Tuy bốn phía Ấn Ký Sơn này đều có thể đi vào, nhưng đó chỉ là mắt thương mà thôi, Bạch Tiểu Thuần dùng Thông Thiên Pháp Nhãn quan sát thì hắn ẩn ẩn nhìn thấy vị trí của ba tông và vị trí của mình mới là khu vực có sinh cơ.
Nếu đi vào từ khu vực khác thì nguy hiểm sẽ tăng lên tới mức tận cùng, điều này hiển nhiên cũng là nguyên nhân ba tông ở gần nhau như vậy cũng không muốn tách ra đi tìm ấn ký của riêng mình.
Lúc hắn nhìn qua tu sĩ ba tông, dựa vào lực của nhiều người tiến lên phía trước, Đạo Hà Viện mạnh nhất, bọn họ đi hơn năm trăm trượng, theo sau bọn họ là Cực Hà Viện đi được bốn trăm trượng, cho dù là Tinh Hà Viện cũng đi được ba trăm trượng.
Chỉ có Bạch Tiểu Thuần là lẻ loi đứng bên ngoài không đi vào.
- Dùng lực lượng của chúng ta không cách nào chịu đựng quá lâu, cơ hội chỉ có hai ba lần mà thôi...
Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ lên, hắn thở sâu, lập tức lấy phù văn trong túi trữ vật ra ngoài, liên tục dán lên người mình và Thiết Đản, sau đó lấy rất nhiều pháp bảo phòng thân ra, lại nói với Thiết Đản.
- Một khi có cơ hội ta sẽ giết vào bên trong lấy ấn ký, sau đó ta sẽ quay về, nếu như ngoài ý muốn xuất hiện thì ngươi nhanh chóng loa vào cứu ta.
Thiết Đản vội vàng gật đầu, nó cũng nhìn ra trong phạm vi năm ngàn trượng quá nguy hiểm, đây là lần đầu tiên nó cùng đi ra ngoài với Bạch Tiểu Thuần nên vô cùng khẩn trương.
Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi, đứng đó nhìn chằm chằm vào Ấn Ký Sơn, hắn từ từ chờ nhưng không cần chờ quá lâu, sau khi qua mười hô hấp thì trong Ấn Ký Sơn có một cái ấn ký tỏa sáng và bay ra ngoài..
Nó bồi hồi ở phạm vi năm ngàn tám trăm trượng một hồi liền lao ra bên ngoài, tu sĩ Tinh, Cực Đạo ba tông muốn ra tay.
Nhưng bởi vì tốc độ quá nhanh cho nên nó lập tức vượt qua bọn họ, đôi mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn thẳng, hắn hét lớn và thúc dục toàn bộ phù văn, càng bộc phát Bất Tử Kim Cương Thân tới tận cùng, lại thi triển Hám Sơn Chàng, thậm chí lo lắng tốc độ không đủ, chân trái của hắn đạp mạnh vào mặt đất sau đó hắn hóa thành tàn ảnh lao về phía trước.
Tốc độ cực nhanh, mắt thường không thể nhìn thấy được, chỉ có thể nhìn thấy hư ảnh nhỏ như sợi tơ lao về phía ấn ký, vào lúc định đoạt ấn ký thì người Tinh Hà Viện lập tức rống to, bọn họ tập hợp mọi người lại đánh ra một tia sáng lao tới trong nháy mắt, nó lao thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần và ấn ký.
Oanh, thân thể Bạch Tiểu Thuần bị đẩy lui ra sau, tia sáng kia trực tiếp cướp ấn ký đi.
Bạch Tiểu Thuần không cam lòng cũng có thể làm gì, chỉ có thể tranh thủ thời gian quay về, trong lúc hắn quay về còn bị thiên lôi oanh kích, phù văn toàn thân bị đánh nát một nửa mới có thể bình an đi trở về.
- Khi dễ người!
Sau khi đầy bụi đất quay trở về, Bạch Tiểu Thuần nổi giận, nhưng vào lúc hắn nóng tình, trong Ấn Ký Sơn có hai đạo ấn ký sáng lên, chúng bay ra nhanh chóng, một ấn ký bị Cực Hà Viện không tiếc trả giá lớn tranh đoạt đi, ấn ký khác vượt qua người ba tông, đôi mắt Bạch Tiểu Thuần tỏa sáng và xông lên lần nữa.
Lúc này thiên lôi nổ vang, biển lửa thiêu đốt, phù văn toàn thân Bạch Tiểu Thuần tiêu hao nhanh chóng, thậm chí cái bát sau lưng cũng bị thiên lôi đánh nổ tung, lúc này mới tới gần ấn ký và bắt lấy.
- Cút ngay!
Tiếng hừ lạnh vang lên, khi tiếng nói vừa xuất hiện thì một đạo uy áp làm tâm thần Bạch Tiểu Thuần chấn động lao tới, đó là một hư ảnh cự nhân, người Đạo Hà Viện ngưng tụ lực mọi người tạo thành.
