Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 634: Chương 634: Đỗ Lăng Phỉ lại xuất hiện. (Thượng)




Lúc xuất hiện hắn đã ở trên cầu vồng thứ ba dưới thác nước.

Bạch Tiểu Thuần nhìn rõ cảnh vật chung quanh, hắn lập tức nhìn thấy chung quanh mình điêu lan ngọc thế, thanh ngọc trải đường, lầu các làm đẹp, từng gốc tiên thụ rải rác chung quanh, linh khí nơi này mang theo dáng vẻ phiêu dật giống như tiên cảnh chân chính.

Còn có một ao nước trước động phủ, chung quanh có linh thú vô hại đang đi lại chung quanh, chúng từ trong rừng cây bay lên cao hoặc duỗi đầu ra khỏi hồ nước, cả thế giới như bao phủ trong hào quang bảy màu lung linh, tất cả quá xinh đẹp.

Ở xa xa có mấy tu sĩ mặc hoàng y đang ngồi hoặc đi chậm, thế giới trên cầu vồng vô cùng an tĩnh, hoàn toàn không nghe được âm thanh ồn ào như dưới Không thành, cũng không có biển người dài dằng dặc, mỗi tu sĩ ở đây rất lãnh đạm, thân thể thon dài không nói, càng có hào quang kỳ lạ bao quanh cực kỳ không tầm thường.

Nhất là ở chỗ này có một tầng cấm chế đặc thù, cho dù linh khí thiên địa ở đây đậm đặc nhưng vô cùng nhu hòa, có thể hấp thu mà không gia tăng tiêu hao.

Bạch Tiểu Thuần chấn động khi nhìn thấy cảnh tượng này, đây là lần đầu tiên hắn đi lên cầu vồng, hắn dụi mắt nhìn chung quanh, khu vực cầu vồng này cực kỳ khổng lồ, mặc dù không bằng Không thành nhưng cũng lớn bằng một nửa.

Ngay thời điểm Bạch Tiểu Thuần ngẩn người thì hư vô trước mặt hắn vặn vẹo, lại có một nữ tử mặc hoàng y đi ra khỏi hư không, mái tóc của nàng giống như áo choàng bay trong gió, tướng mạo rất đẹp nhưng mang theo dáng vẻ lạnh như băng, sau khi xuất hiện chỉ lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thuần.

- Ngươi chính là Bạch Tiểu Thuần?

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần ngưng trọng, nữ tử chỉ có tu vi Kết Đan sơ kỳ giống hắn, đều là sơ kỳ đỉnh phong, nhưng phương thức nàng xuất hiện đã làm Bạch Tiểu Thuần ngạc nhiên.

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy tu sĩ cùng cấp trong Tinh Không Đạo Cực Tông, hiện tại Bạch Tiểu Thuần xem như có một ít đánh giá sơ bộ về pháp thuật của tông môn này.

- Chính là Bạch mỗ, ngươi là người phương nào.

Bạch Tiểu Thuần thu hồi ánh mắt, nếu tu vi của nàng cao hơn mình cũng bỏ đi, nếu chỉ là người cùng tu vi với mình Bạch Tiểu Thuần cảm giác mình không thể rụt rè, vì vậy chắp tay sau lưng ngạo nghễ gật đầu.

- Đi theo ta, sư tôn muốn gặp ngươi, chú ý bước chân của ta, đi nhầm đường thì tu sĩ Kết Đan cũng phải chết không nghi ngờ.

Nữ tử lạnh lùng quay người đi về nơi xa xa.

Bạch Tiểu Thuần nghe lời này cũng khẩn trương, hắn nhanh chóng đi theo đối phương, hai người hóa thành hào quang bay vào trong động phủ trước mặt.

Trên đường đi Bạch Tiểu Thuần cúi đầu nhìn xuống đất, hắn xem như có một ít hiểu biết về cầu vồng, nơi đây tạo thành vòng tròn và có năm hoàn, vàng vào bên trong càng quạnh quẽ, đồng thời uy áp của nó tác động lên người hắn càng mạnh.

Không bao lâu khi được nữ tử dẫn đường, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy ở xa xa có một ngọn núi cao vút, núi này có bảy màu, không có cỏ cây sinh trưởng trên đó, trên đỉnh núi có đại điện, toàn thân đại điện có màu xám nhìn như bình thường nhưng lại tỏa ra khí thế không tầm thường, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy không phải là đại điện, nó không khác gì hung thú viễn cổ đang nằm đó.

Nữ tử không có mang theo Bạch Tiểu Thuần lên núi, nàng dừng bước dưới chân núi và lui về phía sau vài bước, không nói gì, lúc Bạch Tiểu Thuần ngạc nhiên thì một giọng nói tang thương mang theo uy áp từ trong đỉnh núi truyền ra ngoài.

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi có biết tội của ngươi không!

