cự nhân do bọn họ hợp lực mới có thể như thế, lại tiến lên là nửa bước khó đi, hơi không cẩn thận sẽ lập tức diệt vong.
Mà Cực Hà Viện cũng tiến vào phạm vi chín trăm trượng, nơi cũng là cực hạn của bọn họ, mặc dù không bằng Đạo Hà Viện, nhưng mà Đạo Hà Viện không cách nào ăn nhiều ấn ký như thế, cũng không có thực lực này, như vậy Cực Hà Viện có thể bảo đảm ấn ký của mình sẽ không ít.
Về phần Tinh Hà Viện yếu nhất chỉ tới hơn năm trăm trượng là dừng lại, dù như thế có thể đạt được một ít ấn ký của Đạo Hà Viện cùng Cực Hà Viện, đủ giúp bọn họ đứng thứ ba, chia cắt tài nguyên của Nghịch Hà Tông.
Mà ấn ký trong Ấn Ký Sơn không ngừng lóe sáng.
Bạch Tiểu Thuần hiện tại đang đỏ mắt, mang theo Thiết Đản đi tới hướng khác, nơi này cách xa ba tông, mặc dù xa nhưng vẫn có thể nhìn thấy nhau.
Nơi này hắn dùng Thông Thiên Pháp Nhãn nhìn thấy sinh cơ trong tuyệt địa, nhưng hắn vẫn cảm giác được khu vực này có cấm chế rất mạnh, uy lực của nơi đây còn mạnh hơn cửa vào sinh cơ của cấm chế bên kia.
- Thiết Đản, nhỏ đi, lão ba mang ngươi đi vào dạo chơi!
Bạch Tiểu Thuần đứng ở nơi đó, hắn nhìn ba tông sau đó hừ lạnh một tiếng.
Thiết Đản sững sờ, nháy mắt mấy cái sau đó thân thể run lên, không ngừng thu nhỏ lại như lòng bàn tay, bị Bạch Tiểu Thuần thả vào trong ngực, hắn hít sâu và vận lực.
Bất Tử Trường Sinh Công phối hợp lực lượng Thiên Đạo Kim Đan làm cho thân thể Bạch Tiểu Thuần co rút lại, đây là súc cốt co thịt, thân thể hắn nhỏ đi một vòng giống như em bé.
Quần áo quá lớn nên Bạch Tiểu Thuần dứt khoát giật xuống, hắn nâng ngón tay điểm vào mặt đất.
Một tia sáng màu đen sáng lên, Quy Văn Oa... Xuất hiện!
- Đây là các ngươi bức ta, ta vốn không muốn ăn gian!
Bạch Tiểu Thuần cắn răng thì thào, cảm thấy rất ủy khuất, hắn cũng không muốn quá phận bạo lộ Quy Văn Oa, nhưng trước mắt không có biện pháp, hắn thở sâu, hắn ngã xuống dùng Quy Văn Oa che thân thể lại.
Quy Văn Oa vốn không nhỏ, hơn nữa Bạch Tiểu Thuần đã co thân thể lại nên Quy Văn Oa có thể dung nạp hắn, hắn hiện tại biến thành con rùa đen