Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 700: Chương 700: Hiện tại ta có thể ăn cơm thật ngon. (Hạ)




Bạch Tiểu Thuần biến sắc, ba người Tống Khuyết cũng khiếp sợ. Bốn người nhanh chóng đi tới ban công, bọn họ đều nhìn ra biển cả xa xa có một đạo hào quang màu bạc từ dưới đáy biển lao thẳng lên trời.

Trùng kích lúc trước chính là đạo hào quang màu bạc này tạo ra, bởi vì nó bay lên sinh ra sóng cồn. Chỉ sóng cồn đã có thể làm thuyền chấn động như vậy, có thể tưởng tượng tia sáng bạc này không tầm thường!

Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập, nhìn không ra bên trong tia sáng bạc có cái gì, nhưng lại có thể cảm nhận được trong tia sáng bạc kia có một đám khí tức Thiên Đạo.

Khí tức này người ngoài không phát hiện ra, Bạch Tiểu Thuần thân là Thiên Đạo Kim Đan có cảm nhận rõ ràng nhất.

- Đây là cái gì...

Bạch Tiểu Thuần nhíu mày suy nghĩ. Mi tâm của hắn vỡ ra, hắn thi triển Thông Thiên Pháp Nhãn quan sát tình hình. Vừa nhìn tâm thần hắn chấn động, mi tâm càng đau đớn, hắn nhanh chóng nhắm mắt lại, bởi vì Thông Thiên Pháp Nhãn không chịu nổi nên lúc nhắm mắt thì có máu tươi chảy ra.

Tuy như thế nhưng tâm thần Bạch Tiểu Thuần sinh ra sóng gió ngập trời, mặc dù hắn không nhìn rõ toàn bộ nhưng vẫn có thể thấy một phần!

Trong hào quang màu bạc kia chính là một con... Rồng!

Dường như con rồng này đã bị thương, nó bay lên cao... Nhất là long huyết của nó cũng có màu bạc.

Vào lúc ngân long xuất hiện, lão giả ba mắt Thiên Nhân Cảnh đang cảnh giới của chiến thuyền liền mở mắt ra. Con mắt thứ ba của hắn đóng mở liên tục, sắc mặt biến hóa, trong mắt còn xuất hiện vẻ mừng rỡ và không tưởng tượng nổi.

- Ngân Nguyệt Long Ngư!

- Năm người Lỗ Liệt lập tức theo lão phu ra ngoài bắt con thú kia!

Lão giả ba mắt gầm lên, thân thể lập tức biến mất, lúc xuất hiện đã ở giữa không trung. Cùng lúc đó năm tu sĩ Nguyên Anh cùng tầng với hắn cũng thuấn di xuất hiện, bọn họ đứng quanh lão giả ba mắt nhìn qua tia sáng bạc xa xa, sắc mặt bọn họ sinh ra khát vọng.

- Đi, bắt con long ngư này lại, năm người các ngươi sẽ có ban thưởng!

Hai mắt lão giả ba mắt nóng bỏng, trực tiếp lao tới phía trước, năm Nguyên Anh theo sát phía sau, sáu người đuổi theo tia sáng bạc.

Hiện tại trên chiến thuyền có không ít người phát hiện không đúng, liên lục đi ra ngoài quan sát, nhìn thấy cảnh tượng này đều động dung không thôi.

Trên tầng thứ hai, đệ nhất Triệu Thiên Kiêu lao ra, ngẩng đầu nhìn bầu trời. Trần Nguyệt San cũng xuất hiện, chỉ có Tả Đạo từ đầu đến cuối đều không có xuất hiện.

Không có người chú ý tới Công Tôn Uyển Nhi ở trong phòng. Hiện tại nàng đứng ở ban công nhìn qua tia sáng bạc, khóe miệng còn cười quỷ dị, trên ngón trỏ tay phải của nàng hiện tại có máu tươi màu bạc, nàng nâng ngón tay lên liếm một cái.

- Hiện tại ta có thể ăn cơm thật ngon.

Công Tôn Uyển Nhi cười khẽ, dường như nàng rất vui vẻ.

Đám người lão giả ba mắt tốc độ cực nhanh, tốc độ của chiến thuyền cũng rất nhanh, hai bên kéo gần khoảng cách, chỉ hơn mười hô hấp đã đuổi theo tia sáng bạc.

Đám người trên chiến thuyền không ngừng bàn tán xôn xao nhưng nhanh chóng an tĩnh lại, hiện tại... Nguyên Anh và Thiên Nhân trên chiến thuyền đều rời đi, mọi người nhìn biển rộng bốn phía liền sinh ra cảm giác không an toàn xuất hiện trong lòng mọi người.

Thời gian trôi qua, ba ngày qua đi, lão giả ba mắt và năm Nguyên Anh vẫn không trở lại. Không biết tại sao người trên chiến thuyền đều xuất hiện áp lực không nói nên lời, dường như trên thuyền có khí tức quỷ dị đang từ từ lan tỏa ra chung quanh...