Bạch Tiểu Thuần nghe xong những lời này cũng không khẩn trương... Trong lòng của hắn có cảm khái vô hạn, rất cảm tạ năm đó đám trưởng bối Linh Khê Tông và cả trưởng bối ở Huyết Khê Tông.

Chính những người này không ngừng hâm dọa hắn khi nói ra những lời này.

Thế cho nên hiện tại Bạch Tiểu Thuần sau khi nghe xong cũng hiểu rõ, lần này sẽ không có việc gì... Nhưng phàm là trưởng bối nói như vậy sẽ hù dọa hắn một phen, chẳng khác gì đánh một gậy sau đó cho hắn chỗ tốt.

Nghĩ đến đây Bạch Tiểu Thuần lập tức biết rõ mình nên làm cái gì, hắn thở sâu, sắc mặt đắng chát và không cam lòng, lại như bi phẫn, càng có sùng kính và khát vọng với Tinh Không Đạo Cực Tông, cũng có đủ loại nhớ nhung Nghịch Hà Tông, trong nháy mắt tất cả biểu hiện đều lộ ra, cuối cùng là biến thành phức tạp, hắn diễn đạt chua xót của bản thân tới mức tận cùng.

Hắn đứng ở đó trầm mặc không nói, yên lặng ôm quyền cúi đầu, dường như có ngàn vạn câu nói nhưng lúc này lại không nói được lời nào.

Không nói câu nào nhưng bộ dạng của hắn không cần lên tiếng chẳng khác gì đã nói cả rồi.

Loại kế sách buồn bã này Bạch Tiểu Thuần học được ở Huyết Khê Tông, mỗi lần sử dụng đều có hiệu quả, hiện tại cũng không ngoại lệ.

Ngay cả nữ tử lạnh như băng sau khi nhìn thấy biểu lộ của Bạch Tiểu Thuần cũng phải giật mình, lời nói trên đỉnh núi cũng im lặng.

- Bỏ đi, dù sao ngươi cũng là hạt nhân Nghịch Hà Tông, mà Nghịch Hà Tông là tông môn thuộc Không vực ta, ngươi giao đan phương Trí Huyễn Đan ra đây, tuy viên thuốc này có khuyết điểm nhưng cũng có chỗ hữu hiệu của nó.

- Cũng không bắt ngươi giao ra không công, lão phu có thể cho ngươi một trăm vạn điểm cống hiến giúp ngươi tấn thăng làm đệ tử hoàng y, từ nay về sau rời khỏi Không thành, phi thăng nơi đây.

Sau một lúc lâu giọng nói tang thương trên ngọn núi lại vang lên.

Vừa nghe những lời này, nữ tử lạnh như băng bên cạnh Bạch Tiểu Thuần dùng ánh mắt khó tin nhìn qua đại điện.

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần đắc ý nhưng hắn không lộ ra chút nào, hắn vẫn bảo trì bộ dáng như cũ, nhưng trên thực đáy lòng của hắn đắc ý và lo lắng biến mất không còn chút nào, hắn suy nghĩ mình đã có quá nhiều điểm cống hiến, nếu muốn lên đây cũng đã sớm lên rồi, mấy trăm vạn điểm cống hiến cũng là chuyện nhỏ, còn không bằng giá hắn mua mấy thị nữ khôi lỗi.

Còn có nhiều thủ hạ như vậy, mỗi tháng chi ra ngoài đã không ít, bản thân mình tiêu dùng cũng đâu dưới trăm vạn.

- Kẻ đần mới đi lên đây, ở dưới thoải mái hơn nhiều, hô phong hoán vũ, tu hành cũng nhanh, cũng chẳng ảnh hưởng gì cả!

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần đã sớm hạ quyết tâm, nhất là trên đây chẳng có bao nhiêu người, bốn phía quạnh quẽ, hắn không tình nguyện lên đây.

Sau khi nghe chưởng môn Không vực nói như vậy, Bạch Tiểu Thuần thở sâu, ngẩng đầu nhìn qua đại điện trên núi, hắn ôm quyền lên tiếng.

- Chưởng tòa, đệ tử tự nguyện giao đan phương cho tông môn, về phần điểm cống hiến... Đệ tử không muốn, dùng phương thức này tấn chức đệ tử hoàng y như vậy không phải ý ta, cũng không hợp đạo ta, mặc dù Bạch Tiểu Thuần muốn trở thành đệ tử hoàng y cũng phải do bản thân mình cố gắng!

Bạch Tiểu Thuần nói chuyện rất chính khí.

Nữ tử lạnh như băng bên cạnh cũng phải nhìn Bạch Tiểu Thuần vài lần, nàng vốn giật mình sau khi chưởng môn sư tôn nói ra lời trao đổi, nàng thân là đệ tử hắn nhiều năm, đây là lần đầu tiên nhìn thấy sư tôn hào phóng như thế... Nhưng ngay sau đó nàng lại phát hiện Bạch Tiểu Thuần quả quyết cự tuyệt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.