Cự nhân này vung tay lên, khí kình cực mạnh bùng nổ hình thành pháp thuật cấm chế không tầm thường sinh ra cuồng phong dữ dội quét qua Bạch Tiểu Thuần.
Lực lượng thân thể Bạch Tiểu Thuần bộc phát, càng có uy áp Thiên Đạo Kim Đan đối kháng với cự nhân, tay phải của hắn duỗi ra bắt lấy ấn ký, lúc này hắn cách ấn ký chỉ ba trượng, mắt thấy sắp chiếm được ấn ký.
Nhưng lúc này cự nhân nâng tay phải lên đánh ra một quyền, lần này cuồng phong mạnh hơn xuất hiện quét thẳng vào nguời Bạch Tiểu Thuần.
Khóe miệng Bạch Tiểu Thuần chảy máu tươi, phù văn toàn thân sụp đổ, càng có không ít pháp bảo phòng hộ bị cuồng phong của cự nhân thổi tan, ngay cả thân thể của hắn cũng bị cuồng phong từ một quyền của cự nhân làm đông cứng.
Dù sao cự nhân này tập hợp lực lượng mọi người, tuyệt đối không phải một mình Bạch Tiểu Thuần có thể đối kháng, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn cự nhân kia giơ một trảo dễ dàng bắt lấy ấn ký thuộc về Bạch Tiểu Thuầnl, khi thân thể Bạch Tiểu Thuần cứng ngắc, từng đạo cấm chế hình thành pháp lực oanh kích Bạch Tiểu Thuần.
- Không biết tự lượng sức mình!
Cự nhân quay đầu khinh miệt nhìn Bạch Tiểu Thuần, quay người quay trở lại bên cạnh người Đạo Hà Viện.
Vào lúc nguy cơ, Thiết Đản ở bên ngoài nổi giận gào lên một tiếng, nó liều lĩnh xông vào mang theo Bạch Tiểu Thuần lui ra bên ngoài.
Vào lúc lui ra sau thì ánh sáng bên phía Tinh Hà xuất hiện, nó không có cuốn lấy Bạch Tiểu Thuần mà là xảo diệu hình thành một đạo cuồng phong ngăn cản, từ đó tạo thành trở ngại Thiết Đản quay về, hai đạo thiên lôi nổ vang đánh thẳng vào Thiết Đản, Thiết Đản phun máu tươi, Bạch Tiểu Thuần giãy dụa khôi phục thân thể, một tay túm lấy Thiết Đản, một người một thú lao thẳng ra bên ngoài.
- Nghịch Hà Tông đã không có năng lực thu ấn ký, cứ ngoan ngoãn đứng bên ngoài đi, không nên vào đây quấy rối!
Người Cực Hà Viện nhìn Bạch Tiểu Thuần và Thiết Đản bỏ chạy, lúc này dùng lời nói khinh miệt trào phúng bọn họ.
- Đi vào cướp đoạt lần nữa, mặc dù chúng ta trở ngại quy tắc không cách nào giết ngươi, nhưng nếu như lực lượng cấm chế nơi này tiêu diệt ngươi thì không ai có thể nói cái gì.
Trong Tinh Hà Viện lại có giọng nói vang lên, người nói chuyện chính là Trần Vân Sơn.
Hắn lên tiếng như thế rõ ràng cho ra đề nghị, dụng ý ác độc, lời của hắn có ý mượn đao giết người.
Bạch Tiểu Thuần không ngừng lui ra phía sau, lúc này một đạo cuồng phong quét qua cơ thể, hắn phun máu tươi mới có thể ra ngoài an toàn, hắn nghe người ba tông trào phún, lại đỏ mắt nhìn bọn họ vượt lên trước năm trăm trượng.
- Khinh người quá đáng!
Bạch Tiểu Thuần tức gận, nhất là nhìn thấy thương thế trên người Thiết Đản, hắn tức giận bộc phát dữ dội, hiện tại hắn thở hổn hển nhìn tu sĩ ba tông.
- Đoạt ấn ký của ta cũng bỏ đi, còn dám hại ta và Thiết Đản bị thương.
- Đây là các ngươi bức ta!
Bạch Tiểu Thuần cắn răng, đôi mắt đỏ rực, hắn thở hồng hộc vẫn nhanh chóng cho Thiết Đản ăn đan dược, ánh mắt của hắn không ngừng quan sát bốn phía, sau một lúc lâu người Đạo Hà Viện đã đi hơn ngàn trượng tiến về phía trước, Bạch Tiểu Thuần cắn răng mang theo Thiết Đản, lúc đi hắn dùng Thông Thiên Pháp Nhãn tìm kiếm vị trí tuyệt lộ khác.
Cùng lúc đó bên ngoài bí cảnh, ở ngoài đại trận cự thạch, mặc dù tu sĩ Nguyên Anh bốn tông không nhìn thấy hình ảnh trong bí cảnh, nhưng bọn họ có thể nhìn ra thành tích của người bên trong là như thế nào.