Ngày từng ngày qua đi, mấy người Tống Khuyết ở lại trong phòng Bạch Tiểu Thuần, mỗi người đều tìm nơi nghỉ ngơi cho mình, hưởng thụ đãi ngộ chỉ có người bài danh top mười trên Tinh Không Đạo Cực bảng mới có, trong nội tâm ngoài cảm khái lại càng chăm chỉ tu hành.

Tu vi Bạch Tiểu Thuần hôm nay cách Kết Đan Đại viên mãn không xa, hắn cảm thấy mình đã rất lợi hại cho nên đa số thời gian chỉ đứng ngoài ban công, vừa phơi nắng vừa ngắm phong cảnh Thông Thiên Hải.

Cách ban công của hắn không xa chính là ban công khác, hắn nhìn qua nơi đó thì thấy một bóng người. Đó là một người con gái, Công Tôn Uyển Nhi, nàng cũng đang đứng đó nhìn ngắm biển cả.

Bạch Tiểu Thuần nhìn nàng sau đó quay đầu sang chỗ khác, cầm lấy một bình linh nhưỡng được ướp lạnh lên sau đó uống một ngụm.

- Đây mới là hưởng thụ.

Bạch Tiểu Thuần cảm khái, sau lưng hắn còn có hai khôi lỗi thị nữ đang bóp vai.

Biển cả hiện tại không có sóng chập chờn, nhìn ra xa chẳng khác gì một tấm gương lớn màu vàng, hắn cảm thấy nó ẩn chứa nét đẹp khó nói thành lời. Về phần gió biển thổi tới Bạch Tiểu Thuần đã quen thuộc rồi, mặc dù là nước biển bắn lên người, với công pháp của hắn cũng không ngại. Bởi vì hắn dùng chính nước Thông Thiên Hà để tu luyện.

Huống chi trên chiến thuyền này còn có trận pháp bảo hộ, cho dù linh khí cuồng bạo lúc thổi vào thuyền cũng bị tinh lọc biến thành nhu hòa hơn không ít.

Trong lúc cảm khái, Bạch Tiểu Thuần quay đầu nhìn đại sảnh trong phòng, nhìn thấy Tống Khuyết và Thần Toán Tử cùng Trần Mạn Dao đang đả tọa. Hắn cảm thấy nhàm chán nên muốn tìm người trò chuyện.

- Những người này cũng thật sự là, thời gian hưởng thụ chỉ có nửa năm mà thôi, chờ đi vào bờ chính là khu vực phân tông Tinh Không Đạo Cực Tông, lúc tới trường thành sẽ không thư thái như bây giờ.

- Nếu có Hứa Bảo Tài ở đây thì tốt rồi.

Bạch Tiểu Thuần thở dài. Hắn lại uống một ngụm linh nhưỡng, cảm thấy không có ý nghĩa. Hắn đang nghĩ mình có nên đi ra ngoài hay không, nhưng vào lúc này, ánh mắt hắn nhìn biển cả lại có phát hiện mới.

Hắn nhìn thấy cách mặt biển nơi đây không xa lại có đám cá màu vàng nhảy ra khỏi mặt biển, chúng nhảy thành một đường vòng cung sau đó lại tiến vào trong lòng biển.

Những con cá màu vàng kia hiện rõ trong mắt Bạch Tiểu Thuần, mỗi con cá lớn như cánh tay người trưởng thành, vẩy cá màu vàng tỏa sáng lấp lánh. Kinh người nhất là chúng mọc ra hai đầu, không phải đặt song song, chúng cũng không có đuôi, bởi vì cái đầu thứ hai mọc ra ở đuôi.

- Kim Thu Ngư!

Bạch Tiểu Thuần đứng lên. Hắn nhận ra con cá kỳ lạ này, nó là linh ngư cực kỳ hiếm thấy hắn đọc được trong sách cổ.

Bạch Tiểu Thuần mở to mắt quan sát, loại linh ngư này là một trong số ít các loại linh dược không cần luyện chế, là thiên tài địa bảo có thể ăn trực tiếp. Thường xuyên ăn chúng sẽ giúp kinh mạch vững chắc hơn, có thể giúp linh thức tu sĩ mở rộng tầm quan sát. Chúng có trợ giúp lớn với tu sĩ, thậm chí nếu có Kim Thu Ngư sống hơn trăm năm cũng có tác dụng trợ giúp Kết Anh.

Lúc Bạch Tiểu Thuần vui mừng, đột nhiên Kim Thu Ngư nhảy lên cao, nước biển cũng sinh ra gợn sóng theo chúng. Một con cá lớn gấp mười lần những con vừa rồi nhảy lên thật cao.

Con cá này cũng có hai đầu và toàn thân màu vàng. Trên người nó mang theo khí chất tang thương giống như đã sống thật lâu, lúc bay lên còn phản chiếu ánh mặt trời rực rỡ.

- Kim Thu Ngư trăm năm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.