Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 593: Chương 593: Ta lấy... Một cái là... Đủ rồi!




Nhất là cách đó không xa xuất hiện một đạo hào quang, đó là thanh niên Kết Đan của Tinh Hà Viện, bởi vì khoảng cách tương đối gần bị Bạch Tiểu Thuần nhìn chằm chằm thì giật mình, sau khi nhận ra đó là Bạch Tiểu Thuần thì khinh miệt.

- Thiếu tổ Nghịch Hà Tông? Ngươi mang toàn bộ phù văn của Nghịch Hà Tông dán lên người của mình à, có đủ hay không? Có cần ta cho ngươi thêm vài tấm nữa không?

- Được, ngươi cho ta thêm vài tấm đi.

Bạch Tiểu Thuần nghe lời này liền hung ác nhìn sang.

Tên thanh niên Tinh Hà Viện càng mỉa mai hơn nữa..., cười lạnh vài tiếng, khinh miệt một chút liền không quan tâm tới Bạch Tiểu Thuần, hắn chỉ chú ý tới ấn ký trên cao.

Không chỉ có hắn như thế, đệ tử ba tông vào nơi truyền thừa này đều hóa thành hào quang bay lên ngọn núi, có một ít người ở gần không có bay lên mà là bay nhanh về phía trước.

Bạch Tiểu Thuần không có hành động thiếu suy nghĩ, hắn đứng ở xa xa quan sát tình hình, phát hiện tất cả mọi người đều bay tới Ấn Ký Sơn cách đó vạn trượng, bọn họ không bay lên quá cao mà là bay gần dưới đất, sau khi bay lên năm ngàn trượng thì đáp xuống đi bộ.

Vài chục người ba tông phân tán ra chung quanh, bọn họ phân thành ba hướng và mỗi tông môn là một đội, sắc mặt của bọn họ cảnh giác, trong nháy mắt bọn họ tới gần khu vực năm ngàn trượng thì Ấn Ký Sơn nổ vang, từng đạo thiên lôi và cuồng phong xuất hiện.

Đạo thiên lôi này vừa thô vừa to lớn như thùng nước, mà cuồng phong bởi vì ẩn chứa lực lượng quá mạnh mẽ cho nê hóa thành một con phong long, nó bắt đầu càn quét phạm vi năm ngàn trượng.

Chỉ dùng ánh mắt nhìn một chút cũng có thể nhận được sự mạnh mẽ của phong long.

Càng có rất nhiều pháp thuật bộc phát, khi thì hóa thành bàn tay khổng lồ, khi thì hóa thành băng nhọn, càng có hỏa diễm ngập trời, thậm chí ẩn ẩn còn có thể nhìn thấy không ít hư ảnh phân thân giống như quỷ hồn, chúng không ngừng bồi hồi ở phạm vi năm ngàn trượng và gào thét dữ tợn.

Trên mặt đất còn có gai đất đột nhiên xuất hiện, trong hư vô có thể nhìn thấy khe hở giống như cái miệng ma quỷ, vào lúc nó xuất hiện có thể thôn phệ tất cả mọi thứ.

Có thể nói trong phạm vi năm ngàn trượng này từng bước nguy cơ, đừng nói là tu sĩ Kết Đan, cho dù là Nguyên Anh chân nhân xuất hiện trong phạm vi năm ngàn trượng cũng có nguy hiểm thật lớn.

Nhất là nhìn một tu sĩ Cực Hà Viện triệu hồi một cái khôi lỗi, khi khôi lỗi xuất hiện trong phạm vi năm ngàn trượng đã bị một đạo thiên lôi đánh tan thành mây khói, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần tái nhợt và hít khí lạnh.

- Ngọc giản đã nói chung quanh ngọn núi sẽ xuất hiện nguy hiểm, cũng không nói nguy hiểm như vậy, khôi lỗi kia có thể sánh ngang tu sĩ Kết Đan nhưng lại bị một đạo thiên lôi đánh nát ngay lập tức.

Toàn thân Bạch Tiểu Thuần run lên, hắn đứng xa quan sát mà nội tâm do dự.

Chẳng những Bạch Tiểu Thuần cả kinh, đệ tử ba tông khác nhìn thấy pháp thuật cường đại trong phạm vi năm ngàn trượng đêu hít khí lạnh, sợ hãi không nhỏ.

- Bởi vì thời điểm này không phải là thời gian mở ra thật sự, cho nên lực lượng cấm chế chung quanh ngọn núi cũng mạnh hơn lúc trước không ít...

- Lúc trước còn có sứ giả thượng tông áp chế cấm chế một chút, cho nên uy lực của trận pháp cũng không mạnh như hiện tại...

Đệ tử ba tông không ngừng thương thảo với nhau, bọn họ dựa sát vào nhau, bọn họ chia ra làm ba hướng đi chậm vào trong phạm vi năm ngàn trượng, một khi gặp nguy hiểm sẽ tập hợp lực lượng của mọi người cùng đối kháng.

