Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 485: Chương 485: Hiện tại có thể nghe ta nói chưa? (Thượng)




Nhưng không chờ hắn nói xong, bên phía Linh Khê Tông sinh ra chấn động ông ông, chấn động này chính là điềm báo đại trận sơn mạch Lạc Trần sắp bộc phát!

Bạch Tiểu Thuần sững sờ, lúc này hắn quay đầu nhìn qua không trung sơn mạch Lạc Trần, lão tổ thứ nhất Linh Khê Tông và mấy lão tổ khác hiện tại sắc mặt biến hóa khác thường!

Trong mắt lão tổ thứ nhất bắn ra hào quang sáng ngời, hắn cũng bị cảnh tượng vừa rồi làm rung động, cho dù hắn nghĩ thế nào cũng không ngờ Bạch Tiểu Thuần chẳng những là huyết tử, càng trở thành huyết chủ Huyết Khê Tông trong truyền thuyết.

Thân phận này quá trọng yếu, áp chế khí thế Huyết Khê Tông nghịch chuyển, mà hiện tại chính là cơ hội ngàn năm có một.

Thời điểm trước mặt xuất hiện cơ hội tuyệt thế này, tâm thần năm lão tổ Linh Khê Tông chấn động rất lớn, mặc dù bọn họ để ý Bạch Tiểu Thuần, nhưng bọn họ càng quan tâm tới vận mệnh tông môn, bọn họ thà phản bội lương tâm cũng phải lựa chọn đại nghĩa tông môn, hiện tại lão tổ thứ nhất ngửa mặt lên trời cười to.

- Tốt, Bạch Tiểu Thuần lập nhiều đại công, từ nay sẽ liệt vào danh sách truyền thừa, trở thành thiếu tổ.

- Linh Khê Tông, toàn lực... Xuất kích, diệt... Huyết Khê Tông!

Lúc lão tổ thứ nhất cười to, hắn nâng tay phải vung lên, bốn lão tổ khác cũng lao về phía các lão tổ Huyết Khê Tông, vào lúc này trận pháp sơn mạch Lạc Trần nổ vang, hào quang lóng lánh, những hóa thân cự nhân trong trận pháp đều sững sờ nhưng lại lao tới, ngay cả chiến thú ở bờ bắc đều gào rú, sự tồn tại của chúng chiếm tới ba thành lực lượng Linh Khê Tông.

Đây đúng là cơ hội tốt, nếu phát động lực lượng toàn tông trọng thương Huyết Khê Tông, một lần hành động định ra cơ nghiệp vạn năm sau.

Huyết Khê Tông nổ vang, tất cả mọi hiện tại gào thét không cam lòng, bọn họ không có đường lui, hiện tịa nội tâm vô cùng bi phẫn, cũng sinh ra hận ý thật mạnh với Bạch Tiểu Thuần.

- Dạ Táng, ta hận ngươi!

- Cái gì huyết tử, cái gì huyết phách, cái gì ngươi có thể đại biểu Linh Khê Tông... Ha ha, Dạ Táng, ngươi cái gì cũng không phải!

- Dạ Táng, lão phu cho dù chết trận, thành quỷ cũng muốn dây dưa với ngươi ba đời ba kiếp!

Trong tiếng cười thảm, ba đại huyết tử, Thái Thượng trưởng lão, còn có huyết phách liên tục bộc phát chiến lực mạnh nhất, mấy lão tổ cũng ngửa mặt lên trời rống lên đầy bi thảm.

Bạch Tiểu Thuần kinh ngạc nhìn Linh Khê Tông, nhìn mấy lão tổ, nhìn Linh Khê Tông vào lúc này lại lựa chọn ra tay, lúc trước hắn cũng không ngờ, thân thể của hắn lảo đảo sau đó lui ra sau vài bước.

- Là ta ngây thơ, cho rằng áp chế một phương thì trận chiến này sẽ dừng lại, ta sai rồi...

- Ta hiểu... Thật hiểu... Ta đánh giá cao địa vị của mình, đánh giá sai thân phận của mình... Đã như vầy, như vậy... Thân nhân Linh Khê Tông, các ngươi nhìn xem ta khống chế như thế nào.

Tiếng cười của hắn mang theo tiếng nức nở, đến cuối cùng hắn ngẩng đầu lên, đầu tóc rối bời, tiếng cười thê lương như muốn phân liệt bầu trời, tiếng cười điên cuồng vang lên khắp bốn phía, hắn nâng tay phải lên điểm về phía Linh Khê Tông...

- Thiết Đản!

Lúc Bạch Tiểu Thuần mở miệng, trong đại quân Linh Khê Tông đang lao tới, trong hàng ngũ chiến thú dày đặc kia, Thiết Đản ngẩng đầu lên sau đó rống to một tiếng thật lớn.

Khi tiếng gào thét vang lên, thân thể Thiết Đản bành trướng thật nhanh, ba trượng, mười trượng, hai mươi trượng, ba mươi trượng! !

