Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 486: Chương 486: Hiện tại có thể nghe ta nói chưa? (Hạ)




Giọng nói mang theo đắng chát nhưng lại lộ ra vẻ kiên quyết, sau khi vang lên đã làm mọi người chấn động.

Thân thể mấy lão tổ Huyết Khê Tông run lên, những huyết phách, Thái Thượng trưởng lão, thậm chí ba đại huyết tử cũng chấn động dữ dội, ánh mắt nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần đã khác trước, bọn họ không rõ cảm xúc của mình là như thế nào.

Hứa Tiểu Sơn, Tống Khuyết, Cổ Liệt cũng như vậy, trong lúc nguy cấp Bạch Tiểu Thuần đã chủ động đứng ra, lúc này nội tâm của bọn họ sinh ra cảm xúc ấm áp.

Nhưng thời khắc Bạch Tiểu Thuần đưa lưng về phía bọn họ, muốn dùng tánh mạng đi bảo hộ bọn họ, hắn đã trở thành... Trung Phong Dạ Táng!

Thân thể Tống Quân Uyển run lên, lúc ngẩng đầu nhìn bóng lưng Bạch Tiểu Thuần đã mang theo thần thái lúc trước.

Vào lúc này cả chiến trường yên tĩnh, Bạch Tiểu Thuần chính là trung tâm của mọi người.

Lời hắn nói không ai có thể bỏ qua, không có người nào không quan tâm tới.

Một mình hắn có thể nghịch chuyển chiến tranh, một mình hắn áp chế Huyết Khê Tông, áp chế Linh Khê Tông!

- Hiện tại các ngươi có thể nghe ta nói hay không?

Bạch Tiểu Thuần thở sâu, nhìn lão tổ Huyết Khê Tông cùng Linh Khê Tông, nhìn tu sĩ hai bên, giọng nói trầm thấp của hắn mang theo đau lòng nhưng vào lúc này lại mang theo ý chí không ai có thể không quan tâm tới..

Thân thể của hắn giống như cao lớn vô hạn, hắn cố ngăn cản tất cả, hắn đã trở thành tồn tại vô thượng.

- Vì cái gì chúng ta nhất định phải chém giết lẫn nhau, vì cái gì nhất định phải xuất hiện tử vong, chúng ta là tu sĩ tu chân giới đông mạch hạ du, chẳng lẽ mục đích tu hành của chúng ta là giết người khác hay sao?

Giọng nói Bạch Tiểu Thuần quanh quẩn, Linh Khê Tông trầm mặc, Huyết Khê Tông vắng lặng.

Cả chiến trường chỉ có Bạch Tiểu Thuần nói chuyện mà thôi...

- Tu hành không phải vì trường sinh sao, pháp thuật không phải vì hộ đạo sao, nếu có thể không chém giết sinh tử, có thể sẽ có biện pháp giải quyết tốt hơn, vì cái gì không thử một chút chứ?

Giọng nói Bạch Tiểu Thuần trầm thấp còn mang theo đau đớn, tim hắn đau và đôi mắt đỏ ngầu, hắn nhìn các gương mặt quen thuộc chung quanh, hắn nhìn không ít người đổ máu vì chiến đấu.

Đáy lòng của hắn càng bi thương.

- Ta chỉ là một tu sĩ sợ chết, chẳng những ta không muốn chính mình chết, ta cũng không muốn thân nhân, tông môn, bằng hữu của ta chết!

- Ta hi vọng tất cả mọi người bên cạnh ta, Linh Khê Tông, Huyết Khê Tông đều không chết!

Giọng nói Bạch Tiểu Thuần càng lúc càng lớn, truyền khắp bốn phía, rất nhiều người trong Linh Khê Tông cúi đầu xuống, toàn bộ người Huyết Khê Tông đều buông nắm đấm của mình ra.

Lão tổ hai tông môn đều im lặng không nói chuyện, lời Bạch Tiểu Thuần nói đã khảm vào nội tâm của bọn họ.

- Ta có thể không đứng ra, ta có thể lựa chọn nhìn các ngươi chém giết, cho dù là Huyết Khê Tông cuối cùng thắng trận hay Linh Khê Tông thắng trận, với ta mà nói sẽ không tồn tại sinh tử, ta là huyết tử Huyết Khê Tông, ta là truyền thừa của Linh Khê Tông!

- Nhưng ta không muốn nhìn thấy các ngươi như vậy, ta thà rằng các ngươi hận ta, các ngươi oán trách ta, ta cũng phải đứng ra ngăn cản các ngươi!

Bạch Tiểu Thuần rống to, nước mắt chảy dài trên má.

Lời hắn nói làm nội tâm nhiều người rung động, hai mắt Tống Quân Uyển biến thành nhu hòa, Hầu Tiểu Muội, Chu Tâm Kỳ, Hầu Vân Phi, Trương Đại Bàn, Tống Khuyết, Hứa Tiểu Sơn...

