Lão tổ thứ nhất vừa nói ra, lập tức người Linh Khê Tông không ngừng chấn động, Lý Thanh Hậu bay nhanh xuống bảo hộ Bạch Tiểu Thuần.
Còn có mấy danh sách truyền thừa tới gần, Thái Thượng trưởng lão tiến đến, mọi người va chạm với Huyết Khê Tông, sát khí bùng nổ dữ dội, bỗng nhiên oanh kích nhau cùng cướp đoạt Bạch Tiểu Thuần!
Hiện tại Bạch Tiểu Thuần trở thành tiêu điểm của cuộc chiến tranh này, có lẽ tiêu điểm này đối với Linh Khê Tông và Huyết Khê Tông không phải quan trọng như vậy, nhưng cũng không thể bỏ mặc không để ý tới.
Huyết Khê Tông muốn cướp Dạ Táng hóa giải cục diện bất lợi, mà Linh Khê Tông muốn đoạt lại Bạch Tiểu Thuần giữ lấy thế bất lợi của Huyết Khê Tông, tiến hành chiếm ưu thế trên chiến trường
Âm thanh nổ vang tràn ngập cả thiên địa, chiến tranh bùng phát dữ dội.
Trên bầu trời, mấy vị lão tổ lần lượt ra tay, giữa không trung các danh sách truyền thừa và huyết phách đang ra tay với nhau, pháp thuật và pháp bảo va chạm trên không trung.
Càng có một đạo huyết kiếm hình thành, Bạch Tiểu Thuần thân là huyết tử có thể áp chế Trung Phong, nhưng mà Trung Phong từng có nhiều đời huyết tử, có không ít trở thành huyết phách, cho dù không còn là huyết tử nhưng huyết tử Bạch Tiểu Thuần thế hệ này khó mà áp chế bọn họ, bọn họ vận dụng lực lượng của mình và ý chí lão tổ cũng có thể áp chế thân phận huyết tử Bạch Tiểu Thuần, giúp tu sĩ Trung Phong có thể chiến đấu tiếp.
Tiếng nổ vang kinh thiên động địa, Thiểu Trạch Phong thể tu cũng bộc phát ra uy thế kinh người.
Trận pháp cự nhân của Linh Khê Tông cũng hung hãn xông tới phía trước, Thượng Quan Thiên Hữu hóa thân thành cự nhân sinh ra sát ý khủng khiếp, Quỷ Nha, Công Tôn Vân, Bắc Hàn Liệt, Từ Tung và Chu Tâm Kỳ đều phóng thẳng về phía Huyết Khê Tông.
Càng có vô số chiến thú ở bờ bắc liên tục gào thét, tiếng gào quanh quẩn bốn phía bay ra hình thành thú triều, lúc này càng có nhiều người khiếp sợ, Thiên Giác Mặc Long gào thét, nó phun ra một ngọn hỏa diễm màu đen bao phủ cả bầu trời.
Trên mặt đất các trận pháp cự nhân của Linh Khê Tông đồng loạt tiến vào đại quân Huyết Khê Tông, trực tiếp va chạm, bảo vật của hai bên cùng súc thế đầy đủ, lập tức đánh thẳng vào nhau.
Trên bầu tơời cao cao, mặt trời màu trắng của Linh Khê Tông cũng bộc phát chiến đấu với con rối Huyết Khê Tông.
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần đắng chát, hắn nhìn thấy hai bên đại chiến, nhìn thân phận huyết tử của mình không đủ ngăn cản chiến tranh bộc phát, nhìn người quen biết của mình chém giết lẫn nhau, loại cảm giác này không khác gì xé rách cõi lòng của hắn.
- Vì cái gì nhất định phải chiến tranh... Rõ ràng có thể không chiến, là vì thực lực của ta không đủ sao... Cho nên ta nói chuyện không có người tin tưởng?
Bạch Tiểu Thuần thì thào, nhìn tất cả mọi chuyện diễn ra trước mặt, hắn đã hiểu ra, trong tình huống không có thực lực tuyệt đối, mặc dù hắn có tầm quan trọng không nhỏ với hai tông môn nhưng lại tuyệt không có quan trọng tới mức ảnh hưởng tới cuộc chiến sinh tử lần này.
Mà hắn sẽ tận mắt nhìn thấy hai tông đại chiến, có một tông môn bị đối phương diệt đi, cũng nhất định sẽ nhìn thấy người quen biết của mình chém người mình quen biết khác.
- Ta nói không cho phép các ngươi tiếp tục đánh tiếp!
Bạch Tiểu Thuần run rẩy, vào lúc này hắn không có đường lui, hắn cũng không cần đường lui, lúc này tu vi của hắn bạo phát, lần hắn lại xuất hiện giữa chiến trường hai bên đại chiến.
Giọng nói của hắn hóa thành thiên lôi lan tỏa ra bốn phía, có một nhóm người chần chờ, có một nhóm người không quan tâm tới, Tống Khuyết cười mỉa mai.