Trong khoảng thời gian ngắn tiếng nổ mạnh rầm rầm, cả mặt đất chấnđoộng, bầu trời sinh ra phong vân chấn động bao phủ các nơi.

Vào lúc Bạch Tiểu Thuần đang do dự, thời gian một nén hương đã qua, những ấn ký trên ngọn núi sáng lên, một ấn ký trong số một trăm ấn ký tỏa sáng, nó chớp động sau đó bay quanh khu vực năm ngàn trượng quanh ngọn núi.

Vào lúc ấn ký thoát ly ngọn núi và bay ra ngoài, lập tức người ba tông tụ tập lại nhìn thẳng vào ấn ký đó, sau khi ấn ký xoay vài vòng liền bay ra ngoài, vào lúc nó bay tới phạm vi bốn ngàn năm trăm trượng thì mọi người lập tức đuổi bắt nó.

Tu sĩ Tinh Hà Viện vận dụng toàn lực hình thành hào quang lướt đi trong tinh không, hóa thành một tia sáng dài hơn ngàn trượng, đạo ánh sáng của hắn bắn ra bao phủ ấn ký, vào lúc này người Cực Hà Viện cùng hét lớn một tiếng, ma khí trên người bọn họ bộc phát hình thành gương mặt cực lớn, nó hóa thành đầu lâu bay đi thôn phệ ấn ký và cướp đoạt từ trong tay Tinh Hà Viện.

Cùng lúc đó người Đạo Hà Viện có nhân số nhiều nhất, những người này nhìn nhau, bọn họ thở sâu và bộc phát từng đạo khí tức không thể nói rõ, khí tức này không ngừng tràn ra ngoài giống như tuân theo quy tắc nào đó, sau khi khí tức này xuất hiện đã làm hư vô vặn vẹo.

Lúc này thân ảnh cự nhân xuất hiện, nó đứng tại khu vực người Đạo Hà Viện tập hợp, nó tiến lên và xuất hiện trước mặt người Tinh Hà Viện cùng Cực Hà Viện và giơ tay bắt lấy ấn ký.

Vào lúc cự nhân nắm lấy ấn ký, lập tức ấn ký tỏa ra hào quang biến mất, nó xuất hiện trên mu bàn tay tu sũ Đạo Hà Viện và in dấu thật sâu.

- Là ta!

Tên tu sĩ này cười lớn, những đệ tử Đạo Hà Viện chung quanh đều hâm mộ, mà tu sĩ Tinh Hà Viện cùng Cực Hà Viện nhìn thấy ấn ký bị Đạo Hà Viện cướp đi, tuy có nhụt chí nhưng không có lộ ra mặt, bọn họ còn tiến lên chúc mừng.

Bạch Tiểu Thuần đứng ở xa nhìn thấy cảnh này, hắn thở ra một hơi, hiện tại hắn đã hiểu rõ quy tắc ở nơi này, ấn ký từ trong thánh sơn bay ra, ai khoảng cách gần ấn ký nhất sẽ có tỷ lệ lớn nhận được

- Ta lấy... Một cái là... Đủ rồi!

Bạch Tiểu Thuần cắn răng một cái, hắn kỳ vọng không lớn, chỉ hy vọng lấy được một ấn ký là được, như vậy cũng có thể đi ra ngoài báo cáo kết quả, tuy hắn cũng muốn nhận được nhiều hơn nhưng nơi đây quá nguy hiểm.

Bạch Tiểu Thuần cắn răng sau đó mang theo Thiết Đản đi tới Ấn Ký Sơn, sau khi hắn tiếp cận, hắn nhìn thấy tu sĩ ba tông đã đi lên khu vực hai ngàn ba trăm trượng, Bạch Tiểu Thuần cắn răng dẫn Thiết Đản theo sau, cẩn thận đi vào phạm vi năm ngàn trượng.

Vừa mới bước vào một con phong long lao tới, không đợi tới gần đã cảm giác được nguy cơ mãnh liệt, tâm thần Bạch Tiểu Thuần chấn động, Bạch Tiểu Thuần hét lên một tiếng và né tránh thật nhanh, vào lúc này lại có thiên lôi nổ vang tấn công hắn, Bạch Tiểu Thuần khóc không ra nước mắt, hắn không ngừng lui ra phía sau, cho đến khi lui ra khỏi khu vực năm ngàn trượng mới không còn bị công kích.

- Làm sao bây giờ...

Bạch Tiểu Thuần vẻ mặt cầu xin, hắn không dám đi vào, hắn dẫn theo Thiết Đản rời đi, Thiết Đản cũng ngơ ngác nhìn Bạch Tiểu Thuần...

- Như vậy không được ah.

Bạch Tiểu Thuần phát sầu, hắn cố đi tìm ấn ký ở vị trí khác, hắn nhìn rất rõ ràng, những vị trí khác nhìn thì có thể tiến lên lấy ấn ký nhưng nó lại rất nguy hiểm..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.