Tu sĩ hai tông nghe Bạch Tiểu Thuần nói, bọn họ cũng thừa nâận lời Bạch Tiểu Thuần là đúng, ánh mắt nhìn hắn cũng hiền hòa hơn trước.

- Linh Khê Tông, nếu qua trận chiến này sẽ có chín thành đệ tử sẽ chết, mặc dù Linh Khê Tông không diệt môn cũng không gượng dậy nổi, thậm chí mất đi tư cách hạ du.

Bạch Tiểu Thuần nhìn về phía Linh Khê Tông, sau khi nói xong liền nhìn về phía Huyết Khê Tông.

- Huyết Khê Tông, sau khi đánh trận chiến này, cho dù các ngươi thắng cũng là thắng thảm, sẽ khai chiến với Huyền Khê Tông sau đó lại đi Không Hà Viện, các ngươi có thể thắng sao, các ngươi có bao nhiêu cơ hội, cho dù chiến thắng cũng là tông môn yếu nhất trung du, rất có thể không qua bao lâu các ngươi sẽ bị đào thải, toàn bộ tông môn bị diệt!

Bạch Tiểu Thuần nói không chút khách khí, hắn chỉ nói sự thật khách quan mà thôi, không cho tu sĩ hai tông giải thích, bọn họ cúi đầu suy nghĩ tình hình sau đó sẽ thế nào...

- Ta biết rõ Linh Khê Tông không muốn chiến, Huyết Khê Tông cũng không muốn chiến, nhưng lại không có cách nào, vì trở thành tông môn trung du nhất định phải tranh giành, nhất định phải đoạt.

- Nhưng vì cái gì chúng ta không thể xác nhập với nhau trở thành một tông môn, như vậy chúng ta là mạnh nhất, chúng ta có thể diệt Huyền Khê Tông, diệt Đan Khê Tông, thậm chí có thể chiếm đoạt bọn họ lớn mạnh chính mình, chúng ta có thể dùng tư thế mạnh nhất từ trước đến nay đi Không Hà Viện, như vậy chúng ta cũng có thể tấn chức.

Bạch Tiểu Thuần nắm chặt nắm đấm, thần sắc kích động, tư thế oai hùng.

- Tài nguyên tông môn trung du nhiều như thế, đủ để cho chúng ta chia xẻ. Hợp tác cùng có lợi, chiến thì lưỡng bại câu thương, vì sao phải chiến đấu...

- Linh Khê Tông, Huyết Khê Tông xác nhập thành tông môn mới, trở thành tông môn cường đại nhất hạ du từ trước tới nay, mạnh nhất trong lịch sử.

Lời nói của Bạch Tiểu Thuần tiếp tục quanh quẩn, lọt vào trong tâm thần Linh Khê Tông, Huyết Khê Tông, bọn họ không ngừng suy nghĩ lợi ích trong đó.

Lão tổ hai bên đều không nói gì, Bạch Tiểu Thuần nói ra lý, bọn họ không phải không hiểu, nhưng lúc trước lại thiếu đi cơ hội tín nhiệm lẫn nhau, về phần dung hợp với nhau trở thành tông môn mới, lúc trước bọn họ không muốn, bởi vì quá mức không thể tưởng tượng, căn bản không có khả năng.

Nhưng trước mắt đã có cơ hội như vậy, Bạch Tiểu Thuần chính là điểm ràng buộc lợi ích của hai tông môn.

Nếu Bạch Tiểu Thuần không biểu hiện ra lực uy hiếp hiện giờ, bọn họ mới không cần nghe Bạch Tiểu Thuần nói, không thể không đi coi trọng mỗi câu nói của Bạch Tiểu Thuần.

Đối với Linh Khê Tông mà nói, đệ tử thiên mạch, danh sách truyền thừa, có thể điều khiển tất cả chiến thú bờ bắc, tất cả những chuyện này đã làm Bạch Tiểu Thuần trở nên hết sức quan trọng trong Linh Khê Tông, hắn sẽ vượt qua giá trị của mọi người, nếu thực lực của hắn tăng cao, cuối cùng sẽ trở thành chỗ dựa cho Linh Khê Tông cũng không phải không được.

Đối với Huyết Khê Tông mà nói, Bạch Tiểu Thuần lộ ra lực lượng huyết chủ thì tầm quan trọng của hắn không còn là một huyết tử như trước...

Chỉ cần một ý niệm của hắn thì chiến lực của Huyết Khê Tông gia tăng ba thành, cũng chỉ một ý niệm là có thể áp chế thực lực bọn họ còn một nửa.

Thậm chí ngay cả Thủy tổ Huyết Khê Tông nhìn Bạch Tiểu Thuần nhưng lại hiện ra tư thái kinh thiên của Huyết Tổ trong Thông Thiên Hà nội...

- Huyết chủ... Có thể điều khiển thân thể Huyết Tổ?

Nội tâm Thủy tổ Huyết Khê Tông Thuỷ chần chờ, hắn không dám bức bách huyết chủ, không dám đi đánh bạc, bởi vì một khi thua thì cái giá chính là Huyết Khê Tông bị diệt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.