Trong nháy mắt thân thể của nó bành trướng ba mươi trượng như một ngọn núi nhỏ, khí thế kinh người, bốn vó mang theo hỏa diễm màu tím đen bao phủ các nơi, thân thể như rồng như ngựa kia bộc phát khí thế kinh thiên động địa.

Khí thế này cũng chỉ có vương thú mới có!

Đây chính là... Vương thú!

Trong tiếng rống trầm thấp, tốc độ Thiết Đản cực nhanh, nó xông thẳng tới trước mặt Bạch Tiểu Thuần, nhìn về phía Linh Khê Tông và rống lên đinh tai nhức óc.

Ánh mắt nó phức tạp nhưng lại không chần chờ, cho dù là chuêện gì, chỉ cần là Bạch Tiểu Thuần nói thì nó sẽ thực hiện, dù nó cảm thấy người Linh Khê Tông rất tốt với mình, nhưng tất cả ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần thì nó không quan tâm.

Cả đời nó chỉ chú ý một người, đó là phụ thân nó, đó là người vào thời điểm nó không thể sống nổi đã cổ vũ và săn sóc nó, cả đời nó sẽ không thể quên.

Tiếng gào rú này mang theo uy nghiêm của vương thú, tất cả chiến thú trong Linh Khê Tông vào lúc này dừng lại, thân thể run rẩy mãnh liệt, lúc này chúng đều quay đầu lại gào rú với người Linh Khê Tông.

Vào lúc chiến thú đồng loạt gào thét đã làm thiên địa biến hóa, tất cả người Linh Khê Tông cảm thấy tâm thần chấn động mãnh liệt, sắc mặt biến hóa, cảm giác hoảng hốt lan ra khắp chiến trường.

- Này...

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi muốn làm gì!

- Trời ạ, Thiết Đản ngươi...

Linh Khê Tông đại loạn, trận hình chỉnh tề bị chiến thú dừng lại đã rối loạn, lập tức sụp đổ, chuyện này không khác gì trọng thương bờ bắc, vào lúc này Thiên Giác Mặc Long trên bầu trời trầm mặc, sau khi nó nhìn Thiết Đản một cái, thân thể cũng bay về phía Thiết Đản nhìn về phía Linh Khê Tông.

Lúc này trong Linh Khê Tông có vô số người kinh hô, lão tổ thứ nhất và các lão tổ khác, Thái Thượng trưởng lão, danh sách truyền thừa đều rung động, bọn họ không dám tin tưởng lại xảy ra chuyện như thế này.

Cái nhìn của bọn họ về Bạch Tiểu Thuần chính là đệ tử thiên mạch, chuẩn danh sách truyền thừa, một khi Kết Đan cũng là người nổi bật trong các truyền thừa, phi thường khó được, nhưng cũng chỉ thế mà thôi.

Nhưng trong nháy mắt Thiết Đản bay ra, Bạch Tiểu Thuần nói một câu đã làm toàn bộ chiến thú bờ bắc đào ngũ đã làm tất cả nghịch chuyển, lúc này bọn họ phát hiện thân phận và địa vị Bạch Tiểu Thuần mà bọn họ suy nghĩ đã biến hóa hoàn toàn.

Rung động giống như Huyết Khê Tông vừa rồi, vào lúc này mọi người trong Linh Khê Tông đều trải qua.

Thượng Quan Thiên Hữu nắm chặt nắm đấm, ánh mắt như phun ra lửa, Quỷ Nha phức tạp, Bắc Hàn Liệt trầm mặc, đám người Công Tôn Vân, Từ Tung hô hấp dồn dập.

Chu Tâm Kỳ ngốc, Hầu Vân Phi mở to mắt, Hầu Tiểu Muội đã trợn mắt há hốc mồm, trái tim thẳng thắn nhảy lên gia tốc đến mức tận cùng.

Trương Đại Bàn, Hắc Tam Bàn, Trần Phi đều mờ mịt, những gì Bạch Tiểu Thuần vừa làm đã gây ra rung động quá lớn cho bọn họ, dĩ nhiên cũng làm bọn họ khiếp sợ quá lớn.

Lý Thanh Hậu trầm mặc, tâm thần hắn phức tạp nhìn tất cả, nhìn Bạch Tiểu Thuần, phức tạp trong mắt hắn cũng từ từ biến mất, hóa thành cổ vũ...

- Tiểu Thuần... Trưởng thành rồi!

Đáy lòng Lý Thanh Hậu thì thào.

Lúc người Linh Khê Tông hoảng sợ rung động thì đám lão tổ Linh Khê Tông càng khó nghĩ, ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần biến hóa thật lớn, Bạch Tiểu Thuần thở sâu, xoay người, sau lưng hắn là người Huyết Khê Tông, trực diện Linh Khê Tông, ngẩng đầu nhìn đám lão tổ trên cao.

Nội tâm của hắn bi ai, hắn không muốn nhìn thấy hai tông đại chiến, sau khi trầm mặc mấy hô hấp, bỗng nhiên Bạch Tiểu Thuần mở miệng.

- Muốn tiêu diệt Huyết Khê Tông, cũng phải bước qua thi thể Bạch Tiểu Thuần ta đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.