Thần Toán Tử cũng tốt, Cổ Liệt cũng được, bọn họ cũng khôi phục từ chấn động vừa rồi, lập tức tông môn tập hợp huyết phách xóa đi uy áp huyết tử của Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt của bọn họ cũng sinh ra sự khác biệt.
Nhưng chỉ có Tống Quân Uyển trầm mặc không có ra tay, nhưng bi thương và nước mắt của nàng lại nhiều hơn.
- Các ngươi có không có nghe hay sao... Ta không cho phép các ngươi tiếp tục khai chiến!
Bạch Tiểu Thuần rống to, tay áo hất lên ngăn cản hai người đang chém giết, giọng nói sắc lạnh, the thé và mang theo điên cuồng.
Ánh mắt hắn đã đỏ rực, chỉ là cho dù như thế cũng chẳng khác gì ném hòn đá vào biển rộng, hoàn toàn không sinh ra được bao nhiêu rợn sóng lăn tăn.
- Tàng nhi, đừng vội hồ đồ, ngươi có thân phận mẫn cảm, nhanh chóng rời khỏi chiến trường, cũng đừng có tham dự vào trận chiến tranh này, ngươi...
Lão tổ Tống gia than nhẹ, lúc mở miệng hắn đang giao chiến với Thiết Mộc chân nhân.
- Tiểu Thuần, Huyết Khê Tông đã cố ý muốn chiến, ngươi nhiều lời vô dụng, tâm ý của ngươi lão phu hiểu rõ, ngươi mau trở lại sơn mạch Lạc Trần đi, không nên tham dự vào chuyện này.
Lão tổ thứ nhất Linh Khê Tông lại thở dài, mở miệng lúc, thủy tổ Huyết Khê Tông cũng trầm mặc, phạm vi giao chiến càng lớn, thậm chí đã dùng tới pháp bảo.
Nổ mạnh ngập trời, gợn sóng khuếch tán khắp nơi, thân thể Bạch Tiểu Thuần run rẩy nhìn vô số người chém giết, tay phải chậm rãi nâng lên, hắn biết rõ chính mình phải làm cái gì, đối với Huyết Khê Tông mà nói đây là tổn thương cực lớn, trong đầu của mình xuất hiện từng hình ảnh khi ở Huyết Khê Tông, nhưng hắn cũng không có biện pháp.
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần từ từ kiên định, ngửa mặt lên trời gào thét thê lương.
Tiếng thét này ẩn chứa tu vi chấn động của hắn, ẩn chứa Bất Tử Trường Sinh Công cường hãn, càng ẩn chứa điên cuồng tới mức tận cùng của Bạch Tiểu Thuần hôm nay.
Huyết khí trên người hắn lúc này bộc phát ngập trời, trong tiếng nổ ầm ầm hình thành huyết khí chọc thủng bầu trời, giọng nói của Bạch Tiểu Thuần mang theo uy nghiêm vô thượng quanh quẩn chiến trường.
- Huyết Khê Tông, trở về cho ta!
Bạch Tiểu Thuần nói xong lời này liền điểm ngón tay phải về phía Huyết Khê Tông, bỗng nhiên nhấn một cái.
Dưới một nhấn này thiên địa nổ vang, cột sáng huyết khí trên người hắn đột nhiên trực tiếp bành trướng mấy chục hơn trăm lần, nổ mạnh kinh thiên động địa, nó không ngừng mở rộng ra chung quanh, trong chớp mắt đã là màu duy nhất trên chiến trường.
Bầu tơời oanh động hình thành vòng xoáy huyết sắc cực lớn, vòng xoáy này không ngừng xoay tròn, lại hóa thành một bàn tay huyết sắc khổng lồ khó có thể hình dung, vào lúc bàn tay khổng lồ này xuất hiện lại làm ra động tác giống Bạch Tiểu Thuần vừa làm, đó là nhấn một cái về phía người Huyết Khê Tông.
Một đạo uy áp mang theo uy nghiêm vô thượng bùng nổ, lập tức bùng phát dữ dội trên ngón tay huyết sắc.
Hiện tại rất nhiều người chú ý tới bàn tay khổng lồ này, mấy lão tổ Huyết Khê Tông sau khi nhìn thấy bàn tay khổng lồ này, kể cả thủy tổ Huyết Khê Tông vẫn luôn trầm mặc phải sợ hãi biến sắc.
Từ khi ngón tay điểm xuống, trong khoảnh khắc tất cả tu sĩ Huyết Khê Tông cảm thấy tâm thần run lên, thần sắc tái nhợt lộ ra vẻ hoảng sợ, bọn họ lập tức liền phát hiện công pháp tu hành trong người trở nên hỗn loạn, lại hình thành phong ấn rất mạnh tiến hành trấn áp bọn họ.
Trong chớp mắt tu sĩ cả Thiểu Trạch Phong đều bị áp chế thực lực xuống một nửa.